- Nghe nói gần đây, hình như là hai năm trước, Phiêu Miểu Tiên Tông đột nhiên xuất hiện một nữ đệ tử toàn năng kinh tài tuyệt diễm thiên phú cực cao, được Phiêu Miểu Tiên Tông phong làm Thánh nữ, lúc này, Thánh tử đối phương lại coi trọng, kết quả nữ đệ tử kia không vui, cứ vậy mà lại thất bại...
Vừa nghe lời này, trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động, lập tức dựng thẳng lỗ tai nghe.
Lạc Lăng nhìn sườn núi xa xa, lạnh lùng nói:
- Chuyện này, ta cũng biết được một chút. Thánh nữ của Phiêu Miểu Tiên Tông kia, cũng không đơn giản, thiên phú thể chất ăn đứt toàn tông không nói, tu luyện, luyện đan, luyện khí vân vân, đều cực kỳ yêu nghiệt, không người nào có thể sánh kịp. Nghe nói lúc trước nàng đi ra ngoài làm nhiệm vụ, vừa hay gặp được Thánh tử Bồng Lai Tiên Đảo kia, tên Thánh tử đó chủ động bắt chuyện với nàng, nàng còn chả để ý tới. Chờ sau khi nàng trở về, Bồng Lai Tiên Đảo không ngờ chủ động đi cầu hôn... Đương nhiên, vì mặt mũi Bồng Lai Tiên Đảo, cuối cùng Phiêu Miểu Tiên Tông nói là bọn họ chủ động tìm tới, muốn thông gia...
Nói đến đây, trên mặt nàng lộ ra vẻ phức tạp:
- Đáng tiếc, khiến cho hai tông môn kia đều không ngờ rằng, nữ đệ tử kia lại không có đồng ý, hơn nữa thái độ rất kiên quyết. Càng làm cho người ta không ngờ rằng, đối mặt việc tông môn ép buộc, nghe nói nữ đệ tử kia...
- Làm sao?
Lạc Thanh Chu cả đường đi rất ít nói chuyện, càng không hề xen vào cuộc đối thoại, nhưng lúc này lại đột nhiên nhịn không được mở miệng nói.
Ánh mắt mọi người đều nhìn hắn một cái.
Bạch Vi Nhi đứng dưới tàng cây lớn cách đó không xa, vẻ mặt hơi giật mình, cũng nhìn hắn một cái.
Lạc Lăng dừng một chút, nói:
- Ta cũng chỉ nghe nói, nữ đệ tử kia cực kỳ quật cường, vì từ chối mối hôn sự này, ngắn ngủi nửa năm, đã đi ra ngoài làm vô số nhiệm vụ cho tông môn, lập được rất nhiều công lao. Có mấy lần thậm chí còn mạo hiểm tính mạng, vì để ngăn cơn sóng dữ cho sản nghiệp của tông môn mà thiếu chút nữa phải bỏ mạng. Nghe nói Thần Điểu có huyết mạch Thiên Phượng thủ hộ Phiêu Miểu Tiên Tông mà bọn họ kiêu ngạo nhất, cũng là do nàng mang về. Nàng hình như còn mang về vài kiện linh bảo cực kỳ lợi hại cho Phiêu Miểu Tiên Tông, tất cả đều là nàng trải qua cõi chết, thân bị trọng thương mang về từ thượng cổ bí cảnh...
- Vì nàng làm nhiều như vậy, cao tầng tông môn chấn động, ngay cả Lão tổ của Phiêu Miểu Tiên Tông cũng khen ngợi không thôi, muốn tôn trọng ý kiến của nàng, kết quả...
- Nàng nói nàng đã báo đáp tông môn, cho nên muốn chuộc thân...
- Cuối cùng nàng lập huyết thệ, không cần bất kỳ công pháp nào của Phiêu Miểu Tiên Tông, tự tuyệt tất cả tình cảm nhân loại, tu luyện một loại...
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, nói:
- Dù sao nghe nói cuối cùng, nàng đột nhiên biến mất...
Nói xong, nàng không khỏi thở dài một hơi, vẻ mặt tràn ngập tiếc nuối:
- Nghe nói, nàng là thiên tài duy nhất có hy vọng đạt tới Dương Thần cảnh, đáng tiếc...
Trang Chi Nghiêm thấp giọng nói:
- Lão phu lại nghe được một ít lời đồn, nói nữ đệ tử kia lúc trước cũng không phải tự nguyện gia nhập Phiêu Miểu Tiên Tông. Có lẽ trong lòng đã vốn không muốn, kết quả lại ép buộc bắt nàng thành gia lập thất, coi nàng như công cụ để thông gia, cho nên trong lòng...
Lạc Lăng thở dài nói:
- Thiên tài như vậy, nếu trong lòng không thuận, rất có thể sẽ đột nhiên chết non... Không biết, hiện tại Phiêu Miểu Tiên Tông, khi nhớ lại có hối hận hay không...
Hai người thấp giọng cảm thán.
Lạc Thanh Chu ở một bên yên lặng lắng nghe, nắm tay trong tay áo chậm rãi nắm chặt.
Hắn đột nhiên lại hỏi:
- Lão tổ, Lạc tiền bối, các ngươi có biết tên nàng là gì không?
Bạch Vi Nhi dưới tàng cây lớn, lại nhìn hắn một cái.
Lạc Lăng không trả lời.
Trang Chi Nghiêm suy nghĩ một chút, nói:
- Hình như gọi là Nguyệt Dao.
- Nguyệt Dao?
Lạc Thanh Chu yên lặng nhớ kỹ cái tên này.
Lúc này, Lưu Ly vừa rồi trầm mặc, đột nhiên mở miệng nói:
- Lão tổ, sư phụ, đệ tử mơ hồ cảm thấy, tỷ tỷ lúc trước trợ giúp đệ tử bước lên con đường tu luyện, có thể chính là nàng.
La Thường nhìn về phía nàng nói:
- Đối với Phiêu Miểu Tiên Tông mà nói, người kia chính là kiêng kỵ, ngươi tốt nhất không nên nhắc tới trước mặt bọn họ. Chờ ngươi có cơ hội, đi Phiêu Miểu Tiên Tông, hẳn là có thể tìm được chân dung của nàng cùng một ít vật liệu chân thật.
Lưu Ly trầm mặc một chút, nói:
- Nếu thật sự là nàng ấy, đệ tử tình nguyện không đi thăm dò. Vừa rồi chỉ nghe Trang tiền bối và lão tổ miêu tả đơn giản, đệ tử cũng đã rất đau lòng, thương tiếc vì nàng. Nếu phát hiện nàng thật sự là ân nhân tỷ tỷ trợ giúp đệ tử, suy nghĩ hoàn cảnh bây giờ của nàng, chỉ sợ không thể tiếp nhận được.
La Thường thở dài một hơi, không khỏi dạy bảo nàng.