Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2247 - Tiên sinh và phu quân của nữ đế, sư thúc muốn đột phá (4)




Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nói:

- Trẫm cũng nghĩ như vậy. Nhưng ai lớn và ai nhỏ? Tiên sinh cũng đừng giống như những người đó, nói ai tiến vào cửa trước là lớn. Bổn cung cảm thấy, nên lấy thân phận địa vị và bản lĩnh, cộng thêm khả năng cống hiến cho gia đình để phân chia, tiên sinh cảm thấy sao?

Lạc Thanh Chu chắp tay, nghiêm mặt nói:

- Tự nhiên phải sắp theo tuần tự. Nếu giống như lời bệ hạ nói, chẳng phải sẽ rối loạn sao? Nếu như cuối cùng cưới tiểu thiếp lại có thân phận địa vị cao nhất, vậy hai chính thê lúc trước, chẳng lẽ phải bãi bỏ?

Nam Cung Hỏa Nguyệt trầm mặc không nói.

Một lúc lâu sau, mở miệng nói:

- Trẫm cảm thấy, chính thê có thể lấy thân phận địa vị phân chia, đợi chính thê xác định, cũng không thể thay đổi, mặc kệ sau này thân phận tiểu thiếp địa vị như thế nào, cũng chỉ có thể là tiểu thiếp.

Lạc Thanh Chu trịnh trọng nói:

- Thứ cho Thanh Chu không dám đồng ý.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn.

Lạc Thanh Chu không kiêu ngạo siểm nịnh, đứng dậy nói:

- Bệ hạ nếu không có việc gì khác, tại hạ xin cáo từ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại nhìn chằm chằm hắn một lát, đột nhiên lại cười nói:

- Tiên sinh nói gì, trẫm đều nghe. Cứ phân chia theo thời gian vào cửa đi. Thật ra làm tỷ tỷ hay làm muội muội, không có gì khác nhau, chỉ cần mình có bản lĩnh, cho dù là làm muội muội, tỷ tỷ cũng sẽ khom lưng cúi đầu, cung kính, tiên sinh thấy thế nào?

Lạc Thanh Chu không nói gì nữa.

Nam Cung Hỏa Nguyệt lại nhìn hắn một cái, đột nhiên đứng lên, xoay người cúi đầu, trịnh trọng nói:

- Lần này bình định, làm phiền tiên sinh. Sau này chống Yêu tộc và ngoại tộc, trị quốc vì dân, còn phải tiếp tục làm phiền tiên sinh.

Lạc Thanh Chu khom người đáp lễ, lập tức, cung kính lui ra.

Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn bóng lưng hắn, híp mắt lại.

Nàng lấy ra bảo điệp đưa tin ra, gửi cho người nào đó một tin nhắn: Tâm tình trẫm không tốt, lại đây hầu hạ trẫm

Tin nhắn nhanh chóng trả lời: Bận rộn

Nam Cung Hỏa Nguyệt giận dữ nói: Ngươi qua hay không qua?

Lạc Thanh Chu đứng bên ngoài Dao Hoa cung, âm thầm thở dài một hơi, mới trả lời: Được rồi

Nguyệt Vũ đi theo phía sau, đưa hắn ra khỏi hoàng cung.

Dọc theo đường đi có rất nhiều chuyện muốn nói với hắn, lại thấy hắn tựa hồ như đang suy nghĩ, không dám quấy rầy.

Sau khi đưa hắn ra khỏi cung, Nguyệt Vũ trở về.

Chờ nàng trở lại Dao Hoa cung, đi vào thư phòng chuẩn bị nói vài câu với bệ hạ, đột nhiên phát hiện trước bàn đối diện bệ hạ, lại có một thân ảnh quen thuộc đang ngồi.

Một thân hắc y, bộ dáng bình thường, khí tức cường đại, đúng là...

Lạc Thanh Chu quay đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn nàng.

Nguyệt Vũ: - ...

Trong phòng, không khí đột nhiên trở nên im lặng.

Nguyệt Vũ cứng đờ, ngốc trệ một chút, lập tức lại cúi đầu, lui ra ngoài, thuận tay giúp bọn họ đóng cửa phòng lại.

Trong phòng, một nam một nữ, im lặng.

Lạc Thanh Chu nhịn không được mở miệng nói:

- Vì sao tâm tình bệ hạ lại không tốt?

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh lùng không để ý tới hắn.

Ấm trà trên bàn, đã thay thành ấm rượu.

Nàng uống liền hai chén rượu, mới nghiêng người liếc hắn nói:

- Đi, nằm trên giường, cởi quần áo ra.

Lạc Thanh Chu cứng đờ, trầm giọng xuống nói:

- Bệ hạ, ban ngày tuyên dâm, không phải minh quân! Nếu để cho những đại thần trung thành và tận tâm biết, nhất định sẽ mắng thần là hồng nhan họa thủy, họa bệ hạ, hại giang sơn.

- Phụt...

Nữ đế Đại Viêm lần đầu tiên lộ nụ cười hồng nhan họa thủy chân chính, mắt ngọc mày ngài, kiều mị động lòng người, thứ nguy nga trước người, cũng không khỏi rung động vài cái.

Lạc Thanh Chu nhịn không được nhìn thêm vài lần.

Dưới bàn đột nhiên có một bàn chân nhỏ nhắn mang tất duỗi tới, Nữ đế Đại Viêm mắt sáng ngậm nước, sóng quang lưu chuyển, quyến rũ nói:

- Ngươi cũng biết, ngươi là hồng nhan họa thủy?

Lập tức trong khoang mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ mê người, âm thanh cũng trở nên kiều mị mê người:

- Ngươi hại trẫm hai lần không có lên triều sớm, đúng với danh xưng hồng nhan họa thủy, sớm muộn gì cũng bị những đại thần trung thành tận tâm kia, dùng nước bọt phun chết.

Lạc Thanh Chu cúi đầu, không dám trả lời:

Trong phòng, im lặng.

Sau một tách trà.

Nam Cung Hỏa Nguyệt đột nhiên buông chén rượu xuống, trên đôi môi đỏ mọng mê người dính rượu ướt át, vẻ mặt kiều mị cười nhạo nói:

- Hôm nay sao không được?

Nàng lại hừ một cái nói:

- Quả nhiên, ngươi có đam mê này.

Lạc Thanh Chu cúi đầu không nói.

- Đi, đi vào phòng luyện công tắm rửa trước, đã đến lúc ngươi hầu hạ trẫm.

Nữ đế Đại Viêm uống sạch hai bình rượu, mắt say mông lung đứng lên, lập tức cởi bỏ hai cái vớ, kéo váy đỏ, một đôi chân ngọc trắng như tuyết lộ ra trực tiếp đi vào trong phòng.

Vách tường trong phòng, chậm rãi mở ra.