Thân ảnh xanh nhạt rơi xuống mặt sông, quay đầu nhìn về phía hắn, âm thanh lạnh như băng.
Lạc Thanh Chu nói:
- Bởi vì hắn là người của Phiêu Miểu Tiên Tông, muốn đến làm chuyện bất lợi cho Nguyệt tỷ tỷ.
Ánh mắt thân ảnh xanh nhạt lạnh lùng nhìn hắn, nói:
- Cũng không phải, chủ yếu là do hắn nói nhiều.
Lạc Thanh Chu: - ...
Thân ảnh xanh nhạt không để ý tới hắn nữa, thân ảnh chợt lóe, rơi vào trong nước sông.
Lạc Thanh Chu không dám nói nhiều nữa, yên lặng đi theo.
Trong thạch thất Long cung, ngọn lửa rất nhanh đã được đốt lên, đan đỉnh phình to.
Thân ảnh xanh nhạt bắt đầu luyện đan dược đơn giản nhất.
Lạc Thanh Chu ở bên cạnh tập trung tinh thần nhìn, không dám nói lung tung, chỉ khi nào có chỗ không hiểu, mới lâu lâu mở miệng hỏi.
Một lò rất nhanh đã luyện xong.
Thân ảnh xanh nhạt đứng ở một bên, Lạc Thanh Chu tự mình đi luyện.
Trong thạch thất, chỉ có tiếng ngọn lửa đang cháy, cùng tiếng nước thuốc trong lò sôi trào.
Hai người hiếm khi nói chuyện.
Lạc Thanh Chu chỉ mỗi khi không chắc chắn, mới quay đầu liếc mắt nhìn nàng một cái, thấy nàng không mở miệng, mới yên tâm tiếp tục luyện chế.
Thật vất vả mới luyện xong một lò, kết quả mở ra nhìn, đan dược trong đỉnh vỡ vụn, dĩ nhiên còn chưa thành hình.
- Thơm quá, lần đầu tiên luyện đan đã có trình độ này, Nguyệt tỷ tỷ, ta có phải là thiên tài luyện đan hay không?
Lạc Thanh Chu cố ý nói.
Thân ảnh xanh nhạt không để ý tới hắn, yên lặng đi tới trước đỉnh, lại thêm một ít tài liệu, để cho hắn tiếp tục luyện chế.
Lúc này sau khi mở lò, đan dược rốt cục thành hình, nhưng viên nào cũng đều xiên vẹo nứt nẻ, không có một viên nào là hoàn hảo, hơn nữa mặt ngoài gồ ghề, hoàn toàn không có một chút sáng bóng nào.
- Lần đầu tiên luyện đan đã thành hình! Nguyệt tỷ tỷ, xem ra ta thật sự là thiên tài luyện đan hiếm thấy trên đời.
Lạc Thanh Chu lần nữa cố ý nói, ánh mắt nhìn về phía thái độ trên mặt nàng.
Nói xong, hắn còn lấy ra một viên đan dược, đặt ở trước mũi ngửi ngửi, ánh mắt sáng ngời:
- Thơm thật đấy, Nguyệt tỷ tỷ, rốt cuộc là ngươi đã thêm tài liệu gì vào vậy?
Thân ảnh xanh nhạt mặt vẫn l ở sSkhông chút thay đổi, nói:
- Tự mình nếm thử đi.
Lạc Thanh Chu lại ngửi một chút, đưa vào miệng, vừa dùng đầu lưỡi nhấm nháp, vừa nhíu mày, nói:
- Hương vị này...
Thân ảnh xanh nhạt khẽ nhúc nhích, âm trầm, nói:
- Ta thêm phân trâu.
- Oẹ !
Lạc Thanh Chu phun ra một ngụm.
Thân ảnh xanh nhạt đi tới trước đỉnh, đưa lưng về phía hắn, lại nói:
- Thứ này dùng để nhét vào phía sau của các động vật nhỏ.
- Oẹ.
Lạc Thanh Chu lại phun ra lần nữa,.
Thân ảnh xanh nhạt thu hồi Tiểu Đỉnh và Xích Hỏa Châu, xoay người, đi về phía cửa nói:
- Ta đi đây, ngươi tu luyện.
Lạc Thanh Chu lập tức nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, mau nói ngươi vừa rồi là lừa ta đi.
Thân ảnh xanh nhạt đi tới cửa, quay đầu nhìn hắn nói:
- Ta cũng không phải sư thúc của ngươi, ta cũng chưa từng lừa gạt người.
Dứt lời, đi ra ngoài cửa, biến mất không thấy.
Lạc Thanh Chu giật mình tại chỗ.
Không bao lâu, trong một tòa thạch thất khác, hắn rất nhanh tiến vào trạng thái tu luyện.
Người của Phiêu Miểu Tiên Tông đã tới.
Nguyệt tỷ tỷ thoạt nhìn đã hạ quyết tâm, muốn thoát khỏi trói buộc của bọn họ.
Đối phương khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ.
Cho nên, hắn nhất định phải làm cho mình càng thêm cường đại, mới có thể trợ giúp Nguyệt tỷ tỷ.
Lúc trước, là Nguyệt tỷ tỷ vẫn luôn giúp đỡ hắn.
Chuyện tu luyện, không rõ vấn đề, nàng vẫn luôn yên lặng trợ giúp hắn, thậm chí ngay cả tài liệu luyện chế đan dược để hắn đột phá mỗi lần đều được nàng chuẩn bị sớm.
Vì vậy, đó là thời gian cho hắn trả ơn nàng.
Dù như thế nào, hắn cũng tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn Nguyệt tỷ tỷ, mặc dù đó có phải là Phiêu Miểu Tiên Tông cao cao tại thượng kia.
Thiên địa nguyên khí, ở trên đỉnh đầu chậm rãi hội tụ.
Sau đó, theo vòng xoáy khí lưu trên đỉnh đầu hắn, tiến vào thần hồn của hắn...
Một đêm trôi qua lặng lẽ.
Sau khi trời sáng, hắn trở về nhà và không ra ngoài nữa.
Buổi sáng ở tiểu viện cùng Tần nhị tiểu thư nói chuyện phiếm, chờ buổi trưa ăn cơm xong lại cùng Tần nhị tiểu thư nghỉ ngơi, hắn từ cửa sau đi vào núi, tìm một sơn động, hấp thu thiên địa nguyên khí.
Hiện giờ người của Phiêu Miểu Tiên Tông đã tìm được nơi này, hấp thu thiên địa nguyên khí, người có tu vi cao có lẽ sẽ phát hiện ra, cho nên hắn tuyệt đối không thể ở nhà tu luyện.
Nơi ở này không còn an toàn nữa.
Hắn đang suy nghĩ về việc liệu hắn có nên chuyển vào thành sống hay không.
Nơi an toàn nhất, hẳn là nội thành, an toàn hơn cả nội thành, đương nhiên là hoàng cung rồi.
Ngày hôm qua sư thúc đã nói, Phiêu Miểu Tiên Tông, Bồng Lai Tiên Đảo, còn có Cửu Thiên Dao Đài