Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2072: Lôi kiếp của Long nhi, tâm tư của Nguyệt tỷ tỷ (3)




Trong lòng hắn lo lắng, nhưng chỉ có thể tiếp tục nhẫn nại.

Lại gần một canh giờ trôi qua.

Trong biển lôi điện đã nhìn không thấy thân ảnh Long nhi.

Lạc Thanh Chu không dám nói chuyện, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vòng xoáy lôi điện kia, lôi điện phản chiếu trong đôi mắt, lóe ra không ngừng.

Cuối cùng tốc độ xoay tròn của vòng xoáy lôi điện dần dần chậm lại.

Đồng thời, số lượng lôi điện trong vòng xoáy cũng đang từ từ giảm bớt.

Sau nửa nén hương, vòng xoáy cuối cùng đã dừng hẳn và bắt đầu tan rã.

Mấy cái lôi điện còn lại, giống như đã hao hết năng lượng, tư tư nhảy lên vài cái rồi cũng dập tắt toàn bộ.

Lúc này, Lạc Thanh Chu nhìn thấy bóng dáng đáng thương trong mây đen.

Cái đuôi Long nhi đã không còn, biến thành hai chân huyết nhục be bét, lân giáp vốn lấp lánh trên người, cũng biến mất toàn bộ.

Nàng trần truồng, tóc dài xoã sau lưng, yên lặng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, giống như đã không còn tiếng động.

Nhưng trận lôi kiếp này vẫn chưa chấm dứt.

Không đợi âm thanh bên cạnh vang lên, Lạc Thanh Chu đã thần hồn xuất khiếu, vọt lên trời, một tay ôm lấy thân thể máu chảy đầm đìa trong ngực, lập tức ngẩng đầu, ánh mắt xuyên thấu qua mây đen, phẫn nộ nhìn về phía sấm sét một lần nữa sáng lên.

Trên chiếc thuyền nhỏ.

Thân ảnh xanh nhạt im lặng nhìn hắn.

Khi sấm sét đầu tiên hạ xuống, nàng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía thân thể hắn đứng bên cạnh, lập tức đưa tay lấy nhẫn trữ vật của hắn ra.

Ánh sáng lóe lên.

Nàng lấy bảo điệp đưa tin của hắn từ trong nhẫn trữ vật ra, dừng một chút, lại lấy bảo điệp đưa tin của mình ra.

Cạch.

Hai khối bảo điệp nhẹ nhàng chạm với nhau.

Oanh.

Mây đen quay cuồng, sấm chớp ầm ầm.

Từng tia lôi điện dữ tợn, lần nữa chiếu sáng bầu trời đêm.

Đợt lôi kiếp cuối cùng, sắp tới.

Thần hồn Lạc Thanh Chu ôm Long Nhi, đứng trên mây, ngẩng đầu ưỡn ngực, đối mặt với lôi điện.

Nếu là thần hồn bình thường, đừng nói đối mặt với lôi điện, mặc dù chỉ là tiếng sấm vang lên, cũng sẽ dọa đến mức giật mình sợ hãi, nhịn không được mà run rẩy.

Còn hắn giờ phút này, trong lòng không chỉ không hề sợ hãi, ngược lại có chút hưng phấn và chờ mong.

Trong con mắt của hắn, bên trong thần hồn, đều có hồ quang điện sáng lên.

Tựa hồ cảm nhận được khí tức đáng sợ của đợt lôi kiếp cuối cùng, Long Nhi đang được hắn ôm vào trong ngực, bỗng nhiên mở hai mắt, nhìn về phía lôi điện dữ tợn đang tích tụ năng lượng trên đỉnh đầu, trong mắt tràn ngập sợ hãi và bối rối.

Nàng cảm thấy mình có lẽ mình không thể chịu đựng được nữa.

Nhưng đột nhiên, nàng cảm nhận được nhiệt độ ấm áp trên cơ thể, thân thể mềm mại run lên, ánh mắt nhìn về phía hắn.

Lập tức, sợ hãi và bối rối trong lòng nàng đều biến mất, trở nên bình tĩnh.

Dưới ánh sáng của sấm sét, gương mặt tuấn tú của hắn lấp lánh lên. Đôi mắt đen nhánh của hắn, dũng cảm và tự tin. Mà trong lòng hắn, lại ấm áp khoan hậu như vậy, giống như tìm được chỗ dựa, giúp nàng an tâm...

- Công tử….

Nàng ôm chặt hắn, lẩm bẩm gọi một tiếng, lập tức ngẩng đầu, một lần nữa nhìn về phía lôi điện trên đỉnh đầu, dấu ấn đỏ tươi giữa hai hàng lông mày, đột nhiên sáng lên, trong hai mắt cũng một lần nữa sáng lên thần thái kiên định.

- Long nhi nhất định có thể kiên trì.

Thân thể suy yếu của nàng, một lần nữa khôi phục lực lượng, một vệt kim quang sáng lên trên người nàng.

Lập tức, vết máu trên người nàng dần dần lui đi, lộ ra ngọc thể trắng như tuyết cùng vết thương nhìn thấy mà giật mình, nhưng những vết thương kia, đang nhanh chóng khép lại.

Đồng thời, cổ ngọc trắng như tuyết của nàng, ngực đầy đặn, bụng dưới, cánh tay, vân vân, lại bắt đầu ngưng kết ra lân giáp màu vàng...

Lạc Thanh Chu rõ ràng cảm nhận được biến hóa khí tức của nàng, cúi đầu nhìn nàng.

Ánh mắt Long nhi cũng nhìn về phía hắn.

Ánh mắt hai người nhìn nhau, đều không nói gì, lại có thể rõ ràng cảm nhận được cảm xúc của đối phương.

Ầm.

Đúng lúc này, một cột lôi điện màu tím thô to, giống như một đầu hung thú thô bạo, dữ tợn thò đầu xuống, nhìn về phía hai người.

Lôi điện đầu tiên vừa rồi, bị Lạc Thanh Chu tiếp nhận, quấn quanh trên người hai người, rất nhanh đã biến mất.

Bây giờ, đã đến lúc nàng ấy tự mình đón nhận.

Muốn chân chính thoát thai hoán cốt, hóa thân thành long, nhất định phải lấy tâm không sợ hãi, dũng cảm đối mặt với toàn bộ đợt lôi kiếp, mặc dù tan xương nát thịt.

Long Nhi ngửa hai gò má tái nhợt lên, hai tròng mắt dũng cảm mà quyết tuyệt nhìn sấm sét trên đỉnh đầu, nói:

- Công tử, Long nhi tự mình đến.

Dứt lời, nàng thoát khỏi ngực hắn, chủ động xông về phía lôi điện đang gầm thét kia.

Oanh!

Lôi điện màu tím thô to, hung ác đánh vào đầu nàng, lập tức quấn quanh toàn bộ thân thể nàng.

Thân thể mảnh khảnh của Long Nhi trong nháy mắt liền bị lôi điện bao vây, điên cuồng thiêu đốt.