Bóng dáng xanh nhạt híp mắt, quay mặt lại nhìn hắn, lạnh lùng nói:
- Tiếp tục nói nhảm đi.
Lạc Thanh Chu:
- ...
- Được rồi, là ba ngày sau, nhưng, vẫn nên thêm vào đi. Đúng rồi Nguyệt tỷ tỷ, nói cho ngươi tin tốt, ta đã đột phá! bây giờ ta đã vào hàng ngũ Tông Sư rồi.
Lạc Thanh Chu nói xong, thấy nàng vẫn như trước, mặt không chút thay đổi, không khỏi giơ nắm đấm lên, cố ý đe dọa nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, bây giờ ta chính là Tông Sư! Ngươi có biết hậu quả của việc đắc tội với Tông Sư không? Nếu ngươi không thêm ta, ta có thể đánh ngươi khóc trong một cú đấm, hơn nữa còn phải khóc trong thời gian dài, ngươi tin hay không?
Bóng dáng xanh nhạt lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn trong chốc lát, đột nhiên khóe miệng khẽ nhếch lên, lườm hắn một cái, đột nhiên lại tựa hồ đột nhiên bừng tỉnh, nàng nghiêng người, nhìn về phía nơi khác, trong miệng lạnh lùng nói:
- Nhàm chán.
Lạc Thanh Chu nhất thời mở to hai mắt, giống như phát hiện một thế giới mới, nhìn nàng nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, vừa rồi, có phải ngươi trợn mắt lên nhìn ta phải không?
- Không có.
Thân ảnh xanh nhạt lạnh lùng nói xong, lập tức chợt lóe, biến mất không thấy.
- Oanh!
Trên bầu trời đêm, sấm chớp vang dội.
Mây đen ùn ùn kéo đến, loé lên giữa biển mây, dần dần hình thành một vòng xoáy màu đen khổng lồ, giống như có một cự thú đáng sợ, đang muốn xé rách bầu trời, thò đầu ra.
Toàn bộ mặt sông, bóng tối bao phủ.
Mà ở trong nước sông, bóng đen thật lớn kia càng thêm xao động bất an, bơi qua bơi lại dưới đáy nước, khuấy động sóng ngầm.
Đột nhiên, một cỗ khí tức càng thêm khủng bố, từ bầu trời đêm ép xuống.
Cả dòng sông tựa hồ đều chấn động, hạ xuống phía dưới vài phần, thuyền nhỏ neo đậu bên bờ, trực tiếp bị thủy triều đẩy đi.
Bóng đen khổng lồ đang thấp thỏm dưới đáy nước, đột nhiên giống như bị thi triển định thân pháp, cứng đờ tại chỗ, không nhúc nhích.
Oanh!
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn.
Lập tức, mây đen quay cuồng cùng vòng xoáy màu đen khổng lồ, một lôi điện màu lam thô to, giống như một con cự mãng thượng cổ dữ tợn, gầm thét lao xuống.
Trực tiếp chui vào nước sông, hung dữ đánh vào trên thân thể bóng đen khổng lồ dưới đáy nước.
Trong nháy mắt, bóng đen kia bị lôi điện thô to bao bọc.
Toàn bộ đáy nước gần như được chiếu sáng.
Bóng đen bị cố định ở đáy nước, không nhúc nhích, mà lôi điện thô to kia thì quấn quanh trên người nàng, hung dữ đánh vào.
Lạc Thanh Chu đứng ở mũi thuyền, nín thở nhìn.
Mặc dù hắn có Lôi Linh chi căn hộ thân, nhìn thấy lôi kiếp đáng sợ như vậy, trong lòng vẫn kinh hãi, không biết Long nhi có thể chịu đựng hay không.
Nghe nói khi Yêu tộc chịu lôi kiếp, cũng chỉ có thể dựa vào thân thể để kháng cự.
Vượt qua, sau cơn mưa trời lại sáng, lột xác thăng cấp; không vượt qua, đó chính là hôi phi yên diệt, thân tử đạo tiêu.
- Lôi điện thật ra là đang rèn luyện thân thể và thần hồn của nàng, giống như luyện khí, muốn đạt được pháp khí và pháp bảo tốt, nhất định phải trải qua quá trình rèn luyện dài đằng đẵng.
Lúc này, phía sau Lạc Thanh Chu đột nhiên truyền đến một âm thanh lạnh như băng mà quen thuộc.
Lạc Thanh Chu quay đầu lại nhìn lại, nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, Long nhi sẽ không sao đâu chứ?
Thân ảnh xanh nhạt nhìn bóng đen dưới đáy nước bị lôi điện quấn quanh, mặt không gợn sóng nói:
- Với cường độ thân thể hiện giờ của nàng, chỉ nửa đoạn sau lôi kiếp, mới có thể tạo thành uy hiếp đối với nàng.
Lạc Thanh Chu nói.
- Nói cách khác, lúc đó ta mới ra tay?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Tình huống tốt nhất là, nàng có thể tự mình vượt qua, không cần ngươi ra tay. Nói như vậy, thân thể yêu thú và thực lực của nàng, mới có thể mạnh hơn.
Lạc Thanh Chu nói.
- Ý của Nguyệt tỷ tỷ là, ta tạm thời không cần ra tay, để Long nhi tự mình độ kiếp. Chỉ khi nào chờ Long nhi thật sự chịu không nổi, ta lại ra tay cứu nàng, đúng không?
Ánh mắt thân ảnh xanh nhạt nhìn về phía hắn, nói:
- Không phải.
Lạc Thanh Chu nghe vậy ngẩn ra, nghi hoặc nói:
- Chỗ nào không phải?
Thân ảnh xanh nhạt mặt không chút thay đổi nói:
- Chỗ nào cũng không phải. Chỉ cần là ngươi nói, đều không phải.
Lạc Thanh Chu: - ...
Thân ảnh xanh nhạt không để ý tới hắn nữa, dung nhan lạnh như băng, tiếp tục nhìn về phía đáy nước.
Ầm!
Đúng lúc này, trên bầu trời, trong vòng xoáy màu đen khổng lồ kia, lại xuất hiện một lôi điện màu lam càng thêm thô to.
Mà lúc này, lôi điện dưới đáy nước kia, đã biến mất không thấy.
Ầm.
Trên bầu trời cột lôi điện vặn vẹo gào thét, lần thứ hai giống như một con trăn lớn dữ tợn, nhào tới.
Bóng đen dưới đáy nước. Vẫn bị cố định ở nơi đó, lại một lần nữa thừa nhận lôi điện thô bạo đánh vào rèn luyện.