Nói xong, thân thể hắn đột nhiên run lên, hai mắt cũng đỏ ngầu, vội vàng thúc giục nói:
- Sư thúc, mau đến đây, cỗ lực lượng kia ta sắp không khống chế được rồi.
Lệnh Hồ Thanh Trúc cứng đờ tại chỗ, muốn nâng bước chân đi qua, lại sợ hãi, trong lòng âm thầm thấp thỏm nói:
- So với trước kia còn cường đại hơn rất nhiều lần... Năng lượng này... Có gây chết người hay không...
Lạc Thanh Chu giờ phút này thật sự không nhịn được nữa, da thịt toàn thân giống như muốn nổ tung ra, ngay cả đầu cũng nóng hừng hực.
- Sư thúc! Nhận lấy.
Hắn đột nhiên nhảy lên từ mặt đất, tung một cú đấm vào mặt nàng.
Oanh.
Một tiếng nổ vang lên, Lệnh Hồ Thanh Trúc mở to hai mắt, sững sờ tại chỗ không nhúc nhích, lại trực tiếp bị một quyền của hắn đánh bay ra ngoài, nặng nề đập nát vách tường phía trước, bay vào huyệt động cách vách.
Lạc Thanh Chu:
- ...
Lệnh Hồ Thanh Trúc:
- ...
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, lập tức nhảy tới chỗ nàng bị đụng phải, lại nắm chặt nắm đấm nói:
- Sư thúc, ngươi có sao không? Nhanh chóng nhận chiêu đi! Ta muốn... Hả?
Lệnh Hồ Thanh Trúc mất đà, vừa hay rơi vào trong bồn tắm rải đầy cánh hoa, mở to hai mắt, giống như con thỏ nhỏ kinh hãi, yếu ớt nhìn hắn.
Oanh!
Lạc Thanh Chu nhịn không được, lại đánh tới một quyền.
Ầm!
Bọt nước văng khắp nơi, cánh hoa trong lẵng hoa bên hồ cũng tung bay.
- Sư thúc, tiếp quyền.
- Tha. Tha cho ta...
- Sư thúc, ta đang giúp ngươi, ngươi không phải còn chưa đột phá sao? Ta chỉ cần đưa cỗ năng lượng trong cơ thể ta đánh vào thân thể ngươi, ngươi có thể thăng cấp Tông Sư.
- Ta... Ta đã đột phá... Hôm qua đã...
- Sư thúc nói cái gì, ta nghe không thấy, tiếp chiêu.
- A...
Bên ngoài động phủ, mọi người đứng ở vách núi, đều có chút nghi hoặc.
- Tại sao vẫn chưa đi ra? Không phải đã kết thúc rồi sao?
- Hẳn vừa rồi đột phá, còn đang bình ổn lại, không vội. Chúng ta nên suy nghĩ chuyện hôn sự của Lệnh Hồ Phong chủ trước thì hơn?
- Đúng rồi tông chủ, khoảng thời gian trước chúng ta còn đang thảo luận chuyện này, Thanh Trúc cũng không nhỏ, năm nay đã hai mươi ba tuổi, có nên...
- Vừa hay, Lệnh Hồ phong chủ hiện tại đã đột phá đến cảnh giới Tông Sư, thừa dịp còn đang ở giai đoạn vững chắc tu vi, tìm cho nàng một mối hôn sự tốt...
- Tông chủ, cháu trai nhà ta còn chưa thành thân, tuy rằng tiểu tử kia tu vi không cao, nhưng thiên phú rất mạnh, về sau tiền đồ vô lượng...
- Tông chủ, vẫn nên suy nghĩ cửu đệ nhà ta đi, hắn đã là Đại Võ Sư, lớn lên còn tuấn tú lịch thiệp...
- Tông chủ, ta năm nay đã gần bốn mươi tuổi, còn chưa thành thân, không bằng suy nghĩ ta thử. Ta đối với Lệnh Hồ phong chủ ngưỡng mộ đã lâu, đã từng nhắc chuyện này với Tông chủ nhiều lần...
- Gì cơ! Niếp sư đệ? Ngươi muốn trâu già gặm cỏ non hả? Còn muốn ăn cỏ bên tổ? Tên chó má cái gì mà sắp bốn mươi, ngươi năm nay đã bốn mươi lăm rồi! Ngươi cũng đừng nghĩ nữa.
Mấy người đang thảo luận cùng tranh luận, trong động phủ cách đó không xa, đột nhiên ‘Oanh’ một tiếng, truyền đến một trận nổ vang.
Lập tức, toàn bộ động phủ cùng Kiếm Phong đều rung động.
Đồng thời, trong động phủ, giống như mơ hồ truyền đến một âm thanh bén nhọn.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không phải lại đột phá chứ?
- Làm sao có thể, có lẽ là đang tu luyện công pháp gì đó, hoặc thử tu vi vừa rồi thăng cấp.
- Vừa rồi hình như có âm thanh gì đó, các ngươi nghe được không?
- Kiếm rung thì phải, kiếm thuật của Lệnh Hồ phong chủ, có lẽ đã đạt tới cảnh giới rất đáng sợ rồi.
- Ai, mấy lão gia hỏa chúng ta, về sau cũng không dám trực tiếp gọi tên người ta nữa.
Trong động phủ, yên tĩnh không tiếng động.
Năng lượng chấn động cực lớn, sau khi bộc phát mãnh liệt, đã dần dần ngừng lại.
Trong thạch thất, một mớ hỗn độn.
Vách tường hư hỏng, đầy vết nứt, phần đá trên đỉnh động cũng bị chấn nứt rất nhiều.
Nước trong hồ, tung toé trên mặt đất.
Trên mặt đất ẩm ướt, những cánh hoa màu hồng bị rách bởi cơn bão.
Lạc Thanh Chu rốt cục cũng thoải mái.
Cỗ năng lượng xao động bất an trong cơ thể rốt cục bị đã hắn bộc phát ra ngoài, đan điền của hắn lúc này đã dần dần khôi phục bình tĩnh.
Hắn chậm rãi thúc dục nội lực trong đan điền, cảm thụ được lực lượng cường đại sau khi thăng cấp Tông Sư.
Ầm!
Hắn nắm chặt nắm tay, từ trong đan điền chuyển một phần nội lực lên, trên nắm tay lập tức xuất hiện một quang mang lôi điện.
Uy lực của quyền mang, không thể so sánh với lúc trước.
Hắn cảm giác một quyền của mình đập xuống, có thể trực tiếp phá hủy trận pháp ở nơi này, thậm chí có thể trực tiếp khiến tòa động phủ này hóa thành phế tích.
Chẳng qua, đây cũng không phải là toàn bộ thực lực của Tông Sư.
Bởi vì hắn hiện tại chỉ có tu vi Tông Sư, lại không có công pháp Tông Sư.