Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 2050: Nguyệt tỷ tỷ chất vấn, Tiểu Nguyệt đêm khuya đưa bảo bối (2)




Lạc Thanh Chu: Thân là Thái Tử, từ nhỏ đến lớn đều bị một nữ tử đè ép không thở nổi, tất cả ưu tú, vinh quang, sủng ái và khen ngợi đều ở trên người nữ tử kia. Hắn ở gần ngay trước mắt, chỉ có thể trông mong nhìn, trong lòng không vặn vẹo sao được? Chỉ cần nữ tử kia còn sống một ngày, hắn sẽ không thoải mái ngày đó

Tiểu Mỹ Kiêu: Nhưng dù sao bọn họ cũng cùng chung huyết thống

Lạc Thanh Chu: Trong hoàng thất, làm gì có tình thân chứ. Đừng nói hoàng thất, cho dù là gia đình bình thường, một khi liên quan đến lợi ích, mà những lợi ích kia lại đủ để ảnh hưởng đến cả đời bọn họ, như vậy, dù có ruột thịt gì đó cũng có thể sẽ trở mặt thành thù

Tiểu Mỹ Kiêu: Thật sự chỉ có một người có thể sống sao?

Lạc Thanh Chu: Đương nhiên không phải, trưởng công chúa từ đầu đến cuối đều coi hắn như thân nhân .

Tiểu Mỹ Kiêu: Vậy nếu ngươi động thủ, trưởng công chúa có giúp hắn hay không?

Lạc Thanh Chu: Ta không biết. Quận chúa, ngủ sớm đi, ta muốn tu luyện

Tiểu Mỹ Kiêu: Ừm

Lạc Thanh Chu nắm bảo điệp đưa tin, lại suy nghĩ trong chốc lát, đang muốn đi tìm Nguyệt tỷ tỷ, bảo điệp đưa tin đột nhiên lại rung lên.

Tin nhắn do Tiểu Nguyệt gửi tới: Ca ca tốt, muội muội ra khỏi thành rồi, ngươi ở bên bờ sông sao?

Lạc Thanh Chu vội vàng nói: Đúng vậy

Nói xong, hắn lập tức ra khỏi Long Cung, bay lên mặt sông.

Tiểu Nguyệt tới, hẳn sẽ mang theo Địa Hoả Linh Liên.

Hy vọng vẫn còn kịp.

Hắn bay lên mặt sông, rơi xuống thuyền nhỏ, trong tai lần nữa nghe được tiếng luyện quyền xen lẫn trong gió tuyết.

Hắn quay đầu nhìn lại, ánh mắt xuyên thấu qua gió tuyết cùng sương mù trên sông, nhìn về phía sườn núi.

Tần nhị ca vẫn luyện quyền như trước, gió tuyết cây cối xung quanh bị kình phong xé rách liên tục rung động.

Nhị ca sẽ không định đi làm chuyện ngu ngốc chứ?

Hắn thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về phía kinh đô xa xa.

Không lâu sau đó.

Một bóng người màu hồng quen thuộc, đột nhiên xuyên qua gió tuyết, xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Một giây trước còn ở xa, giây tiếp theo, đã đi tới trên đỉnh đầu hắn.

- Ca ca!

Thân ảnh đỏ rực rơi xuống, trong giọng nói tràn đầy vui sướng, đôi mắt bao phủ trong vầng sáng màu đỏ, cười tủm tỉm nhìn hắn.

Ca ca tốt, ba ngày sau, ngươi chính là tướng công của Tiểu Nguyệt ta.

- Đúng rồi, sư tỷ có ở đây không?

Nàng đột nhiên lại hỏi, trong lòng rất muốn khoe khoang ở trước mặt sư tỷ một chút.

Lạc Thanh Chu nói.

- Ở phía dưới, Long cung của Long Nhi.

Tiểu Nguyệt hừ một tiếng, nói:

- Sư tỷ và tiểu yêu tinh kia đi gần như vậy, cũng không biết có mục đích gì. Ca ca, tiểu yêu tinh kia vẫn luôn mưu đồ bất chính với Lôi Linh căn của ngươi, ngươi phải cẩn thận.

Về sau ca ca chính là của nàng, vật liệu trên người ca ca, đương nhiên cũng đều là của nàng.

Tiểu yêu tinh kia nếu còn dám nhằm vào ca ca, hừ, nàng sẽ không làm như không thấy.

- Tiểu Nguyệt, đồ mang đến không? Bây giờ ta chỉ thiếu Hoả Linh Liên thôi.

Lạc Thanh Chu dù có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn trực tiếp mở miệng.

Thời gian gấp gáp.

Hắn phải cố hết sức để tăng cường thực lực của mình lên.

Về phần thiếu nhân tình, chỉ có thể từ từ trả lại.

Tiểu Nguyệt lập tức lấy ra một hộp gấm, ngọt ngào nói:

- Ca ca nhờ vả, muội muội cũng không dám quên, đã mang đến đây. Ngoại trừ thân Địa Hoả Linh Liên, còn có một mảnh cánh của Linh Liên. Ca ca có thể trực tiếp nuốt cánh hoa vào người để sử dụng, như vậy, Hoả Linh khí dung hợp trong cơ thể ca ca sẽ mạnh hơn, phóng thích hỏa diễm cũng sẽ lợi hại hơn.

Lạc Thanh Chu nghe vậy giật mình, đưa tay nhận lấy hộp gấm, nhìn nàng nói:

- Tiểu Nguyệt, cảm ơn ngươi, về sau...

Tiểu Nguyệt lập tức cười hì hì nói:

- Ca ca, nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn, sau này muội muội sẽ có rất nhiều chuyện cần ca ca, hy vọng đến lúc đó ca ca không nên từ chối nha.

Lạc Thanh Chu nói.

- Yên tâm, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ giúp ngươi.

Tiểu Nguyệt vui vẻ hẳn lên nói:

- Có thể quen biết ca ca, Tiểu Nguyệt thật may mắn.

Đồng thời, trong lòng nàng âm thầm đắc ý nói: Sư tỷ, xin lỗi nha. Ca ca rất tốt, sau này chính là của Tiểu Nguyệt ta! Ngươi chỉ cần chờ khóc lóc thôi!

Hai người lại nói chuyện trên thuyền một hồi.

Tiểu Nguyệt lưu luyến không rời nói:

- Ca ca, trong nhà muội muội còn có việc, không thể đi quá lâu, phải trở về trước. Ca ca ở đây phải bảo vệ mình, đừng bị một số tiểu yêu tinh chiếm tiện nghi.

Lạc Thanh Chu gật gật đầu, nói:

- Lúc trở về nhớ cẩn thận một chút.

Tiểu Nguyệt đột nhiên nhào vào trong ngực hắn, ôm hắn một cái, nói:

- Ca ca, Tiểu Nguyệt chờ ngươi.