Hắn lấy ra nhìn thoáng qua, là quận chúa gửi tới: 【 Quyết định chưa? 】
Lạc Thanh Chu lập tức trả lời: 【 Không phải đã từ chối trước mặt ngươi rồi sao? Quận chúa, hai ngày trước ngươi hẳn đã biết chuyện này rồi đúng không? Sao ngươi lại không nói cho ta biết? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Nói với ngươi thì có ích gì? 】
Lạc Thanh Chu thở dài một hơi nói: 【 Hình như không có ích gì, nhưng ta có thể suy nghĩ thêm vài lý do nữa 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Phụ thân và mẫu thân ta đều nói cuộc hôn nhân này, ngươi không thể từ chối, trừ phi, ngươi rời khỏi Đại Viêm 】
Lạc Thanh Chu: 【 Nếu ta nhất quyết từ chối thì sao? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Như vậy, gia đình ngươi sẽ bị tìm thấy, toàn bộ nữ nhân trong nhà người đều sẽ biến mất. Bởi vì mối hôn sự này có liên quan đến quá nhiều thế lực, nhất định phải thành công. Với thực lực của ngươi bây giờ, căn bản không có cách nào chống lại. Thậm chí là tông môn các ngươi, cũng cực kỳ muốn thúc đẩy mối hôn sự này 】
Lạc Thanh Chu dừng lại một lát: 【 Quận chúa, ta nói thật với ngươi, lần trước ta bị nhốt ở kinh đô, vào hoàng thành, biến thành thích khách, vào thời khắc nguy cấp, là trưởng công chúa cứu ta. Trưởng công chúa đã từng cứu ta và cả Tần gia ta không chỉ một lần, ngươi hẳn là biết 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Vì vậy, bây giờ nàng ấy cần giúp đỡ, ngươi không thể từ chối, phải không? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ngươi đã đọc bức thư đó chưa? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Chưa, nhưng khi nàng ấy viết thư cho ta, nàng ấy đã nói với ta, bởi vì nàng ấy biết mối quan hệ của ta và ngươi. Nàng ấy nói với ta rằng bây giờ nàng cần ngươi giúp nàng, ít nhất giúp nàng có thể kéo dài hai tháng 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ngươi trả lời thế nào? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Ta không thể từ chối. Ta cũng biết, bây giờ nàng không còn cách nào nữa, mà nàng có đại ân với ngươi và Tần gia, nàng cần ngươi trợ giúp. Dù nàng còn không biết ngươi chính là đại tài tử Tần gia được nàng gọi là tiên sinh, nhưng ta biết, cho nên, ta không biết nên từ chối nàng như thế nào 】
Lạc Thanh Chu: 【 Quận chúa, ngươi rốt cuộc trả lời như thế nào? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Ta nói, ta không có ý kiến, nhưng trong nhà hắn có nương tử, hơn nữa, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép nương tử trong nhà trở thành tiểu thiếp 】
Lạc Thanh Chu: 【 Vậy nàng ấy trả lời thế nào? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Nàng nói, không sao, nàng có thể làm thiếp, ở nhà làm thiếp, ở bên ngoài làm trưởng công chúa, không nói với người ngoài là được. Nàng chỉ muốn sử dụng cuộc hôn nhân này để kéo dài thời gian. Vì vậy, ta không có gì để nói 】
Lạc Thanh Chu nhìn tin tức này, giật mình một lúc lâu: 【 Quận chúa, nghe ngươi nói như vậy, ta cũng không còn lời nào để nói 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Vì vậy, ngươi đã sẵn sàng đồng ý chưa? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Có thể thương lượng với nàng ấy một chút, thành thân giả được không? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Bái đường thành thân trước mặt người trong thiên hạ, đưa vào động phòng, cho dù hai người các ngươi thương lượng sẽ làm giả, nhưng ngươi cảm thấy có thể giả được sao? 】
Lạc Thanh Chu giật mình trong chốc lát: 【 Vậy ta trở về thương lượng với Vi Mặc một chút, nghe ý kiến của nàng ấy 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Vẫn nên nghe theo ý kiến của nàng, dù sao nàng cũng là chính thê của ngươi! 】
Lạc Thanh Chu: 【 Quận chúa, ta cũng muốn nghe ý kiến của ngươi. Thật ra từ thân phận hiện tại của ta mà nói, ngươi cũng là chính thê 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Đừng nói những lời ngọt ngào với ta, bây giờ ta không thể cười được đâu 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ta cũng không cười nổi 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Phải không? Trong lòng ngươi hẳn là đang cười trộm chứ? Chờ đến khi trở về trốn một mình ở trong chăn, có lẽ ngươi sẽ cười hả hê đấy? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Quận chúa, ta không tùy tiện như vậy, không phải ai cũng muốn chiếm thành của riêng mình. Ngươi và ta đều biết tính tình của trưởng công chúa, cho dù thực lực của ta có mạnh đến đâu, cũng không thể đè được nàng, ở cùng nàng, mỗi ngày sống nơm nớp lo sợ không được tự nhiên, ngươi cảm thấy ta sẽ thích cuộc sống như vậy sao? 】
Tiểu Mỹ Kiêu: 【 Cũng đúng, tính tình của nàng ấy bẩm sinh đã như vậy, cũng dưỡng thành từ nhỏ, hơn nữa còn tôi luyện từ trên chiến trường ra. Đừng nói ngươi, ngay cả phụ vương ta nhìn thấy, cũng sinh ra cảm xúc kính sợ thấp thỏm với nàng. Cho dù ngươi có ưu tú đến đâu, cũng không thể khiến nàng ôn nhu như thê tử đối đãi ngươi được 】
【 Chẳng qua, nếu cứ như vậy, trong lòng ngươi có thể sinh ra một loại cảm giác chờ mong càng thêm hưng phấn muốn từ từ chinh phục nàng, đúng không? 】