Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1992: Mâu thuẫn của đại tiểu thư, người nhà của Long Nhi (2)




Nàng dừng lại không nói gì thêm nữa.

Khi bầu không khí đang đè nén, nàng đột nhiên nói:

- Thiền Thiền thật đáng thương, bị cô gia xấu xa khi dễ lâu như vậy vẫn chưa được thả trở lại. Đêm nay cô gia rõ ràng còn muốn ở cùng Nhị tiểu thư, cùng Tiểu Điệp, cùng Thu nhi, cùng Nguyệt... Khụ, tiểu thư nói thật không sai, cô gia thật trăng hoa, hắn bận rộn biết bao.

Vừa dứt lời, cửa gỗ tiểu viện đột nhiên vang lên, bị người đẩy ra.

Hạ Thiền từ ngoài cửa đi vào, thấy các nàng đều ở đây, hai má nhất thời đỏ lên, cuống quít cúi đầu, nắm chặt kiếm trong tay, vội vàng chạy vào trong phòng.

Khi chạy lên bậc thềm, hai chân mềm nhũn, suýt nữa đã trượt chân té ngã.

- Thiền Thiền thật đáng thương, rõ ràng lợi hại như vậy, thế nhưng ngay cả đi đường cũng không vững...

Bách Linh lộ ra vẻ mặt đồng tình, lập tức lại bĩu môi nhỏ nhắn, giọng nói bực tức vang lên:

- Cô gia thúi, cô gia xấu, cô gia háo sắc, vừa trở về đã khi dễ Thiền Thiền, cũng không biết khi dễ người khác trước sao?

Tần đại tiểu thư nhìn nàng một cái, xoay người, đi vào trong phòng.

Bách Linh tiếp tục bĩu môi nhỏ nhắn đứng ở trong tiểu viện, căm giận nói thầm.

Bông tuyết trên đỉnh đầu bay phất phơ, nhưng đều không rơi vào trên người nàng, chỉ là khi lòng bàn tay nàng nâng lên, nghe lời rơi vào lòng bàn tay nàng, từng bông từng bông, trắng tinh không tỳ vết, thật lâu không tan...

Lạc Thanh Chu trở lại Mai Hương uyển, trước tiên đi nói chuyện với Tiểu Điệp và Thu Nhi, mới trở lại phòng Tần nhị tiểu thư.

Hai người lên giường, nằm trong chiếc chăn ấm áp nói chuyện.

Tần nhị tiểu thư đột nhiên tiến lại gần hắn, ngửi ngửi mùi vị trên người hắn, lại nhìn dấu răng trên cổ hắn, nhướng mày nói:

- Của ai?

Lạc Thanh Chu ôm nàng nói:

- Nàng đoán xem?

Trong mắt Tần nhị tiểu thư lộ ra vẻ giảo hoạt, làm bộ rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói:

- Không phải là của tỷ tỷ đó chứ?

Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật giật: - ...

Tần nhị tiểu thư nhìn thoáng qua sắc mặt của hắn, nhất thời dùng chăn che đi nụ cười rực rỡ của mình lại, nói:

- Thanh Chu ca ca, nhìn chàng bị dọa thành cái gì kìa, tỷ tỷ đáng sợ như vậy sao?

Lạc Thanh Chu nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại của nàng, nói:

- Không phải đáng sợ, là do lâu ngày tạo nên... Lúc trước khi ta và Tiểu Điệp mới tới, chỉ riêng Hạ Thiền Thiền bên cạnh nàng, đã khiến ta sợ gần chết...

- Nhưng bây giờ, Thanh Chu ca ca đều có thể tùy tiện khi dễ Hạ Thiền.

- Vi Mặc, đại tiểu thư có ân với ta và Tiểu Điệp. Lúc trước nếu như không phải nhờ nàng, ta và Tiểu Điệp hiện tại chỉ sợ đã chết ở Thành Quốc phủ rồi, sau khi chúng ta đi Tần phủ, nàng cũng đối xử với chúng ta rất tốt. Vì vậy, dù sau này xảy ra chuyện gì, dù ta có trở nên mạnh đến mức nào, ta đều sẽ luôn tôn trọng và biết ơn nàng ấy.

- Thanh Chu ca ca, người chàng cần cảm kích cũng không ít... Tỷ tỷ, Mỹ Kiêu, Long nhi cô nương, sư thúc, còn có Nguyệt tỷ tỷ, hẳn là vẫn còn đúng không?

- Vi Mặc, thân thể nàng hẳn đã dưỡng xong rồi chứ? Có muốn phu quân yêu thương nàng không?

- Muốn, phu quân, Vi Mặc muốn...

- Muốn thì ngủ đi, ngoan ngoãn ngủ, chờ một ngày nào đó tâm tình của phu quân tốt lên sẽ yêu thương nàng.

- Ứ... Không cần...

- Vậy hôn nàng một cái...

- Hôn bao lâu?

- Nghe lời nương tử, nương tử nói hôn bao lâu thì hôn bao lâu.

- Thật sao?

Người ta muốn cả đêm...

- Được!

Lạc Thanh Chu nói xong, lập tức hôn lên cổ nàng, cố ý khiến nàng ngứa ngáy buồn buồn.

Tần nhị tiểu thư cười nắc nẻ đẩy hắn ra.

Lạc Thanh Chu thừa cơ tránh ra nói:

- Đây chính là nương tử không cho phu quân hôn nha.

Tần nhị tiểu thư che cổ, cười bĩu môi nhỏ nhắn nói:

- Thanh Chu ca ca thật giảo hoạt.

Hai người lại ở trong chăn náo loạn một hồi, Tần nhị tiểu thư mới dán vào trong ngực hắn, yên tĩnh lại.

Lại thấp giọng nói một hồi, nàng mới từ từ nhắm mắt lại.

Thân thể nàng vốn đã yếu, mấy ngày nay nàng lại lo lắng, ban đêm ngủ không ngon, ban ngày cũng đứng ngồi không yên, đêm nay hắn trở về, cuối cùng nàng mới yên lòng, có thể an tâm ngủ ngon.

Đợi sau khi nàng ngủ say, Lạc Thanh Chu mới lấy ra bảo điệp đưa tin, nhìn về phía tin nhắn phía trên.

Tiểu Mỹ Kiêu: Ta đã về phủ, tối nay trong cung rất náo nhiệt, nhưng ta không vui

Lạc Thanh Chu vội vàng hỏi: Quận chúa, làm sao vậy?

Hắn lại nhắn cho Chu Yếm mấy tin.

Lại đợi một lát, quận chúa vẫn không có hồi âm lại.

Trong lòng hắn có chút lo lắng, không biết trong cung đã xảy ra chuyện gì, nhưng hẳn không phải là chuyện của đại ca.

Lúc này có lẽ mới đến canh ba.

Hắn đang đợi tin tức của quận chúa, Long nhi ngược lại gửi tin đến: Công tử, còn chưa hết bận rộn xong sao?