Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1952: Giúp hắn tu luyện! (3)




Hoa Cốt nhìn thấy hắn xuất hiện, liền kích động chạy ra khỏi cột sáng, đứng ở trước mặt hắn.

Lạc Thanh Chu muốn nhắc nhở nàng, thấy đã muộn, lại không nhìn thấy thần hồn của tiểu hỏa hồ kia, đành phải bỏ qua.

Ánh mắt hai người nhìn nhau, đều đang nhìn đối phương.

Hoa Cốt hoàn toàn không thay đổi chút nào, thần hồn giống như thân thể, thân mặc hồng y, dáng người thướt tha yểu điệu, da thịt tuyết trắng mềm mại, bộ dáng quyến rũ động lòng người, đặc biệt là đôi mắt đang ngập nước kia, lúc này nước mắt rơi xuống, rung động lòng người.

Đương nhiên, còn có hương vị ngọt ngào đặc biệt trên người nàng, làm cho người ta vừa tới gần đã không khỏi chảy nước miếng, giống như đứng ở trước mặt không phải là một thiếu nữ, mà là một món ăn mỹ vị mê người.

- Công tử...

- Hoa cốt...

Hai người đồng thời lên tiếng.

Nước mắt hai mắt Hoa Cốt đồng loạt trượt xuống, lập tức nhào vào trong ngực hắn, khóc lên.

Lạc Thanh Chu nhẹ nhàng ôm lấy nàng, cảm nhận được nhiệt độ thần hồn của nàng.

Thần hồn tiếp xúc, cũng giống như cơ thể tiếp xúc, nhưng nhiều hơn một chút cảm giác kỳ diệu so với thân thể, nhìn hư ảo, nhưng chạm vào lại rất chân thật, giống như chính là hai thân thể chân thật.

Lạc Thanh Chu dịu dàng vuốt ve mái tóc của nàng, nhẹ giọng nói:

- Hoa Cốt, ngươi chịu khổ...

Hoa Cốt khóc nói:

- Công tử, cảm ơn ngươi... Cảm ơn đã cứu Hoa Cốt... Hoa Cốt không sợ chết, chỉ sợ... Chỉ sợ sẽ không bao giờ gặp lại công tử nữa...

Trong lòng Lạc Thanh Chu đau đớn tột cùng.

Hoa Cốt lại khóc thêm một hồi rồi mới hỏi:

- Công tử, điện hạ hiện tại... Thế nào rồi?

Lạc Thanh Chu kể lại toàn bộ chuyện của trưởng công chúa từ sau khi nàng tự tử một hồi rồi nói:

- Bây giờ trưởng công chúa còn ở hoàng cung, Thái hậu và Hoàng đế, cùng với các đại thần khác, đều đang ép nàng lập gia đình. Nhưng ta cảm thấy, lấy tính cách của trưởng công chúa, nàng hẳn sẽ không gả...

Hoa Cốt lau nước mắt nói:

- Với tính cách của điện hạ, quả thật sẽ không lập gia đình, mặc dù điện hạ bị ép phải lập gia đình, cũng sẽ gả cho một người mà nàng có thể khống chế được. Chờ đến lúc đó không cần hắn nữa, điện hạ có thể sẽ trực tiếp giết hắn.

Khóe miệng Lạc Thanh Chu giật giật một chút, nói:

- Vì sao phải giết hắn?

Hoa Cốt nhẹ giọng nói:

- Người như điện hạ, sẽ không muốn giả cho một nam tử nàng không thích, uổng phí thanh danh của mình, càng không muốn nhớ tới cảnh bái đường thành thân với hắn, hay cảnh động phòng xấu hổ kia, cho nên, nam nhân kia nếu không đủ mạnh, hẳn là sẽ phải chết.

Lạc Thanh Chu: - ...

Hoa Cốt ân cần nói:

- Công tử, điện hạ chọn người nào vậy?

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Ta cũng không biết.

Hoa Cốt nhẹ giọng nói:

- Công tử yên tâm, điện hạ sẽ không nhận thua, tình huống hiện tại, chỉ là tạm thời mà thôi.

Lạc Thanh Chu thầm suy nghĩ những chuyện kia, không nói gì.

Hoa Cốt ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thuần mà quyến rũ lên, hai tròng mắt ngập nước nhìn hắn, si ngốc nhìn trong chốc lát, thấp giọng nói:

- Công tử, trước nay Hoa Cốt, vẫn luôn muốn... Muốn giao thân thể của mình cho công tử, nhưng...

Nói đến đây, nàng dũng cảm nhìn hắn, nhẹ nhàng cắn cắn môi hồng phấn, nũng nịu nói:

- Công tử, hiện tại, ngươi có thể... Ngươi có thể đáp ứng mong muốn của Hoa Cốt không?

Lạc Thanh Chu phục hồi lại tinh thần, nhìn bộ dáng kiều mị của nàng, giật mình nói:

- Mong muốn gì?

Hoa Cốt chớp chớp đôi mắt to quyến rũ, ngượng ngùng nói:

- Cùng công tử… ân ái..

Lạc Thanh Chu: - ...

Hoa Cốt rũ xuống hàng mi thật dài, hai má nóng bừng dán vào lồng ngực hắn, nũng nịu nói:

- Lần đó ở trong cung, công tử đã đáp ứng Hoa Cốt...

Lạc Thanh Chu khổ sở nói:

- Hoa Cốt, chúng bây giờ ta đang trong trạng thái thần hồn...

- Không sao.

Hoa Cốt ngắt lời hắn, nhẹ giọng nói:

- Công tử, không sao, bây giờ Hoa Cốt có thể cảm nhận được rõ ràng nhịp tim của công tử, cảm nhận được thân thể và nhiệt độ của công tử, cho nên... Hoa Cốt cảm thấy, có thể...

- Hoa cốt...

- Công tử, ngươi không cần động, để Hoa Cốt đến hầu hạ ngươi...

Nói xong, nàng ôm thân thể hắn, chậm rãi trượt xuống, đồng thời, bàn tay ngọc ngà khẽ nhấc, chậm rãi tháo dây buộc tóc ra.

Mái tóc đen nhánh được xoã xuống...

Hả?

Lúc thân thể Lạc Thanh Chu đang cứng ngắc, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía cột sáng phía trước.

Thần hồn của tiểu hỏa hồ kia, không biết từ khi nào, lại tiến vào bên trong cột sáng, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm bọn họ.

Càng làm hắn cảm thấy kinh hãi chính là, thân thể tiểu hỏa hồ vừa rồi chuyển động, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh của Tiểu Nguyệt:

- Hử, ca ca, thần hồn ngươi tại sao tiến vào trong thân thể tiểu hồ ly này? Ca ca đang luyện tập kỹ thuật phụ thân à? Muội muội cũng vào xem có được không?