Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1879: n nhân (1)




Trên vách tường, trên mặt đất bốn phía, giăng từng rãnh máu rộng rãi, bên trong rãnh máu đang chậm rãi chảy xuôi chất lỏng màu đỏ, giống như nham tương, lại giống như huyết dịch đang sôi trào.

Chính giữa động quật có một bệ đá.

Trên bệ đá, một quái vật lân giáp màu đỏ thắm che kín toàn thân bị xích sắt thô to khóa lại.

Quái vật kia giống như rắn không phải rắn, phần bụng mang theo móng vuốt, phần cổ mang theo cánh, toàn thân bị xích sắt quấn quanh buộc cực kỳ chặt chẽ.

Một sợi dây xích trong đó thậm chí xuyên qua thân thể nó.

Trên bệ đá dưới người nó cũng là hai rãnh máu tĩnh mịch rộng lớn, lúc này đang có từng giọt máu tươi theo phần bụng của nó chảy ra, rơi vào bên trong rãnh máu phía dưới…

Bốn phía bệ đá cắm tám chuôi bảo kiếm to lớn màu đỏ, trên thân kiếm khắc rõ rất nhiều hoa văn cổ quái, lúc này những hoa văn kia đang lóe ra tia sáng yêu dị.

Mà bên trong các góc bốn phía của động quật có thêm tám bệ đá cỡ nhỏ.

Trên những bệ đá kia, đều có một quái vật bộ dáng kỳ quái bị xích sắt khóa lại, lúc này đều đang bị dẫn ra máu tươi trên người.

Vách đá trên đỉnh đầu xuất hiện một đồ án vòng sáng to lớn đang bao phủ những quái vật phía dưới, chậm rãi xoay tròn.

Mà tiếng rên rỉ thống khổ chính là phát ra từ trong miệng của quái vật giống như rắn không phải rắn ở trên bệ đá chính giữa.

Thần hồn Lạc Thanh Chu, tung bay ở cửa ra vào, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn một màn trước mắt, không còn dám tiến về phía trước một bước.

Đúng vào lúc này, quái vật giống như phi xà (rắn bay) kia hình như cảm ứng được hắn tồn tại, cố hết sức nghiêng đầu lại, trừng đôi mắt tinh hồng mà hư nhược, há to miệng, trong cổ họng phát ra tiếng cầu cứu yếu ớt:

- Cứu ta....

Lúc Lạc Thanh Chu đang theo dõi con mắt của nó, đột nhiên nghe trong lối đi nhỏ phía bên ngoài truyền đến một hồi tiếng bước chân.

Hắn giật mình, suy nghĩ bây giờ khẳng định không kịp đi ra, ánh mắt nhanh chóng nhìn một vòng trong động quật, đột nhiên bay về phía bệ đá cỡ nhỏ bên trong góc ở bên phải.

- Sưu!

Toàn bộ thần hồn của hắn trực tiếp chui vào trong thân thể rùa đen khổng lồ.

Rùa đen tựa hồ đã hôn mê, đối với Thần hồn của hắn chiếm cứ, cũng không có bất kỳ bài xích cùng phản ứng gì.

- Oanh....

Đúng vào lúc này, phiến cửa đá khổng lồ kia từ từ mở ra.

Lạc Thanh Chu thu liễm khí tức, thông qua thân thể rùa đen, cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía cửa ra vào.

Hai thân ảnh hất lên áo bào màu đỏ, mang theo mũ áo màu đỏ, một trước một sau đi đến.

Một cao một thấp, một mập một gầy.

Người thân cao ôm ấp một cây phất trần, dưới cằm giữ lại râu dài màu đen, toàn bộ gương mặt đều bao bọc ở bên trong mũ màu đỏ.

Hắn đi ở phía trước, cẩn thận quan sát một chút tất cả quái vật cùng tình trạng những rãnh máu trong động quật, thỏa mãn nhẹ gật đầu, khàn giọng mở miệng nói:

- Trận pháp vận chuyển bình thường, không quá ba ngày, hẳn là có thể đại công cáo thành.

Thân ảnh hơi thấp đứng bên cạnh hắn dùng ánh mắt sáng rực mà nhìn quái vật trên bệ đá chính giữa động quật, mở miệng nói:

- Sư phụ, đệ tử đã đợi đã không kịp, đệ tử có thể rõ ràng cảm giác được, toàn bộ thân thể đều đang khát vọng huyết dịch cùng lực lượng cường đại của những tên này.....

Lạc Thanh Chu nghe được âm thanh này, trong lòng lập tức chấn động.

Thân ảnh cao cười nhạt một tiếng, nói:

- Bệ hạ, nhiều năm như vậy cũng chờ được, cần gì phải quan tâm thêm mấy ngày. Đợi sau khi Thái Khang thịnh yến kết thúc, chúng ta có thể bắt đầu. Đến lúc đó bệ hạ thoát thai hoán cốt, có được huyết mạch của thần thú cường đại nhất cao quý nhất thế gian này, còn có được thiên phú tu luyện của bọn chúng, ha ha, tin tưởng không đến mấy năm, bệ hạ có thể vô địch thiên hạ.

Thân ảnh hơi thấp tham lam nhìn chất lỏng màu đỏ chảy xuôi bên trong rãnh máu, bén nhọn nói:

- Bọn hắn đều nói trẫm không có thiên phú tu luyện, đều nói trẫm không có bất kỳ thể chất gì, cũng chỉ có thể làm một đế vương bình thường, hừ, trẫm không cam tâm! Trẫm càng muốn để bọn hắn nhìn, trẫm mới thật sự là thiên tài tu luyện! Đáng tiếc, phụ vương qua đời, bằng không, trẫm muốn để hắn tận mắt nhìn, đến cùng là nữ nhi bảo bối của hắn ưu tú, hay là trẫm ưu tú.

Nói xong lời cuối cùng, hắn nghiến răng nghiến lợi, hai mắt ẩn ẩn đỏ hồng, trên người tràn đầy khí tức hung sát.

Người cao vươn tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:

- Bệ hạ, ngày đó chẳng mấy chốc sẽ tới. Đến lúc đó Thái hậu, triều thần, Trưởng công chúa, người trong thiên hạ, đều sẽ nhìn thấy bệ hạ chân chính cường đại, sau đó sẽ hiểu rõ, ai mới là chân mệnh thiên tử chân chính.

Hai người nhìn chất lỏng màu đỏ trong động quật, lại nói một hồi, lui ra ngoài.