Thân thể to lớn của Cách Lôi lần nữa bay ngược ra khỏi võ đài, lập tức như diều bị đứt dây, ‘Phanh’ một tiếng, một đầu ngã ngửa vào trên mặt đất.
- Điện hạ!
Những thủ hạ của hắn lại cuống quít vọt tới.
Cách Lôi sửng sốt trên mặt đất mấy tức, lại đột nhiên nhảy lên một cái, còn muốn tiếp tục nhảy lên võ đài liều mạng, tên đệ nhất dũng sĩ gọi Ba Đồ kia lập tức giữ chặt hắn, thấp giọng khuyên nhủ:
- Điện hạ, tu vi người kia là Đại Võ Sư trung kỳ, ngài không phải đối thủ, vẫn là không nên đi lên.
Sắc mặt Cách Lôi lập tức tái xanh, trừng mắt nhìn phía trên một hồi, đột nhiên quay đầu nói:
- Ba Đồ, ngươi đi lên đánh bại hắn cho bản vương! Rửa nhục cho bản vương!
Ba Đồ há to miệng, còn muốn lên tiếng, Cách Lôi lập tức nghiêm nghị nói:
- Đi!
- Vâng, điện hạ!
Ba Đồ không còn dám nhiều lời, lập tức xoay người, thả người nhảy lên, nhảy lên võ đài, ánh mắt âm lệ nhìn về phía thiếu niên đối diện.
Lạc Thanh Chu nhìn về phía hắn nói:
- Ngươi cũng là vương tử Đại Mông?
Ba Đồ lạnh lùng nói:
- Tại hạ Ba Đồ, chính là thủ hạ của Cách Lôi vương tử, cũng không phải là vương tử.
Lạc Thanh Chu nói:
- Vậy ngươi không có tư cách đi lên.
Ba Đồ cười lạnh một tiếng, nói:
- Có tư cách hay không, đánh mới biết được. Ngươi nhục nhã vương tử nước ta, Ba Đồ ta thân là đệ nhất dũng sĩ Đại Mông, tự nhiên muốn đòi lại cho vương tử nhà ta…
- Oanh!
Không đợi hắn nói hết lời, thân ảnh Lạc Thanh Chu đã quỷ dị xuất hiện ở trước mặt hắn, lập tức một quyền đập vào trên cánh tay mà hắn nhanh chóng đón đỡ ở trước ngực, cánh tay của hắn lại nặng nề mà đập vào trên ngực của hắn, đập hắn bay thẳng ra ngoài.
- Ầm!
Vị đệ nhất dũng sĩ Đại Mông này cũng là một chiêu chưa ra, đã chật vật ngã xuống phía dưới võ đài.
Cách Lôi cứng lại tại chỗ, bắp thịt trên mặt run rẩy không thôi.
- Lạc lạc lạc lạc lạc...
Đúng vào lúc này, trên đài đột nhiên truyền đến một hồi tiếng cười to vui sướng.
Nam Cung Tiểu Nhuỵ ôm bụng, cười gập người lại như con tôm, Đoan vương gia ở một bên cũng cười theo.
Thành viên hoàng thất bên cạnh cũng đều hiện ý cười trên mặt.
Có thể nhìn thấy vị Mông vương tử ngang ngược càn rỡ, không coi ai ra này kinh ngạc, bọn hắn tự nhiên rất vui lòng.
Bất quá, thần sắc trên mặt rất nhiều võ giả đều có chút ngưng trọng.
Tốc độ cùng quyền pháp của thiếu niên bên trên võ đài tuyệt không phải tu vi Đại Võ Sư trung kỳ đơn giản như vậy.
Người của bốn đại tông môn khác gặp một màn này, thần thái trên mặt khác nhau.
Ba Đán quốc Lạp Mạc cùng Bắc Thương quốc Lang Khiếu thì nhìn nhau, đều không tiếp tục dám đến khiêu chiến.
Cách Lôi và đệ nhất dũng sĩ của hắn đối mặt thiếu niên này đều qua không được một chiêu, bọn hắn cần gì phải đi ra tìm nhục nhã?
Giữa sân lập tức lâm vào cục diện có chút lúng túng.
Tiết mục tỷ võ, tựa hồ rất khó tiếp tục nữa.
Cứ như vậy, chuyện trước đó bọn hắn nói với Hoàng đế Đại Viêm chẳng phải sẽ đứt đoạn ở chỗ này?
Ánh mắt mấy tên vương tử đều nhìn về Hoàng đế trên long ỷ.
Đặc biệt là Cách Lôi, cảm thấy cố ý bị làm nhục, giờ phút này vô cùng phẫn nộ.
Trong lúc không khí đang ngưng kết, Nam Cung Dương đột nhiên mở miệng cười nói:
- Sở công tử thật có bản lĩnh, quả nhiên không hổ là đệ tử thân truyền duy nhất của Tử Hà tiên tử. Tuổi còn trẻ đã có tu vi như thế, về sau tiền đồ bất khả hạn lượng.
Nói đến đây, hắn lại ngẩng đầu nhìn trời chiều sắp rơi vào tây thiên, nói:
- Bất quá hôm nay sắc trời đã tối, luận võ đến này kết thúc thôi, ngày mai lại tiếp tục. Mọi người ở chỗ này cũng chờ đợi một ngày, hẳn là đều mệt mỏi, đều đi về nghỉ ngơi trước đi. Ban đêm còn có biểu diễn ca múa, đến lúc đó trẫm sẽ phái người đi mời các vị.
Nói xong, hắn nhìn về phía mấy tên vương tử cười nói:
- Mấy vị vương tử chờ một lát, trẫm còn có chuyện thương lượng cùng các ngươi.
Người ngũ đại môn phái cùng thành viên hoàng thất, và đám đại thần đều đứng dậy cáo lui.
Trong lòng mọi người đều hiểu, Hoàng đế và mấy tên vương tử kia có chuyện quan trọng cần bàn, lúc đầu kế hoạch tốt, để mấy tên vương tử đã nghiền trên võ đài, thắng mấy trận, để tâm tình bọn hắn cao hứng một chút, sau đó lại thuận tiện nói chuyện quốc sự, không nghĩ tới chuyện phát triển ngoài dự liệu của mọi người, trên nửa đường đột nhiên giết ra một thiếu niên không theo quy củ làm việc. Nếu như lại tùy ý để thiếu niên này náo tiếp, đoán chừng mấy tên vương tử đều bị đắc tội hết, quốc sự còn đàm phán thế nào?
Đám người mang tâm sự riêng, lần lượt đi ra luyện võ tràng, được cung nữ dẫn đầu, đi đến chỗ ở đã sớm được chuẩn bị cho bọn họ nghỉ ngơi.