Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1863: Hắn gọi Sở Phi Dương (2)




- Ai muốn cùng bản vương tử tranh đoạt Trưởng công chúa, cứ đi lên! Bản vương tử đã chuẩn bị xong nắm đấm.

Vương tử Ba Đán quốc Lạp Mạc, không cam lòng yếu thế, thân ảnh lóe lên, đã nhảy lên, quần áo không gió tự bay, mặt mũi tràn đầy cười lạnh nói:

- Cách Lôi, nắm đấm của bản vương cũng đã sớm chuẩn bị xong cho ngươi.

Kình phong quanh thân hai người xoay tròn, áo bào phồng lên, vậy mà đều là cảnh giới Đại Võ Sư.

Mặc dù đều là sơ kỳ, nhưng lại thêm thân phận địa vị cùng bối cảnh của hai người, thiên hạ này thật đúng là không có mấy người có thể có tư cách cạnh tranh hơn bọn hắn.

Nam Cung Dương vội vàng khuyên nói:

- Hai vị vương tử luận bàn, nhớ kỹ điểm đến là dừng, không thể tổn thương hòa khí.

- Oanh!

Vừa dứt lời, hai người đã đánh vào cùng một chỗ.

Cách Lôi có dáng người to lớn, trên mặt giữ lại râu quai nón, tóc ghim thành rất nhiều bím tóc, đỉnh đầu mang theo cái mũ đầy màu sắc, nắm đấm đi lộ tuyến cương mãnh, vừa ra chiêu đã là quyền ảnh như dời non lật bể, đánh không khí ‘Ầm ầm’ rung động.

Lạp Mạc tóc vàng mắt xanh mũi cao, dáng người cao nhỏ, mặc áo bào tiên diễm, động tác cực kì nhanh nhẹn, đầu tiên là đón đỡ né tránh, cũng không công kích.

Đợi chịu đựng xong đợt công kích hung mãnh thứ nhất của đối phương, hắn bắt đầu phản kích.

Hắn chủ tu không chỉ có nắm đấm, còn là cước pháp, một chân quét lên, trong không khí lập tức vang lên tiếng rít chói tai.

Hai người ngươi tới ta đi, liên tục chiến đấu không ngừng gần nửa canh giờ, vẫn như cũ bất phân thắng bại.

Mặt mũi Nam Cung Dương tràn đầy mỉm cười quan sát một hồi, sau đó quay đầu nhìn về phía sau lưng, hỏi:

- Hoàng tỷ, ngươi đoán ai sẽ thắng?

Nam Cung Hỏa Nguyệt cùng Thái hậu đều ngồi sau màn che, nghe vậy, cũng không trả lời.

Nam Cung Dương cười cười, đột nhiên lại hỏi:

- Hoàng tỷ vừa rồi cùng Lạc khanh ở trong hoa viên phía sau hàn huyên cái gì? Làm sao Lạc khanh không xem luận võ, trực tiếp xuất cung?

Nam Cung Hỏa Nguyệt thản nhiên nói:

- Chính ngươi hỏi hắn.

Nam Cung Dương cười nói:

- Trẫm tự nhiên muốn hỏi.

Lúc này, Thái hậu đột nhiên mở miệng hỏi:

- Hỏa Nguyệt, ngươi có coi trọng mấy người này?

Nam Cung Hỏa Nguyệt băng lãnh nói:

- Không có.

Thái hậu khẽ thở dài một hơi nói:

- Vẫn là chọn một đi.

- Oanh!

Lúc này, luận võ trên đài rốt cục phân ra được thắng bại.

Vương tử Ba Đán quốc Lạp Mạc bị một quyền đánh rơi xuống võ đài, mặc dù tổn thương không nặng, lại chật vật không thôi.

Cách Lôi đứng bên trên võ đài, đắc ý phi phàm, cười ha ha.

Nam Cung Dương lập tức cười nói:

- Ván này, xem ra Cách Lôi vương tử thắng.

Cách Lôi lập tức chắp tay thỉnh cầu nói:

- Bệ hạ, nếu như tại hạ lại thắng một ván, có thể gặp mặt một lần với Trưởng công chúa trước hay không? Ta lần này đến đây mang theo mười phần thành ý tới, hi vọng bệ hạ cũng có thể cho ra một chút thành ý.

Nam Cung Dương cười nói:

- Cách Lôi vương tử đã không kịp chờ đợi như thế, trẫm cũng không tiện từ chối nữa. Nếu như vương tử có thể lại thắng một ván, trẫm sẽ an bài ngươi gặp mặt hoàng tỷ.

Cách Lôi lập tức vui vẻ nói:

- Tốt! Có câu nói này của bệ hạ, ván thứ hai này, bản vương sẽ liều mạng!

Dứt lời, ánh mắt khinh thường nhìn dưới đài, quát:

- Còn có ai dám đi lên đánh một trận? Lần này, bản vương cũng sẽ không hạ thủ lưu tình giống như vừa rồi!

Vương tử Bắc Thương quốc cười lạnh một tiếng, cũng không nói tiếp.

Hiện tại hắn tựa hồ cũng không nguyện ý đi lên.

Lúc này, sau lưng Trưởng công chúa đột nhiên có một người đi ra, nói:

- Nguyệt Ảnh nguyện ý thay điện hạ xuất chiến! Hi vọng điện hạ đồng ý.

Trưởng công chúa cũng không nói chuyện.

Nam Cung Dương thì quay đầu nhìn thoáng qua, nhàn nhạt cười nói:

- Nguyệt Ảnh cô nương, hi vọng ngươi có thể rõ ràng thân phận của chính ngươi. Ngươi là hạ nhân, không có tư cách lên đài đối chiến với Cách Lôi vương tử.

Nguyệt Ảnh tựa hồ cũng không nghe được hắn, cúi đầu cung kính nói:

- Điện hạ, thuộc hạ nguyện ý xuất chiến.

Trong mắt Nam Cung Dương hiện lên một đạo hàn mang.

Lúc này, Nam Cung Hỏa Nguyệt nhàn nhạt mở miệng nói:

- Nguyệt Ảnh, ngươi lui ra, ta tự mình tới đi.

Dứt lời, nàng đứng dậy, trên mặt chẳng biết lúc nào đã mang một tấm mặt nạ màu đỏ.

Một bộ váy đỏ bay phấp phới trong gió đêm.

Nam Cung Dương sáng mắt lên, cười nói:

- Hoàng tỷ tự mình xuất chiến, thế thì càng đặc sắc, trẫm đã rất lâu không có tận mắt thấy hoàng tỷ tỷ võ, không biết tu vi hoàng tỷ hiện tại lại đến trình độ nào, hôm nay ổn thỏa nhìn một lần.

Cách Lôi gặp một màn này, mặt mũi tràn đầy kích động nói:

- Trưởng công chúa muốn đích thân tới sao? Ha ha ha, bản vương thật vinh hạnh.

Nhưng đúng vào lúc này, một thân ảnh đột nhiên thả người nhảy lên, bay xuống đài, nói: