- Sư thúc, ta.
.....
A!
Lạc Thanh Chu vừa muốn nói chuyện, ai ngờ Lệnh Hồ Thanh Trúc đột nhiên một phát bắt được cổ áo của hắn, ‘Sưu’ một tiếng, lại trực tiếp bắt hắn tiến vào động phủ, lập tức ‘Oanh’ đóng lại cửa động.
- Sư thúc, ta sai rồi, ta vừa rồi đùa với ngươi, ta không có đi tiểu.
Hắn vội vàng nói xin lỗi.
Nhưng Lệnh Hồ Thanh Trúc không có để ý hắn, trực tiếp lôi hắn vào tòa kia thạch thất, đi đến bể tắm. Lạc Thanh Chu lập tức luống cuống:
- Sư..... Sư thúc, ngươi muốn làm gì?
Hắn đang muốn phản kháng, Lệnh Hồ Thanh Trúc đưa tay nắm ngay mệnh môn của hắn, nội lực bay vọt, Lạc Thanh Chu lập tức cảm thấy kinh mạch đau xót, thân thể đột nhiên mềm nhũn, không tự chủ được ngã xuống trong ngực của nàng.
- Ngươi không phải muốn báo đáp ta sao?
- Ngươi đã từng không chỉ một lần đã đáp ứng ta, muốn cùng ta song tu, hiện tại, đến lượt ngươi thực hiện lời hứa.
་
Lệnh Hồ Thanh Trúc lạnh lùng nói xong, đột nhiên ‘Xùy’ một tiếng, giải khai vạt áo của hắn.
Lập tức, trong ánh mắt hoảng sợ của hắn, váy áo màu xanh trên người nàng đột nhiên rơi xuống xuống, như cánh hoa nở rộ, tản mát dưới chân nàng.
Một thân ảnh như tuyết trắng đột nhiên chiếu sáng cả tòa thạch thất u ám.
- Xoạt!
Bọt nước văng khắp nơi, hai người bị nước hồ bao phủ.
Sương mù mờ mịt, cánh hoa phiêu linh.
Một ao nước sạch đầy hoa nát, rất nhanh hiện ra từng luồng gợn sóng.
Ngoài động, tuyết lớn rốt cục ngừng.
Bờ sông mây mù dưới núi, một mảnh trắng xóa, bốn phía đều không có một ai.
Phía trên Hàn giang, sương mù mông lung.
Một chiếc thuyền con loáng thoáng tung bay ở trong nước sông, không nhúc nhích.
Một thiếu nữ người mặc váy trắng, mang theo mạng che mặt đang đình đình ngọc lập đứng ở đầu thuyền, thưởng thức trời đông giá rét dù tuyết đã ngừng, thiên địa trống trải u tịch tuyết trắng.
Đột nhiên, ánh mắt của nàng nhìn về phía mặt nước, dừng một chút, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Có thể đi ra trò chuyện với ta không?
Mặt nước bình tĩnh, giống như không có cái gì.
Nhưng ánh mắt nàng, vẫn như cũ nhìn nơi đó, nói:
- Mặc kệ ngươi là người hay là yêu, ta đều không để ý. Yên tâm đi, ta tìm người biết nói chuyện, trò chuyện.
Vừa dứt lời, mặt nước đột nhiên khẽ động gợn sóng, một thiếu nữ xinh đẹp người mặc váy áo xanh biếc, trên người treo các loại châu báu ngọc thạch sáng lóng lánh, đột nhiên nổi lên mặt nước, như hoa tuyết, nhẹ nhàng bay xuống trên thuyền nhỏ.
Thiếu nữ này có dung nhan xinh đẹp, da thịt tuyết trắng, dáng người tinh tế yểu điệu, đặc biệt là một đôi chân ngọc tuyết trắng trần trụi dưới làn váy, cực kì tinh mỹ xinh đẹp, trên mắt cá chân một chân trong đó còn buộc lên một dây đỏ, trên giây đỏ còn buộc lên một cái chuông lục lạc.
Đồng thời, ở giữa hai đầu lông mày của thiếu nữ còn điểm một điểm đỏ tiên diễm, khiến cho nàng nhìn có một loại đẹp yêu dị mà mê người.
Lưu Ly đánh giá nàng một phen, nói khẽ:
- Thật xinh đẹp, thật đáng yêu.
Long nhi cũng không có bị nàng dỗ ngon dỗ ngọt làm choáng váng đầu óc, ánh mắt cảnh giác đánh giá nàng một phen, nói:
- Đây là địa bàn của ta, ngươi đứng ở chỗ này làm gì? Là chuyên môn tới bắt ta sao?
Lưu Ly cười nói:
- Chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua, gặp cảnh sắc nơi này không tệ, cho nên dừng lại nhìn. Tiểu muội muội, ngươi tên là gì?
Gương mặt Long nhi xinh đẹp lạnh xuống nói:
- Ngươi mới là tiểu muội muội, người tên là gì?
Lưu Ly cười nói:
- Ta gọi Lưu Ly, ngươi trực tiếp gọi tên ta là được, ngươi thì sao?
Long nhi gặp nàng tỏ thái độ hiền lành, tựa hồ không giống như ác nhân nói:
- Ta gọi Long nhi, ngươi gọi ta Long tỷ tỷ liền tốt.
Lưu Ly nhẹ gật đầu, nói khẽ:
- Long tỷ tỷ.
Long nhi ngẩn người, trong lòng nói thầm: ‘Cô nương này làm sao dễ nói chuyện như vậy? Là đần? Vẫn là có âm mưu?’
Ánh mắt nang vẫn như cũ cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương, nói:
- Ngươi là người nơi nào? Đệ tử Lăng Tiêu tông sao?
Lưu Ly nói khẽ:
- Ta là đệ tử Tiên Vân các, lần này tới Lăng Tiêu tông làm khách, mấy ngày nữa liền muốn đi.
Long nhi lại hỏi:
- Ngươi giết qua yêu sao?
Lưu Ly cười nói:
- Không có.
Long nhi lại hỏi:
- Vậy ngươi giết qua người chưa?
Lưu Ly nói:
- Cũng không có.
Lập tức lại nói:
- Ta một mực ở tông môn tu luyện, rất ít đi ra.
Long nhi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Gạt người, đệ tử năm đại tông môn, người nào chưa từng giết người cùng yêu? Các ngươi chỉ cần muốn tấn cấp, liền nhất định sẽ xuống núi tôi luyện, không có khả năng không chém giết.
Lưu Ly mỉm cười, không tranh luận cùng nàng, nói khẽ:
- Một mình ngươi ở chỗ này sao?
Long nhi lập tức cảnh giác nói:
- Dĩ nhiên không phải, cha ta, mẫu thân của ta, còn có mười tám ca ca của ta, còn có tỷ tỷ lợi hại của ta, còn có rất nhiều hộ vệ, đều ở chỗ này. Ngươi muốn làm gì?