Nói đến đây, hắn lại thở dài một hơi:
- Tính tình Lãng nhi quá quật cường, cũng không thể trách hắn, ta từ nhỏ đã giáo dục hắn phải trung quân ái quốc, muốn lấy việc chấn hưng gia tộc làm trọng. Hắn nhất thời không thể chấp nhận, cũng là có thể hiểu. Nhưng ngươi yên tâm, vô luận như thế nào, hắn cũng sẽ không làm ra chuyện tổn thương người Tần gia.
- Ngươi cũng đừng trách hắn, trên bả vai hắn gánh quá nặng, là lỗi của ta.
Lạc Thanh Chu nói:
- Nhạc phụ nói quá lời, thật ra đại ca cũng không sai. Theo đại đa số người xem ra, chúng ta đứng đội Trưởng công chúa, mới là sai. Thánh thượng là chính thống, triều thần đều ủng hộ, bây giờ trọng dụng đại ca, đại ca thấy được hi vọng chấn hưng gia tộc, tự nhiên nóng lòng biểu hiện. Đại ca cảm thấy, nếu như hắn biểu hiện tốt, mâu thuẫn giữa Thánh thượng và Tần gia chúng ta tự nhiên sẽ được hóa giải.
- Mà đại ca nguyện vọng là chinh chiến sa trường, dùng cố gắng của mình, một lần nữa đạt được tước vị trở về cho Tần gia, đây mới là việc của một nam tử hán. Cho nên, Thanh Chu rất bội phục đại ca, tuyệt sẽ không bởi vì việc này mà trách hắn.
Trong lòng Tần Văn Chính lập tức dâng lên một dòng nước ấm, cảm thán nói:
- Thanh Chu, Tần gia ta có thể có người con rể như ngươi, là phúc của Tần Văn Chính ta, là tổ tiên Tần gia ta hiển linh.
Lạc Thanh Chu nói:
- Thanh Chu có thể đến Tần gia, cũng là tam sinh hữu hạnh*. Có thể cưới nhị tiểu thư, cũng là phúc phận kiếp trước đã tu luyện.
*Trải qua ba đời 3 kiếp gặp được may mắn, hạnh phúc.
Tần Văn Chính trầm mặc một chút, nhìn hắn nói:
- Thanh Chu, cái kia, ngươi gần đây có đi xem qua Khiêm Gia hay không?
Trong lòng Lạc Thanh Chu luống cuống một chút, vội vàng nói:
- Thỉnh thoảng sẽ đi, thân thể nhị tiểu thư yếu đuối, Thanh Chu thay mặt nhị tiểu thư đi thỉnh an. Mỗi lần đều ở phía sau vườn hoa, thỉnh an xong thì Thanh Chu lập tức rời đi.
Tần Văn Chính cười nói:
- Ngươi chớ khẩn trương, nhạc phụ không có trách cứ ngươi cái gì. Coi như mỗi ngày ngươi đi, cũng không có gì. Dù sao Khiêm Gia là vợ trước của ngươi, các ngươi đã chính thức bái đường thành thân, Khiêm Gia tính tình quái gở, ngươi thường xuyên đi thăm nàng một chút, cũng là nên. Ngươi đừng sợ nhạc mẫu ngươi, muốn đến thì đến, trò chuyện nhiều cùng Khiêm Gia, có thời gian có thể mang nàng đi ra ngoài chơi một chút, giải sầu một chút. Nhạc mẫu ngươi nơi đó thì có ta làm chỗ dựa cho ngươi.
Lạc Thanh Chu nhìn hắn một cái, không biết hắn đang thử thăm dò, hay nói lời thật lòng, cúi đầu nói:
- Ta sẽ để cho nhị tiểu thư đi thêm.
Ánh mắt Tần Văn Chính lấp lóe, nói:
- Đúng rồi, ngươi gần đây đọc sách thế nào?
Lạc Thanh Chu nói:
- Còn tốt, đều đã đọc thuộc lòng xong.
Tần Văn Chính nhẹ gật đầu, nói:
- Đều đọc thuộc lòng hết sách khảo thí?
- Những sách khác cũng cần đọc nhiều thêm, dù sao đến lúc đó có khả năng còn muốn thi Đình, cần gặp thời ứng biến. Mấy quyển sách giống như « Đại Viêm phong tục », « Đại Viêm lịch sử », « Đại Viêm Lễ Pháp », đều phải đọc nhiều, lý giải nhiều một chút.
Lạc Thanh Chu cung kính nói:
- Thanh Chu biết được.
Tần Văn Chính giật giật bờ môi, tựa hồ có lời gì muốn nói lại thôi, do dự một chút, vẫn khoát tay áo nói:
- Tốt, ngươi về trước đi đọc sách đi, có việc, ta sẽ cho người đi thông báo ngươi. Nhớ kỹ đi trò chuyện thêm với Khiêm Gia, không được để nơi đó quá quạnh quẽ.
Lạc Thanh Chu nói:
- Vâng, nhạc phụ đại nhân, Thanh Chu cáo lui.
Nói xong, lui xuống.
Tần Văn Chính nhìn bóng lưng hắn biến mất ở hành lang bên ngoài.
Run lên một hồi, thở dài nói:
- Tiểu tử này, ẩn tàng sâu như vậy, lợi hại như vậy, lão tử nằm mơ cũng không nghĩ tới, những chuyện này vậy mà đều là một mình hắn làm, bất quá, nói hắn thông minh, nhưng tại sao lại đần mấy chuyện bên người như vậy đây. Ai, việc này ta khẳng định không có mặt mũi mở miệng, chỉ có thể dựa vào Vi Mặc...
Lạc Thanh Chu trở lại Mai Hương uyển, ăn cơm trưa xong liền mang theo Tiểu Điệp đi Trích Tiên cư, tiếp tục tu luyện.
Vừa luyện tập một lần nội công tâm pháp, bảo điệp đưa tin trên người đột nhiên chấn động một chút.
Hắn lấy ra nhìn thoáng qua, vậy mà là quận chúa Mỹ Kiêu gửi tới.
Tiểu Mỹ Kiêu: [ Sở Phi Dương, ngươi nhất định phải chết, Tần Lãng hiện tại biến thành Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ, mới vừa tới trong nhà của ta, hỏi thăm ta chuyện của ngươi. Nhìn ngươi lần này làm sao bây giờ, Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ trước đó, Phó chỉ huy sứ, còn có những Cẩm Y vệ đi điều tra Sở Phi Dương đều đã chết, nếu như hắn không chết, Thánh thượng sẽ có hoài nghi. Nhưng hắn là Tần Lãng, là trưởng tử của Tần gia, là đại ca của Vi Mặc, là đại ca của ngươi… Để xem lần này ngươi làm sao bây giờ? ]