Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1574. Vi Mặc: Nếu như tỷ tỷ cũng đồng ý thì sao? (2)




Giọng nói lạnh lùng của Tần đại tiểu thư phương vang lên:

- Đều có thể.

Tần nhị tiểu thư lại nói:

- Một đoạn thời gian rất dài, kinh đô có khả năng cũng sẽ không lắng lại được. Mẫu thân, ngài phải làm tốt chuẩn bị, chúng ta có khả năng bất cứ lúc nào cũng sẽ rời đi.

Tống Như Nguyệt lập tức vội la lên:

- Vi Mặc, tại sao chúng ta phải rời đi. Đợi sau khi bắt được hung đồ, chúng ta chẳng phải an toàn? Chúng ta mới mở cửa hàng, sinh ý vừa mới nóng bỏng, đại ca cùng nhị ca ngươi cũng còn ở trong Long Hổ học viện học, chúng ta có thể đi nơi nào?

Tần nhị tiểu thư trầm mặc một chút, nói:

- Mẫu thân, trong mắt triều đình, chúng ta đã là người của Trưởng công chúa. Trưởng công chúa bây giờ đang ở biên cảnh, tay cầm đại quân, trong triều đình khẳng định sẽ có rất nhiều người chửi bới nàng, dù sao Trưởng công chúa vẫn muốn tước đoạt ích lợi của bọn hắn. Nếu như Thánh thượng tin vào sàm ngôn, như vậy người đầu tiên xui xẻo, chính là người đứng một đội cùng Trưởng công chúa. Tần gia chúng ta cũng sẽ không ngoại lệ.

Tống Như Nguyệt nghe xong, than thở:

- Vậy làm sao bây giờ, đại ca nhị ca ngươi còn ở trong học viện. Coi như chúng ta muốn đi, có thể đi nơi nào đâu? Đi Trưởng công chúa nơi đó sao? Nhị ca ngươi ngược lại sẽ đi cùng chúng ta, đại ca ngươi... Ai...

Tần nhị tiểu thư cũng khẽ thở dài một hơi:

- Đại ca đi vào học viện một lòng luyện võ, rất nhiều chuyện chúng ta đều chưa nói cho hắn biết. Chờ hắn lần sau trở lại, Vi Mặc sẽ hảo hảo trò chuyện với hắn, tin tưởng đại ca sẽ hiểu cho.

Tống Như Nguyệt lại thấp giọng nói:

- Vi Mặc, Thanh Chu còn muốn thi Trạng Nguyên, nếu chúng ta chạy, hắn chẳng phải không có cách nào tham gia mùa thi sang năm?

Tần nhị tiểu thư không khỏi cười khổ nói:

- Mẫu thân, Trạng Nguyên quan trọng, hay là tính mạng quan trọng?

Tống Như Nguyệt an tĩnh một hồi, vẫn như cũ ôm hi vọng nói:

- Trưởng công chúa cùng Thánh thượng là chị em ruột, Thánh thượng hẳn là sẽ không tin tưởng những gian thần kia sàm ngôn đâu.

Tần nhị tiểu thư không nói gì thêm.

Lạc Thanh Chu do dự một chút, mở miệng nói:

- Nhạc mẫu đại nhân, nhị tiểu thư nói rất đúng, chúng ta hẳn là phòng ngừa chu đáo, nhanh chóng dự định. Cửa hàng cũng không cần lại mở rộng, cũng không cần lại chiêu người, bảo trì mặt tiền, không được đốt sổ sách, làm bao nhiêu thì cứ bán bấy nhiêu, đừng có tồn kho, làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào rời đi.

Tống Như Nguyệt nghe xong, nói:

- Thanh Chu, tình huống bây giờ thật sự nghiêm trọng như vậy?

Lạc Thanh Chu nói:

- Đúng vậy, rất nghiêm trọng. Ta gần đây nghe được tin tức, nói Trưởng công chúa tại biên cảnh giết đại thần Thánh thượng phái đi giám quân cùng áp vận lương thảo, người từ biên cảnh trở về đều nói Trưởng công chúa muốn phản, cho nên, chúng ta cần nhanh chóng làm chuẩn bị.

Tống Như Nguyệt nghe xong, lập tức la thất thanh:

- Trưởng... Trưởng công chúa muốn phản... Vậy, vậy chúng ta chẳng phải là...

Lạc Thanh Chu nói:

- Chúng ta là đồng đảng, nếu như tình huống là thật, từ trên xuống dưới Tần gia chúng ta, bao gồm cả Nhị thúc Tứ thúc bọn hắn ở Dương Châu đều phải bị mất đầu.

Tình thế hiện tại quả thật vô cùng nghiêm trọng, hắn không thể không nói ra, để trong lòng các nàng nhanh chóng chuẩn bị thật tốt, miễn cho đến lúc đó vội vàng không kịp chuẩn bị, vội vàng hấp tấp, không biết làm sao.

Tống Như Nguyệt lập tức bị bị hù mặt như màu đất, run lẩy bẩy.

Tần nhị tiểu thư cầm tay của nàng trong chăn, nhẹ giọng an ủi:

- Mẫu thân, đừng sợ, Thanh Chu ca ca cũng chỉ để chúng ta phòng ngừa chu đáo, chuẩn bị sớm, chuyện cũng không nhất định sẽ phát sinh.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nhị tiểu thư nói đúng lắm, chí ít hiện tại chúng ta vẫn an toàn, Thánh thượng và Trưởng công chúa hẳn là sẽ không nhanh như vậy liền vạch mặt.

Tống Như Nguyệt run giọng nói:

- Thanh Chu, ngươi nói chúng ta về sau có thể đi nơi nào? Đi Hỏa Nguyệt quốc sao?

Lạc Thanh Chu nói:

- Trời đất bao la, chỗ nào đều có thể đi. Nhạc mẫu đại nhân yên tâm, Thanh Chu sẽ tìm một địa phương an toàn, ngài không cần lo lắng.

Tống Như Nguyệt thở dài một hơi, tâm loạn như ma.

Tần nhị tiểu thư nhẹ giọng an ủi.

Tần đại tiểu thư thì vẫn như cũ nằm trong chăn, không nhúc nhích, không biết có ngủ thiếp đi hay không.

Lạc Thanh Chu âm thầm tự hỏi.

Trước lúc rời đi, hắn khẳng định phải trước tiên lấy đi Huyền Thiên Ngọc Nữ thụ của Đoan Vương phủ.

Về phần Thanh Vân quan, không ở trong nội thành kinh đô, hắn có thể đi bất cứ lúc nào.

Suy tư một hồi, hắn lại lấy ra bảo điệp đưa tin, phát một tin tức cho Nguyệt tỷ tỷ: Nguyệt tỷ tỷ, ta có khả năng chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi kinh đô, về sau ngươi cũng ít đi ra ngoài, kinh đô đề phòng sẽ càng ngày càng nghiêm, ngươi phải cẩn thận .