Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1536. Ngay cả chân Khiêm Gia cũng phải nhìn sao? (2)




Lạc Thanh Chu đỡ nàng dậy, vội vàng lui về phía sau mấy bước, nói xin lỗi:

- Xin lỗi quận chúa, là ta không đúng.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ nhìn hắn chằm chằm nói:

- Vậy ngươi muốn làm sao đền bù?

Lạc Thanh Chu ngầm hiểu, nhìn Nam Cung Mỹ Kiêu đang đi về phía bên này một chút, thấp giọng nói:

- Chờ một lúc ta để quận chúa đá vào một bóng.

Nam Cung Tiểu Nhị nghe xong, lập tức giận dữ:

- Bản quận chúa là loại người này sao? Bản quận chúa muốn đá vào bằng bản lĩnh thật sự của mình.

Dứt lời, nhanh chóng chạy đi, lớn tiếng nói:

- Tiếp tục!

Rất nhanh, bóng lại truyền đến dưới chân của nàng.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lập tức dẫn bóng, trực tiếp xông về phía cầu môn.

Lạc Thanh Chu đang muốn đi lên chặn đường, nàng lập tức dữ dằn trừng mắt nhìn hắn một chút, ưỡn ngực, làm bộ muốn trực tiếp đi đụng hắn.

- Ai nha!

Lạc Thanh Chu vừa chạy hai bước, đột nhiên dưới chân trượt đi, ngã bò trên mặt đất.

Chân phải Nam Cung Tiểu Nhuỵ lập tức vẩy một cái, hất bóng da lên cao, lập tức bay nhào, đầu ‘Phanh’ một cái đụng vào bóng da.

Bóng da lập tức bay vụt vào lưới.

Nàng cũng ngã bò tới trên mặt đất, vừa hay ghé vào trên người Lạc Thanh Chu, lập tức cười ha ha:

- Tiến vào! Ta đá vào!

Lạc Thanh Chu nằm trên mặt đất, vuốt mông ngựa nói:

- Bóng tốt! Quận chúa thật lợi hại.

Bên ngoài sân lập tức truyền đến tiếng hạ nhân hoan hô, cùng tiếng Đoan vương gia vỗ tay:

- Tiểu Nhuỵ! Bóng tốt!

Lập tức lớn tiếng hô:

- Mau dậy đi! Đừng để tiểu tử kia chiếm tiện nghi.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ từ dưới đất bò dậy, vỗ vỗ bùn đất trên đầu, mặt mũi tràn đầy vui vẻ đưa tay ra nói:

- Lạc Thanh Chu, cảm ơn ngươi làm đệm thịt cho bản quận chúa, nhìn ở chỗ ngươi cố gắng lấy lòng bản quận chúa, ta cho ngươi sương sớm trên Huyền Thiên Ngọc Nữ thụ.

Lạc Thanh Chu không dám đụng bàn tay nhỏ của nàng, lập tức từ dưới đất bò dậy nói:

- Đa tạ quận chúa.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lau sạch mồ hôi trên mặt, thở hổn hển nói:

- Được rồi, không đá nữa, không còn sức lực. Ngươi hôm nay biểu hiện rất tốt, lần sau nếu như thường xuyên đến chơi với ta, muốn nhiều hơn sương sớm Huyền Thiên Ngọc Nữ thụ đều không phải vấn đề.

Lạc Thanh Chu lập tức bảo đảm nói:

- Quận chúa, mặc dù ta bận rộn việc học, nhưng ta có thể cam đoan, mỗi tháng đều đến bồi ngươi chơi một lần, ngươi xem có thể chứ?

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lập tức cười lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn hắn nói:

- Ngươi là đi theo ta chơi? Ta cũng không có ý tứ vạch trần ngươi, thân là người đọc sách, phụ bạc tiểu nữ hài, ngươi có xấu hổ hay không.

Sau lưng truyền đến tiếng nói của Nam Cung Mỹ Kiêu:

- Hắn đã sớm không có mặt mũi.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lập tức tố cáo:

- Mỹ Kiêu tỷ, hắn vừa rồi cố ý đụng ta, chiếm tiện nghi của ta.

Nam Cung Mỹ Kiêu nói:

- Ta thấy được, đích thật là hắn cố ý đụng ngươi. Ngươi trừng phạt hắn đi, tốt nhất hung hăng cho hắn một quyền.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ nói:

- Cho hắn một cước không được sao? Ta thích dùng chân.

Nam Cung Mỹ Kiêu lạnh lùng nhìn người nào đó nói:

- Đó cũng không phải là trừng phạt, kia là ban thưởng.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ nghe vậy, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, đang muốn hỏi thăm, Lạc Thanh Chu vội vàng nói:

- Quận chúa, thời gian không còn sớm, ta còn phải đợi lấy sương sớm Huyền Thiên Ngọc Nữ thụ trở về nấu thuốc.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ hừ lạnh một tiếng nói:

- Xem đi xem đi, vật tới tay liền vội vã muốn rời khỏi, không để ý tới người ta, ngươi chính là nam nhân phụ lòng.

Sắc mặt Lạc Thanh Chu biến hóa, nhìn Đoan vương gia bên ngoài sân một chút, vội vàng thấp giọng nói:

- Quận chúa, nam nhân phụ lòng cái từ này, không phải dùng như vậy, cũng không có thể nói lung tung.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lập tức nghiêm sắc mặt:

- Ngươi đang bản dạy quận chúa nói chuyện?

Lạc Thanh Chu không có lên tiếng nữa.

Nam Cung Mỹ Kiêu lúc này mới nói:

- Đi thôi Tiểu Nhuỵ, chúng ta cũng nên trở về.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lúc này mới hừ một tiếng, đi cùng với nàng ra ngoài sân bóng, sau đó nói với một tên nha hoàn:

- Vân nhi, giao đồ cho Mỹ Kiêu tỷ.

Nha hoàn kia lập tức móc ra một cái bình sứ từ trong ngực, đi đến trước mặt Nam Cung Mỹ Kiêu, khom người đưa tới trong tay của nàng.

Nam Cung Mỹ Kiêu mở ra nắp bình, hít hà, lúc này mới thu vào.

Lạc Thanh Chu cùng nàng đi đến trước mặt Đoan vương gia, khom mình hành lễ, chào hỏi.

Đoan vương gia lại cười nói:

- Mỹ Kiêu, ban đêm lưu lại ăn cơm đi. Mấy người ca ca của Tiểu Nhuỵ nghe nói ngươi đến, đều đang trở về đây.

Nam Cung Tiểu Nhuỵ lập tức ở bên cạnh nói:

- Mỹ Kiêu tỷ đại ca nhị ca tam ca tứ ca ngũ ca lục ca của ta đều thích ngươi, đều muốn cưới ngươi về. Nếu không ngươi tùy tiện chọn một người, sau này làm tẩu tẩu của ta, mỗi ngày chơi với ta có được hay không?