Lạc Thanh Chu nói:
- Thế ngươi có thể cầm đao thử một chút công pháp vừa rồi, vẫn là dựa theo trình tự kinh mạch vừa rồi đi lại, chờ đến cánh tay, đổi lại đến thân đao của ngươi đi, để đao khí mang theo nội lực, từ ở trong ngón tay ngươi đưa vào trong đao, dùng thân đao phóng xuất ra.
Đao tỷ nghe xong, sáng mắt lên, lập tức lấy ra đao bản rộng của mình, nói:
-Được, ta thử một chút.
Nàng nghỉ ngơi một hồi, lập tức hai tay cầm đao, hai mắt nhắm lại, nội thị bên trong đan hải lần nữa ngưng kết hư ảnh đao ý, lập tức thôi động đao khí mang theo nội lực, một đường uốn lượn hướng lên, thuận cánh tay, đi vào cổ tay, sau khi đến nơi đây, nàng đột nhiên cải biến hướng đi, trực tiếp thôi động đao khí và nội lực, từ trong lòng bàn tay tràn vào chuôi đao.
Lập tức, thuận chuôi đao, lan sang thân đao, lại tuôn đến mũi đao một chút.
- Ông!
Đúng vào lúc này, thân đao đột nhiên vù vù một tiếng, bắt đầu rung động.
Tiếp theo, mũi đao đột nhiên sáng lên một vòng ánh sáng màu ngà sữa, nhìn kỹ lại thì đúng là đao mang dài chừng một tấc.
Đao tỷ mở mắt ra, nhìn thấy một màn này, mặt mũi tràn đầy kích động, hai tay nắm chuôi đao, đột nhiên ‘Quan’ một tiếng vung vẩy mà ra.
Một cỗ kình phong bay ra, đao mang vẫn phun ra nuốt vào ở trên mũi đao.
Lạc Thanh Chu gặp một màn này, nói:
- Sư tỷ, có thể là đao ý còn chưa đủ, cho nên đao mang không có cách nào bay ra khỏi thân đao, ngươi thử độ sắc bén của nó một chút xem.
Đao tỷ nghe vậy, cầm đao, đi đến gần một khối nham thạch lớn ở trong góc bên cạnh, nhẹ nhàng thả mũi đao lên đó, kết quả đao mang kia vừa tiếp xúc với nham thạch, khối nham thạch cứng rắn kia lập tức như đậu hũ bị cắt mở.
Đao tỷ nhẹ buông tay, đao bản rộng tự động rơi xuống, lại trực tiếp cắt khối nham thạch kia thành hai nửa.
- Thật là sắc bén!
Mặt mũi Đao tỷ tràn đầy kích động.
Trong lòng nàng tỏa ra đao khí, đao bản rộng trong tay giương lên, ‘Lạt lạt lạt’ bắt đầu luyện đao.
Lập tức kình phong gào thét, đao mang lấp lóe.
Sân bãi lấy nàng làm trung tâm, bắt đầu cát bay đá chạy, hô hô rung động.
Nàng càng luyện càng thuận buồm xuôi gió, đột nhiên để đao quét ngang ở trước ngực, tóc ngắn bay lên, uy phong lẫm lẫm lớn tiếng nói:
- Sở Phi Dương, đến ăn mấy đao của ta.
Lạc Thanh Chu ‘Xóa’ từ trong túi trữ vật lấy ra cây gậy gỗ đen nhánh, nói:
- Sư tỷ, cung kính không bằng tuân mệnh.
Đao tỷ nhìn gậy gỗ trong tay hắn, lập tức biến sắc, nhanh chóng thu hồi bảo đao của mình, trừng mắt liếc hắn một cái nói:
- Không chơi nổi cũng đừng chơi.
- Chơi.
Lạc Thanh Chu nói:
- Sư tỷ, đến cùng là ai không chơi nổi.
Đao tỷ lười nhác lại để ý tới hắn, vui mừng khấp khởi nhìn đao trong tay, cảm thụ được con đường kinh mạch trong cơ thể vừa rồi đao khí cùng nội lực đi qua, giống như đề hồ quán đỉnh*, lần đầu tiên cảm nhận được đao ý lợi hại.
*giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.
- Sở Phi Dương, sư tỷ muốn ngươi giúp ta tu hành! Còn có hướng đi của kinh mạch khác đâu?
Nàng lập tức hỏi.
Lạc Thanh Chu thu hồi gậy gỗ nói:
- Sư tỷ lấy gì báo đáp?
Đao tỷ hừ lạnh một tiếng, vác đao bản rộng trong tay lên trên bờ vai, nói:
- Lấy thân báo đáp như thế nào?
Lạc Thanh Chu gật đầu nói:
- Cũng có thể.
Đao tỷ cười nhạo một tiếng, nói:
- Vậy ta chờ một lúc đi nói một tiếng với Nhiếp sư tỷ, ngươi ban đêm cứ đi nhà ta, dám sao?
Lạc Thanh Chu kinh ngạc nói:
- Đao tỷ, ngươi cũng biết Nhiếp sư tỷ là gian tế rồi?
Đao tỷ hừ lạnh nói:
- Cái gì gian tế, nói khó nghe như vậy. Người ta chỉ là hỗ trợ nhìn, phòng ngừa ngươi ở bên ngoài hái hoa ngắt cỏ thôi.
Lạc Thanh Chu nói:
- Đoán chừng quận chúa trước hết nhất đã tìm sư tỷ ngươi?
Đao tỷ một mặt thất vọng, nói:
- Cũng không phải, nàng căn bản cũng không có tìm ta nói qua, đoán chừng là cảm thấy ta và ngươi có quan hệ rất tốt, ta sẽ không phản ngươi. Thật ra nàng nhìn lầm ta, chỉ cần nàng cho ta mấy vạn kim tệ, đừng nói để cho ta nhìn ngươi, chính là ngươi một ngày đi mấy chuyến nhà xí, ta đều sẽ nói cho nàng biết.
Lạc Thanh Chu buông tay nói:
- Sư tỷ, thái độ này của ngươi giống như thái độ cầu ta truyền thụ công pháp sao?
Đao tỷ nói:
- Ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.
Lạc Thanh Chu gặp thời gian đã không còn sớm, chờ một lúc còn muốn tu luyện, không dám lại lãng phí thời gian cùng với nàng, nói:
- Sư tỷ, nghe cho kỹ, ta chỉ nói hai lượt, nếu ngươi không có nhớ kỹ, vậy cũng đừng trách ta.
Đao tỷ lập tức thu hồi đao, đi đến trước mặt hắn, nói:
- Nói chậm một chút.
Nói xong, nàng lập tức nhắm hai mắt lại, nín thở ngưng thần, ổn định lại tâm thần, ngồi thẳng người, bắt đầu thôi động đao khí trong cơ thể.