Hai nữ tử áo xanh đứng dưới đại thụ cuối cùng đi qua.
- Rống! ! !
Vân Uyển Nhu cắn răng xuất kiếm, chiêu chiêu xuất ra đều tàn nhẫn.
Bộ dáng tóc tai bù xù cắn răng nghiến lợi, nhìn qua rất dữ tợn, nơi nào còn có nữ tử Giang Nam bộ dáng mềm yếu trước đó chứ.
Lạc Thanh Chu tự nhiên cũng sẽ không thương hoa tiếc ngọc, sớm đã tụ tập năng lượng xao động bất an bên trong quyền đầu, giờ phút này mãnh liệt đánh ra.
- Oanh!
Một quyền va chạm mạnh với kiếm nàng đâm tới, lại ra thêm một quyền đánh tới mặt của nàng.
Vân Uyển Nhu bị nắm đấm của hắn vừa rồi mang theo lôi điện dọa sợ, mắt thấy nắm đấm đập tới, trong lòng giật mình, lập tức né tránh qua một bên, lại đâm tiếp một kiếm.
Nàng đường đường là võ giả Võ Sư hậu kỳ, lại là thiên tài dùng kiếm, giờ phút này cũng không dám đón đỡ chiêu số của đối phương, trong lòng càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng khuất nhục.
Thế là, kiếm chiêu trong tay càng ngày càng tàn nhẫn ác độc, hận không thể lập tức ra một kiếm đâm chết thiếu niên trước mặt, rửa sạch sỉ nhục.
Còn mấy người Trương Viễn Sơn bên cạnh cũng đang giương cung bạt kiếm với mấy người của đối phương, trợn mắt nhìn, chuẩn bị động thủ.
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng quát lạnh đột nhiên từ sau lưng song phương truyền đến:
- Dừng tay!
Mấy người Trương Viễn Sơn bên này nghe vậy ngẩn người, theo tiếng nhìn lại, thấy hai nữ tử áo xanh cầm bảo kiếm trong tay đi tới.
Đợi hai nữ tử áo xanh kia đi đến chỗ gần, mấy người mới thấy rõ ống tay áo và trên ngực đối phương có thêu kí hiệu hình đám mây.
Lại là ba đám mây.
Biểu tượng của Lăng Tiêu tông là đám mây.
Một đám mây trắng biểu thị đệ tử ngoại môn, hai đám mây biểu thị đệ tử nội môn, ba đám mây thì là đệ tử thân truyền.
Mà trưởng lão tông môn và mấy người phong chủ thì là đám mây màu tím, đám mây càng nhiều, biểu thị thân phận của đối phương càng tôn quý.
Hai nữ tử áo xanh trước mắt lại là đệ tử thân truyền còn tôn quý hơn cả đệ tử nội môn.
Tu vi của các nàng có lẽ không cao bằng một số đệ tử nội môn, nhưng thiên phú của các nàng tuyệt đối tốt hơn xa so với đệ tử nội môn, về sau cũng tuyệt đối đi càng xa.
Cho nên trong đám đệ tử của tông môn, thân phận của bọn họ tôn quý nhất.
Cho dù đệ tử nội môn gặp phải, cũng là cung cung kính kính, kêu một tiếng sư huynh sư tỷ, nghe theo đối phương phân phó, chớ nói chi mấy đệ tử ngoại môn vừa mới nhập môn như đám người Trương Viễn Sơn.
Cho nên giờ phút này song phương thấy rõ thân phận người tới đều biến sắc, lập tức thu hồi vũ khí trong tay và kình phong quanh thân, vội vàng cúi đầu cung kính gọi.
- Sư tỷ.
Hai nữ tử áo xanh có tuổi tác chừng mười tám mười chín tuổi, mặt mày tương tự, thân cao tương tự, thoạt nhìn như một đôi tỷ muội.
Hai người cầm kiếm, đi đến chỗ gần, ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn hắn một chút, vừa nhìn về phía hai người Vân Uyển Nhu vẫn đang chiến đấu.
Một tên nữ tử áo xanh trong đó, ‘Oa’ thông qua bảo kiếm ở trong tay, thân ảnh lóe lên, lướt tới, một kiếm đẩy ra kiếm mà Vân Uyển Nhu đang đâm ra, lại một kiếm đâm về phía nắm đấm Lạc Thanh Chu đập ra.
Lạc Thanh Chu đã sớm muốn dừng lại, nhưng đối phương hùng hổ dọa người, lúc này gặp có người tiến lên ngăn cản, lập tức thu hồi nắm đấm, lui ra ngoài.
Mà Vân Uyển Nhu lại giống như người điên, tóc tai bù xù, mặt mũi tràn đầy vẻ oán độc, kiếm trong tay vừa bị đẩy ra, không ngờ một kiếm đâm về phía nữ tử áo xanh.
Những sư huynh sư tỷ của nàng đều là sắc mặt đại biến, kêu lên:
- Uyển Nhu sư muội, dừng tay!
Nữ tử áo xanh hừ lạnh một tiếng, đứng tại chỗ không động, bảo kiếm trong tay ‘Xóa’ đâm ra, vậy mà ‘Ông’ một tiếng, vừa hay đâm vào trên mũi kiếm của đối phương.
Mũi kiếm của hai thanh bảo kiếm đâm vào cùng một chỗ.
Chiêu số của Vân Uyển Nhu cuối cùng ngừng lại.
Ánh mắt nàng đang đỏ hồng, muốn tiếp tục công kích, nữ tử hơi mập cuống quít chạy tới ôm lấy nàng, gấp giọng nói:
- Uyển Nhu sư muội, nhanh dừng tay, đây là sư tỷ trong tông môn.
Lập tức tiến đến bên tai nàng thấp giọng nói:
- Là đệ tử thân truyền của tông môn, nhanh thu kiếm.
Lúc này, Vân Uyển Nhu mất lý trí mới chấn động thân thể, đột nhiên giật mình tỉnh lại, nhưng vẻ mặt vẫn hốt hoảng như cũ, nắm chặt kiếm trong tay.
Nữ tử áo xanh lạnh lùng nhìn nàng nói:
- Ta chính là đệ tử thân truyền của Kiếm Phong - Tô Phong, vị kia là muội muội ta tên Tô Vũ! Các ngươi vừa tới tông môn, đã tụ tập ẩu đả, tùy ý giết chóc, có để môn quy của Lăng Tiêu tông ta ở trong mắt? Nếu để cho khách nhân của môn phái khác nhìn thấy, mặt mũi của Lăng Tiêu tông ta còn để ở nơi nào?