Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 1248: Khiêm Gia mênh mang, bạch lộ như sương (1)




- Nếu như ta tham sống sợ chết, vong ân phụ nghĩa, đừng nói ta tự mình xem thường chính mình, nương tử nhà ta cũng sẽ xem thường ta.

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:

- Nếu nương tử nhà ngươi biết được ta là nữ tử, lại biết được chuyện đêm nay, nàng... Sẽ không ăn dấm à?

Lạc Thanh Chu không khỏi cười nói:

- Có nữ tử nào sẽ không ăn dấm (ghen), bất quá nương tử nhà ta có lòng dạ khoan hậu, cũng không phải loại người bụng dạ hẹp hòi. Ta cùng Nguyệt tỷ tỷ thanh bạch, không thẹn với lương tâm, ta giải thích rõ ràng với nàng là được, nàng sẽ không suy nghĩ nhiều.

Thân ảnh xanh nhạt nghe xong, lại trầm mặc trong chốc lát, nói khẽ:

- Nương tử nhà ngươi thật tốt.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nguyệt tỷ tỷ cũng rất tốt.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn về phía hắn.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, an tĩnh một hồi.

Lạc Thanh Chu nói:

- Cái kia, Nguyệt tỷ tỷ, ta có thể mặc y phục chưa?

Thân ảnh xanh nhạt khẽ gật đầu.

Thần niệm Lạc Thanh Chu khẽ động, mặc quần áo vào người.

Hắn cảm thụ một chút huyệt vị kinh mạch trong cơ thể, không khỏi vui vẻ nói:

- Mặc dù đêm nay chỉ đi lại một lần, nhưng cảm giác trong cơ thể rất nhiều phương bị ngăn chặn đều rộng mở trong sáng, tin tưởng tốc độ sau này khi hấp thu nguyệt hoa lực lượng sẽ nhanh hơn, số lượng cũng sẽ càng nhiều. Nội công tâm pháp của Nguyệt tỷ tỷ quả nhiên không phải tầm thường.

Thân ảnh xanh nhạt nói:

- Ta cũng là có được trong lúc vô tình, vừa hay thích hợp với thể chất của ngươi.

Lạc Thanh Chu hiếu kỳ nói:

- Nguyệt tỷ tỷ là băng cơ ngọc cốt thể, tu luyện nội công tâm pháp gì thế? Thể chất của Nguyệt tỷ tỷ xếp hạng rất rất cao, chắc hẳn tu luyện công pháp cũng rất lợi hại?

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời.

Lạc Thanh Chu đang muốn hỏi lại, đột nhiên nghĩ đến chuyện tiểu Nguyệt đã từng nói.

Tiểu Nguyệt đã từng nói băng cơ ngọc cốt linh thể của Nguyệt tỷ tỷ xếp hạng trước ba, còn gọi xử nữ linh thể, nếu như muốn tiến thêm một bước, nhất định phải bảo đảm tấm thân xử nữ, cho nên Nguyệt tỷ tỷ lựa chọn công pháp vô tình lạnh như băng.

Đoán chừng Nguyệt tỷ tỷ tu luyện nội công tâm pháp, cũng là loại kia.

Nghĩ đến chỗ này, Lạc Thanh Chu nhịn không được nhìn nàng nhiều hơn một chút, gặp nàng đang nhìn mình, đành phải xấu hổ cười một tiếng, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ nếu như không muốn nói, coi như thôi, ta cũng chỉ thuận miệng hỏi một chút. Cái kia... Nguyệt tỷ tỷ muốn nghe cố sự không?

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:

- Cố sự gì?

Lạc Thanh Chu nói:

- « Đại Thoại Tây Du », danh tự mặc dù có chút tương tự với « Tây Du Ký » mà ta trước đó đã giảng cho Nguyệt tỷ tỷ, mà danh tự nhân vật ở bên trong cũng giống như thế, nhưng thật ra là cố sự khác biệt. Cố sự này rất ngắn, là... Một câu chuyện rất hài hước, Nguyệt tỷ tỷ hẳn sẽ thích.

Ánh mắt thân ảnh xanh nhạt nhàn nhạt nhìn hắn, không nói gì thêm.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, vậy ta bắt đầu giảng? Dưới núi Ngũ Nhạc, bão cát từ từ....

Thân ảnh xanh nhạt đột nhiên đứng dậy, xuống giường, đưa lưng về phía hắn, lạnh lùng thốt:

- Thời gian đã không còn sớm, trở về đi, nương tử nhà ngươi còn đang chờ ngươi.

Lạc Thanh Chu đang kể cố sự đột nhiên ngừng lại, giật mình đành phải đi xuống giường, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, không vội, trời còn chưa sáng, chờ trời sáng ta lại trở về. Chút ấy thời gian đầy đủ để ta kể xong cố sự này.

Thân ảnh xanh nhạt dừng một chút, xoay người nhìn hắn, nói:

- Có chuyện xưa quan hệ đến rắn không?

Lạc Thanh Chu nghe vậy ngây cả người, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía cửa ra vào, nơi đó lộ ra một mảnh góc áo màu đen, thiếu nữ Yêu tộc kia hẳn là đang đứng ở bên ngoài.

Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, nói:

- Cố sự liên quan tới rắn thì có rất nhiều. Có bắt rắn, có ăn rắn, còn có liên quan tới tai nạn về rắn. À, còn có cố sự tình yêu giữa rắn và người, rất khéo, địa điểm ở ngay Tây Hồ, mặc dù không phải Tây Hồ này, nhưng danh tự là giống nhau.

Vừa nghe lời này, thiếu nữ Yêu tộc ở ngoài cửa ra vào lập tức thò đầu ra nói.

- Công tử, Long nhi muốn nghe.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua phía dưới của nàng, cũng không nhìn thấy đuôi rắn, chỉ thấy một đôi chân ngọc tuyết trắng cùng đầu dây đỏ tiên diễm kia.

- Nguyệt tỷ tỷ muốn nghe không? Cố sự tình yêu giữa rắn và người, thăng trầm, sầu triền miên. Có tình yêu, có thân tình, có hữu nghị, đương nhiên, cũng có các loại yêu ma quỷ quái và người xấu.

Lạc Thanh Chu nhìn về thiếu nữ phía trước.

Thân ảnh xanh nhạt còn chưa đáp lời, thiếu nữ Yêu tộc ở ngoài cửa lập tức nói:

- Công tử, rắn và người sao lại có tình yêu? Bọn hắn căn bản không có cách nào giao phối.

Khóe miệng Lạc Thanh Chu co giật một chút, nhìn về phía nàng nói: