Nhà Lao Chi Vương

Chương 202: Chương 202




Tiêu Chấn Long nhìn Hoàng Chu Ý rồi mỉm cười, tiếp tục nói, “Tổng giám đốc Lưu tin tưởng cô, mời cô đến tập đoàn Nam Thiên, còn tôi thì sao? Tôi tin tưởng tống giám đốc Lưu.” Tiêu Chấn Long vừa dứt lời, nhất thời cả phòng hội nghị im lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thế nghe thấy tiếng động, nhưng Tiêu Chấn Long lại nghe thấy tiếng Hoàng Chu Ý có hơi thở dốc dồn dập.



Lưu Minh Nghĩa nhìn thấy sự lúng túng của Hoàng Chu Ý, niềm vui này, trong lòng cũng coi như có thế khống chế người của anh rồi.

“Còn quyền miền nhiệm và bố nhiệm chức vụ cấp bậc mà cỏ muốn.



Không phải là không thế cho cô, nhưng cần phải có một điều kiện trước tiên…” Tiêu Chấn Long nói được một nửa rồi ngừng lại, anh nhìn thấy rõ đồng tử trong mắt của Hoàng Chu Ý giãn ra.

“Điều kiện trước tiên là gì?” Hoàng Chu ý hỏi.

“Điều kiện trước tiên lát nữa tôi sẽ nói với cô, trước tiên tôi hỏi cô một vấn đề, theo nhưtính toán của cô thì tổng doanh thu trong một năm Logistics Nam Thiên là khoảng bao nhiêu?” Tiêu Chấn Long hỏi.

“Nền móng cơ sở của Logistics Nam Thiên lớn hơn các công ty khác, Theo quy mồ này, doanh thu trong ba năm đầu tiên sẽ dao động trong khoảng 5 nghìn vạn đến 8 nghìn vạn, sau này, doanh thu sẽ tăng dần khi hoạt động đi vào chuyên sâu.” Hoàng Chu Ý nghiêm túc trả lời.

Tiên Chấn Long vừa gật đầu vừa nói “Bây giờ tôi có thế giao cho cô toàn bộ chức quyền của Logistics Nam Thiên, bao gồm cả quyền bổ nhiệm, miễn nhiệm và quyền thăng chức của bộ phận chủ chốt, cô chỉ cần báo cáo về trụ sở chính của tập đoàn là được rồi.



Tuy nhiên điều kiện trước tiên là vào thời điếm này của năm sau cô phải đưa doanh thu của Logistics Nam Thiên đạt tới 50 nghìn vạn.” Tiêu Chấn Long giơ năm ngón tay về phía của Hoàng Chu ý ra hiệu.



“Cái gì? Năm mươi nghìn vạn!” Hoàng Chu Ý buột miệng nói.



Theo như định luật của cõng ty Logistics thành lập thì đây là mục tiêu không thế đạt được, ông chủ của các công ty khác nghe thấy điều kiện trước tiên này của Tiêu Chấn long thì đều nhao nhao thì thầm thảo luận.



Mọi người đều cho rằng đây hoàn toàn là nhiệm



vụ không thế hoàn thành, rõ ràng là Tiêu Chấn Long phơi bày mặt mũi của Hoàng Chu ý, không muốn cho cô ta cơ hội này.

“Nếu cô có thể đạt được, tôi sẽ tăng mức lương hàng năm của cô đến hai trăm vạn!” Tiêu Chấn Long nói với khuôn mặt không cảm xúc.

Mức lương hàng năm hai trăm vạn! Cùng cấp bậc như tống giám đốc của Hoàng Chu Ý ớ một công ty tập đoàn lớn hơn cả Nam Thiên cũng không thế đạt mức lương hàng năm như vậy!

“Chủ tịch, căn bản đây không phải là vấn đề tiền lương…’

“3 trăm vạn!”

“Chủ tịch, theo quy chế hoạt động của các doanh nghiệp logistics, điều này là không thế…”


“Bốn trăm vạn!”

“Chủ tịch, ngàL.Điều này…”



“Năm trăm vạn!”

“A! Điều này…” Chính là vào lúc mà suy nghĩ của Hoàng Chu Ý đấu tranh ác liệt thì câu nói tiếp theo của Tiêu Chấn Long hoàn toàn làm cho cả Hoàng Chu Ý và tất cả mọi người chấn động.

“Phó chủ tịch tập đoàn cộng thêm mức lương hàng năm năm trăm vạn!” Mỗi câu nói của Tiêu Chấn Long đều gây sốc, mỗi câu nói càng đem lại cho Hoàng Chu Ý áp lực vô hình, nhất là câu nói cuối cùng trong chốc lát làm cho Hoàng Chu Ý tê liệt ngồi trên ghế sofa, mồ hôi ở trên trán chảy xuống má.



Dù là năng lực của Hoàng Chu Ý có mạnh hơn nữa thì cũng chưa từng trải qua cách nói chuyện ngang ngược như vậy của Tiêu Chấn Long, điều khiến người ta càng nhập tâm chính là sự cám dỗ ấn chứa trong từng câu chữ thực sự rất kinh ngạc.



Mức lương năm trăm vạn mỗi năm là một sự cám dỗ lớn đối với một người, chưa kế đến vị trí phó chủ tịch tập đoàn.

Vào lúc mà Hoàng Chu Ý ngồi đờ người ra trên sofa, hai trợ lý đắc lực Trương Tiên Thời và Trương Mỹ Phi lần lượt ấn vai của Hoàng Chu Ý, đồng thanh nói một chữ.


“Nhận!”

Hoàng Chu Ý nghe thấy thế hai mắt sáng ngời, vỗ vào hai tay đang đặt trên vai.

Tiêu Chấn Long vô cùng đắc ý nói “Thế nào, nhận hay không nhận?”



“Nhận! Chúng tôi nhận!” Cuối cùng thì Hoàng Chu Ý quyết tâm, đứng dậy cam đoan với Tiêu Chấn Long.

“Tốt! Phụ nữ không thua kém nam giới! Tôi sẽ nói hai câu cuối cùng trong hội nghị ngày hôm nay, câu đầu tiên là dành cho Logistics Nam Thiên Hoàng Chu Ý, Logistics Nam Thiên là bộ phận nòng cốt của tập đoàn Nam Thiên, làm tốt nhiệm vụ của các người không được thoái thác, chỉ cần các người đạt được mục tiêu đã đề ra, tôi nhất định sẽ thực hiện lời hứa của mình.



Câu thứ hai là dành cho các vị ở đây, nếu như ai trong số các vị có thể đạt được khối lượng công việc gấp mười lần trong vòng một năm, thì vị trí phó chủ tịch tập đoàn đang đợi, mức lương năm trăm vạn cũng nằm trong tay! Được rồi, thời gian còn lại của hội nghị giao lại cho tống giám đốc Lưu, tôi vẩn còn việc phải xử lý, mọi người tiếp tục đi!” Nói xong, Tiêu Chấn Long chào hỏi Lưu Minh Nghĩa và ngấng bước ra khỏi phòng họp mà không quan tâm đến ánh mát ngạc nhiên và ngưỡng mộ của những người khác trong phòng họp.

Khi vừa bước đến cửa, Tiêu Chấn Long dừng bước, ngoảnh đầu lại về phía đám người Hoàng Chu Ý nói “Bây giờ tỏi cũng phải đi thang máy dành cho nhân viên của công ty đế đến một cuộc hẹn cực kỳ quan trọng, nhưng tôi sẽ không đến muộn! Tôi hy vọng tống giám đốc Hoàng và những người khác đều phải rõ một điều, tham gia hội nghị của tập đoàn đúng giờ không chỉ là tôn trọng bản thân mà còn là tôn trọng cả tập đoàn Nam thiên! Nếu sau này ai dám đến hội nghị của tập đoàn muộn, xử lý không thương tiếc!” Nói đến câu cuối cùng, mỗi một từ đều ấn chứa sát ý, khiến ai nấy đều toát mồ

hôi hột.



Mặc dù nhiệt độ điều hòa trong phòng họp vừa phải, nhưng mọi người đều có thế cảm thấy dường như cửa sổ phòng họp không đóng lại, không khí lạnh lẽo bên ngoài vẫn luôn thối vào bên trong, đến nỗi khiến người ta dựng tóc gáy.


Tôi sẽ không đến muộn nữa! Hoàng Chu Ý nghiến răng nói trong lòng.



Rốt cuộc thì ở trước mặt bao nhiêu quản lý nhân viên cấp cao của tập đoàn răn dạy cô ta như vậy, đối với Hoàng Chu Ý mà nói đây chính là lần đầu tiên.



Nhưng đối với lời răn dạy này, Hoàng Chu Ý cùng với cấp dưới đêu tâm phục khấu phục, vừa khâm phục sự quyết đoán của Tiêu Chấn Long, vừa kính nế phong cách làm việc mạnh mẽ vang dội của Tiêu Chấn long.




Có thế sau này bọn họ dám không kiêng nế gì trước mặt Lưu Minh Nghĩa, nhưng trước mặt của Tiêu Chấn Long tuyệt đối không dám, mặc dù Tiêu Chấn Long còn ít tuối hơn cô, nhưng thủ đoạn vừa đấm vừa xoa không phải là thứ ở độ này của anh có thể làm được, nhưng vì anh đã làm được, điều đó có nghĩa là khả nâng cá nhân của anh vượt xa ảo tưởng được hình thành do vẻ ngoài tuổi tác của anh tạo ra.



“Đại ca, anh thật sáng tạo!” Lưu Minh nghĩa tiễn Tiêu Chấn Long ra cửa, khâm phục nói.



Mặc dù sự xuất hiện của Tiêu Chấn Long trong cuộc họp này rất ngắn ngủi nhưng lại đạt được kết quả ngoài mong đợi.



Vừa có thế trừng trị cái gái trong mắt là Hoàng Chu Ý lại có thế áp đảo tinh thần những người khác, khiến cho hình tượng của Tiêu Chấn Long ở trong lòng mọi người là phong cách làm việc mạnh mẽ.

Tiêu Chấn Long cười nói “Tôi thấy có thế giao trọng trách cho Hoàng Chu Ý con người này, hay bồi dưỡng cô ta thành phó chủ tịch tập đoàn đi.”

“Lão đại, nhỡ cô ta không đạt được mục tiêu thì sao?” Lưu Minh Nghĩa không hiểu tại sao Tiêu Chấn Long lại tin tưởng Hoàng Chu Ý như vậy.

‘Trực giác nói với tôi rằng cô ta chắc chắn có thế hoàn thành nhiệm vụ này!” Tiêu Chấn Long cười nói.

Trẽn thực tế, một năm sau, Hoàng Chu Ý đã thực sự đạt được mục tiêu mà Tiêu Chấn Long đề ra cho cô ta, mà Tiêu Chấn Long đã giữ lời hứa để cô ta trở thành phó chủ tịch của tập đoàn.



Sau này, trong quá trình phát triến và lớn mạnh của Tập đoàn Nam Thiên, Hoàng Chu Ý đóng một vai trò cực kỳ quan trọng, do thành tích xuất sắc trên thị trường và khả năng lãnh đạo phi thường trong tập đoàn, khiến cho khi Tiêu Chấn Long đã rời khỏi vị trí chủ tịch tập đoàn Nam Thiên trở thành chủ tịch danh dự, sau khi Lưu Minh Nghĩa tiếp quản tập đoàn Nam thièn, cô ta đã kế nhiệm Lưu Minh Nghĩa trở thành nữ tổng giám đốc điều hành đầu tiên của tập đoàn Nam Thiên, có những đóng góp xuất sắc cho sự phát triển vĩ đại của tập đoàn Nam Thiên, và được giới kinh doanh mệnh danh là “Người phụ nữ thép” của Nam Thiên.



Hai cấp dưới đắc lực Trương Tiên Thời và Trương Mỹ Phi của Hoàng Chu Ý, đã bị Tiêu Chấn Long “cưỡng ép” đưa về đại lục đế giúp anh quản lý Tập đoàn Nam Thiên ở đại lục, trong hơn mười năm xây dựng tập đoàn sau đó, hai tập đoàn lớn của Nam Thiên ở Nam và Bắc đã duy trì mối quan hệ đồng minh thân thiết tuyệt đối, giúp sự nghiệp ở đại lục của Tiêu Chấn Long giải quyết nhiều cuộc khủng hoảng tài chính và khủng hoảng sự nghiệp..