Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không?

Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không? - Chương 9: Người bí ẩn (2)




“Này này! Anh có nghe tôi nói gì không hả?” thấy Nam Phong có vẻ lơ đãng bài giảng của mình thì Yu Mina vô cùng tức giận.



Lúc này thì hắn cũng giật mình và thoát ra khỏi trạng thái giao tiếp với hệ thống, hắn nói: “Hả! À! Có, tôi vẫn đang nghe cô giảng kỹ mà! Sao mà tôi có thể để một mỹ nữ nói chuyện một mình cơ chứ.”



Nghe Nam Phong nói như vậy thì Yu Mina cũng hoà hoãn trở lại, dù sao thì bất kể nữ nhân nào, thì ai lại không muốn mình được khen ngợi cơ chứ, nhưng nàng vẫn hỏi lại hắn: “Thế cậu nói lại những gì tôi đã nói xem nào?”



“E hèm! Zombie là cách mọi người hay thường gọi đối với xác sống bây giờ, thực ra thì nó còn có tên gọi khác là dạng đột biến.” Dừng một lúc Nam Phong nói tiếp: “Dạng đột biến có tất cả ba dạng, đó là người đột biến, động vật đột biến và thực vật đột biến. Trong đó mỗi dạng cũng có được phân loại rõ ràng.”



Hắn nói tiếp: “Người đột biến gồm Zombie loại thường, giống như người bình thường chỉ là nó chịu đau với sức khoẻ tốt hơn mà thôi, còn Zombie loại hai là dạng cao cấp, tất cả chỉ số của bọn chúng đều vượt qua dạng bình thường rất nhiều, có con thì bị biến đổi về hình thể, có con thì xuất hiện dị năng đặc biệt, dạng này rất gây bất lợi cho loài người.”



Dừng lại một chút lấy lại hơi Nam Phong tiếp tục: “Động vật đột biến cũng chia ra làm hai dạng động vật bị hủ hoá và không bị hủ hoá. Con người nếu bắt được dạng không bị hủ hoá thì có thể ăn được thịt của chúng. Tiếp theo là thực vật cũng phân làm hai loại, loại chuyên săn loài người nhưng cũng có loại chuyên săn Zombie.”



Nam Phong giơ bàn tay của mình lên vuốt vuốt mũi của mình và nói tiếp: “Đột biến có rất nhiều loại nhưng bon chúng có một điểm trung là rất máu chiến và có khả năng sinh sản rất cao. Nhưng con người cũng được lợi ích từ đó, vì trong hạch tâm của chủng loài đột biến có noãn ngọc. Con người có thể dùng noãn ngọc để làm năng lượng vận hành cho những thiết bị máy móc hoặc chế tạo thuốc tăng cường thể năng. Tôi nói như vậy có đúng chứ?”



“Ừm! Cậu nói đúng rồi, cho qua!” Yu Mina gật đầu đồng ý và nói tiếp: “À phải! Đưa tay phải của cậu cho tôi, để tôi giúp cậu đo đạc thể năng của mình.”



Nam Phong gật đầu làm theo lời của Yu Mina, thì thấy nàng tháo chiếc đồng hồ trên tay xuống và đeo vào tay của hắn.



Sau khi làm những động tác mà Nam Phong không biết thì chỉ số của hắn dần hiện lên. Xem xong thì Yu Mina nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc.



Thấy ánh mắt của nàng nhìn mình có vẻ kỳ quái thì hắn hỏi: “Làm sao vậy? Chỉ số của tôi cao quá phải không? Tôi biết ngay mà! Ngày này rồi sẽ đến, tôi sẽ ngạo nghễ ở tân thế giới này mà!”



Lần này thì nàng không nhịn được cười nữa mà ôm bụng, chỉ thiếu điều chưa nằm lăn lộn dưới đất mà thôi, nàng vừa cười vừa nói: “Chết cười tôi mất thôi! Lại còn ngạo nghễ tân thế giới nữa chứ?”




Nam Phong không phục cãi lại: “Không thì sao? Cô nói cho tôi nghe đi!”



Lúc này thì Yu Mina đành phải nén cười vào trong bụng, nhưng nước mắt của nàng vẫn đang chảy làm cho nàng phải lấy tay gạt chúng đi.



Nam Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì ánh mắt của hắn có vài phần si mê: “Mỹ nữ mà! Đến cả cười to mà cũng đẹp được như vậy!”



Thấy biểu hiện tức giận của Nam Phong thì nàng cũng cố dừng lại và giải thích cho hắn hiểu: “Tôi ngạc nhiên vì chỉ số của anh sao lại thấp đến như vậy, chỉ có sáu điểm thể năng, hơn được bọn con nít có một điểm mà thôi.”



Nam Phong giật mình hắn hỏi qua hệ thống: “Có thật chỉ số của ta chỉ là sáu mà thôi không?"



[Đúng vậy]




Hắn hỏi tiếp: “Thế là rất kém cỏi à?”



[Hệ thống chưa thống kê được chỉ số của thế giới này, thế nên chưa thể đưa ra kết luận chính xác. Nếu ký chủ muốn xem bảng trạng thái của mình thì có thể nhắm mặt lại và nghĩ]



Nam Phong nghe lời của hệ thống nhắm mắt lại và suy nghĩ “Trạng thái”, thì một bảng trạng thái màu trắng hiện ra ngay trong đầu của hắn một cách vô cùng rõ ràng.



[Nhân vật: Vũ Nam Phong



Lv: 1




Nghề nghiệp: Sinh viên đh Hàng Hải



Thể năng: 6



Trang bị: 0



Kỹ năng: 0



Điểm tích trữ: 10



Kết luận: Vô cùng bình thường]



“Cái mẹ nó nữa! Có cần phải ghi kết luận như vậy không?” Nam Phong chửi thề trong đầu.



***



Cách chỗ của Nam Phong không xa có một người bí ẩn mặc áo choàng đen đang đứng ở đó. Nếu mà Nam Phong nhìn thấy hắn có mặt ở đây thì sẽ vô cùng bất ngờ, vì vị trí người áo đen này đang đứng lại chính là căn nhà của hắn.



Trên bàn tay phải của người này đang cầm một cuốn sổ màu đen và dường như là hắn đang xem từng trang sách trong đó một cách vô cùng cẩn thận.



Một lúc sau, hắn gập cuốn sổ đó lại, nhìn về phía nhà của Nam Phong và nói: “Ngài ở đâu vậy? Đấng cứu thế của tôi!”