Rầm.
Mặc Hàn Phong cùng Quách Khiếu Thiên và trợ lý Nhan đập mạnh vào cánh cửa khiến nó ập xuống đất, cả ba nhanh chóng đi vào nhưng thoáng chốc sững sờ khi thấy bên cạnh Hàn Ân Ly và Hàn Tuyết Nhàn đang bị hai tên khống chế, bọn họ là đang chĩa súng vào đầu hai người họ.
Trong tí tách Mặc Hàn Phong trở nên rối rắm khi nhìn vào ánh mắt hờ hững của cô và ánh mắt đáng thương của Hàn Tuyết Nhàn, thấy anh đang phân tâm Quách Khiếu Thiên tốt bụng nhắc nhở.
_ Phong, cậu không được phân tâm vào những lúc này nếu không hai người phụ nữ của cậu sẽ gặp nguy hiểm đấy
_ Ừ
Mặc Hàn Phong khẽ lườm anh ta rồi trả lời, tên A Đồ kia thấy anh đã đến thì nhếch môi cười thích thú, màn kịch sắp mở màn rồi chắc chắn sẽ hay lắm đây.
_ Mặc tổng đến cũng nhanh thật, sợ người phụ nữ của mình gặp nguy hiểm à? À mà...ai mới là người phụ nữ của Mặc tổng đây nhỉ?
Anh cuộn chặt tay thành quyền ánh mắt lạnh lẽo như muốn nuốt chửng hắn ta vậy.
_ Câm mồm chó của mày lại, mau thả người ra
Hàn Tuyết Nhàn vừa nhìn thấy anh bắt đầu mếu máo khóc nức nở trong sự đáng thương, cô ta không ngừng giãy giụa gọi anh.
_ Anh Hàn Phong...huhu...Em sợ quá, bọn họ muốn bắn chết em...huh em không muốn chết đâu
Nhìn gương mặt đẫm nước mắt của cô ta khiến anh đau lòng nhưng khi quay sang nhìn Hàn Ân Ly vẫn điềm tĩnh không kêu ca khiến anh càng đau quặn thắt lên, nhưng anh đâu biết trong lòng cô sớm đã muốn anh cứu mình nhưng chuyện này sẽ không xảy ra đâu.
Mặc Hàn Phong tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn tên A Đồ kia lạnh lẽo lên tiếng.
_ Tao bảo mày thả hai người họ ra, Các người muốn gì cứ ra điều kiện với tôi
Tên A Đồ kia cũng đâu có ngu, hắn ta bước từng bước về phía Hàn Tuyết Nhàn cướp cây súng từ trên tay đàn em rồi chĩa thẳng súng vào đầu cô ta, khiến cô ta sợ hãi vừa run rẩy bẩy đến nỗi bật khóc.
Mặc Hàn Phong nhất thời kích động muốn tiến đến nhưng bị Quách Khiếu Thiên cản lại.
_ Cậu đừng có kích động được không? không thấy trên tay hắn ta đang cầm cây súng à, nếu cậu mà còn bước thêm bước thì cái đầu của Hàn Tuyết Nhàn sẽ không còn nữa đâu đấy
_ Được rồi
A Đồ thấy anh trở nên kích động càng rất hứng khích, hắn ta càng nhấn mạnh cây súng vào đầu Hàn Tuyết Nhàn, Hai mắt Mặc Hàn Phong trở nên đỏ ngầu lên chứng tỏ anh đang rất tức giận.
_ Tao nói mày có nghe không hả thằng khốn? Mau bỏ súng ra rồi đưa ra điều kiện với tao
Tuy là điềm tĩnh nhưng Hàn Ân Ly vẫn nghe hết mọi chuyện khoé môi cô cong lên một nụ cười chua chát, Mặc Hàn Phong vậy mà ra sức bảo vệ Hàn Tuyết Nhàn và trở nên kích động khi cô ta bị uy hiếp, nhưng cô làm quyền gì mà đau lòng hay tức giận chứ, cô và anh đâu có liên quan gì đến nhau.
Tên A Đồ kia giao súng lại cho đàn em của mình, khoanh tay trước ngực nhìn nghênh mặt Mặc Hàn Phong sau đó nhởn nhơ đưa ra điều kiện.
_ Mày muốn tao đưa ra điều kiện đúng không? Được, tao muốn mày chọn một trong hai người họ
_ Mày...!
Mặc Hàn Phong hung hăng muốn lao vào đánh hắn ta nhưng một lần bị Quách Khiếu Thiên và trợ lý Nhan cản lại, hai người họ nhìn anh lắc đầu.
_ Sao? mày muốn tao đưa ra điều kiện kia mà, hay muốn nuốt lời
_ Không còn điều kiện khác sao? nếu điều kiện khác tao có thể đáp ứng với mày, nhưng điều kiện này tao không chấp nhận
_ Không, tao chỉ có mỗi điều kiện này thôi mày cứ thong thả mà suy nghĩ chọn ai đi
Với sự nhởn nhơ của hắn ta khiến Mặc Hàn Phong không khỏi khó chịu vừa tức giận, anh lại rơi vào trầm tư nhưng ánh mắt nhìn qua Hàn Tuyết Nhàn và Hàn Ân Ly, anh bây giờ rất rối rắm.
Một người là ân nhân cứu mạng anh và một người anh dao động, anh bây giờ không muốn chọn mà chỉ cứu hai người họ ra mà thôi, không hiểu sao anh lại bắt gặp ánh mắt hy vọng của cô, có phải cô cũng muốn anh chọn cô hay không? nhưng còn Hàn Tuyết Nhàn, anh nợ cô ta một mạng làm sao có thể bỏ mặt được.
Đột nhiên ánh mắt anh lóe lên, suy nghĩ kỹ lưỡng rồi mới nhìn qua cái tên A Đồ kia, giọng chắc nịch.
_ Được rồi, Tao chọn Hàn Tuyết Nhàn
Nói xong Mặc Hàn Phong quay sang nhìn Hàn Ân Ly nhưng chỉ thấy cô đang cụp mắt xuống, anh thật sự rất đau lòng khi nói ra điều này.
" Ân Ly, sẽ khiến em đau lòng khi nghe lựa chọn này của anh nhưng anh chắc chắn sẽ cứu được em"
Hàn Ân Ly cúi gằm mặt xuống vì không kiềm nén được nước mắt, tuy là biết anh sẽ không chọn cô nhưng cô lại rất hy vọng anh sẽ chọn cô nhưng cuối cùng nhận lại sự tuyệt vọng, Hàn Tuyết Nhàn nhếch môi cười khẩy nhìn qua cô, cô ta biết chắc Mặc Hàn Phong sẽ chọn cô ta mà.
Ngay cả Quách Khiếu Thiên và cả trợ lý Nhan đều sững sờ trước sự lựa chọn của anh, Quách Khiếu Thiên hơi tức giận mà chất vấn anh.
_ Này Mặc Hàn Phong, cậu đang nói cái quái gì vậy hả? Từ từ mọi chuyện sẽ giải quyết nhưng sao lại lựa chọn Hàn Tuyết Nhàn, cậu không thấy Ân Ly đang tổn thương hay sao?
Anh biết chứ, nhưng anh sẽ không để cô gặp nguy hiểm.
Mặc kệ lời chất vấn của Quách Khiếu Thiên, anh nhìn A Đồ nói.
_ Tao chọn rồi, còn không mau trả người
_ Được
Sau đó hắn ta túm lấy cổ áo Hàn Tuyết Nhàn đứng lên rồi mạnh bạo đẩy cô ta về phía Mặc Hàn Phong, anh theo bản năng ôm lấy cô ta một màn này đã bị Hàn Ân Ly nhìn thấy nhưng cô không biểu hiện gì.
Mặc Hàn Phong hoàn hồn vội đẩy Hàn Tuyết Nhàn ra rồi giao cô ta cho Quách Khiếu Thiên và trợ lý Nhan, A Đồ nghĩ kế hoạch cũng sắp hoàn hảo nên nhanh chóng lên tiếng xua đuổi.
_ Xong rồi đấy, mời người của Mặc tổng rời đi cho
Khi lời của A Đồ vừa dứt, thì một tấp người khoảng chừng mười người lao vào khống chế người của Mặc Hàn Phong, nhưng bọn họ không làm gì mà kéo người của anh ra khỏi đây, sau đó A Đồ và những đàn em của mình cũng nhanh chóng chạy ra ngoài.
A Đồ quay sang nhìn Hàn Ân Ly cách đó không xa, sau đó nở nụ cười quái dị.
_ Tạm biệt mỹ nhân xấu số
Dứt lời, hắn ta châm một điếu thuốc rồi hút vài cái sau đó tàn nhẫn vứt điếu thuốc xuống dưới đất, rất nhanh ngọn lửa bốc cháy với tốc độ nhanh chóng như muốn thiêu rụi toàn bộ biệt thự hoang này..