Hôm nay, Hạ Vy cùng Phương Linh tới Công ty TP để bàn chuyện dự án, Đức Cường còn cho cô cơ hội được cùng đạo diễn và các nhà sản xuất lựa chọn diễn viên cho các vai diễn. Từ sớm Hạ Vy đã dậy chuẩn bị tất cả, được một lúc thì chị Linh cũng tới. Họ cùng nhau xuất phát tới công ty TP.
Bước vào công ty ai cũng ngước mắt nhìn cô. Mọi người bàn tán sôi nổi, ai cũng dành lời khen ngợi cho cô kể cả nữ lẫn nam.
Cô gái đó là ai vậy? Trông thật xinh đẹp
Cô không biết sao. Đó là Hạ Vy, diễn viên trẻ tài năng diễn xuất khá tốt mới nổi gần đây.
Hình như cô ấy đóng nữ chính trong phim "Hình bóng trong anh là em đúng không?
Đúng rồi!
Bảo sao thấy quen quen. Tôi xem bộ phim đấy rồi. Cô ấy không những xinh đẹp mà còn diễn khá hay.
Nhìn ngoài đời cô ấy còn xinh hơn trong phim luôn.
Cô gái kia xinh đẹp quá vậy.
Ngưỡng mộ cô gái kia ghê! Rất xinh đẹp! Ước gì tôi cũng xinh đẹp như cô ấy, chỉ một phần thôi cũng được!
Hình như cô ấy là nữ chính của bộ phim mới của công ty chúng ta đấy.
Thật sao, mong chờ sự hợp tác này quá.
...........
Hạ Vy bước vào thang máy rồi nhưng lời khen vẫn không ngớt. Tuy nay cô chỉ trang điểm nhẹ nhàng, mặc một bộ đồ đơn giản, thanh lịch nhưng vẫn chiếm trọn ánh nhìn của mọi người chắc do nhan sắc tuyệt mỹ của cô.
......................
- *Hạ Vy, chào cô! Mời cô ngồi* -Đức Cường thấy cô liền vui vẻ đứng dậy chào cô
Đức Cường, chào anh tôi vừa mới tới -Hạ Vy cũng nhanh nhẹn, vui vẻ chào anh
Hạ Vy cùng Đức Cường nói chuyện vui vẻ với nhau, nào là chuyện bộ phim, nào là chuyện cuộc sống. Tuy chỉ mới quen biết nhưng phải nói rằng họ rất hợp nhau.
Cốc.... cốc.... cốc...
Mời vào -Đức Cường lên tiếng
Thưa chủ tịch, đến giờ họp rồi ạ! -trợ lý anh bước vào thông báo
Ừ tôi biết rồi.
Hạ Vy chúng ta đi thôi. -anh đáp lời trợ lý rồi quay sang nói chuyện với cô
Dạ, vậy chúng ta đi thôi. -cô vui vẻ đáp lời anh
Nói rồi hai người cùng nhau sải bước tới phòng họp. Trên đường đi nhân viên ai cũng phải ngoái nhìn họ. Bởi phải nói ràng Đức Cường cũng rất điển trai sánh đôi cùng Hạ Vy xinh đẹp quyến rũ, ai nhìn vào cũng thấy họ đẹp đôi như tiên đồng ngọc nữ vậy.
......................
Một thời gian dài thì cuộc tuyển chọn cũng kết thúc nhưng mọi người vẫn ngồi lại để bàn bạc một số việc. Sau một hồi thảo luận, đưa ra ý kiến thì mọi người đã thông qua được các diễn viên, ngày khai máy và đóng máy. Hầu như mọi người đã đưa ra hết kế hoạch cụ thể cho bộ phim.
- *Hạ Vy em rảnh không*? -Đức Cường mở lời hỏi cô
- *Em rảnh. Có chuyện gì sao anh*? - Hạ Vy quay sang trả lời anh
Không có, chỉ là muốn mời em đi ăn một bữa thôi.
Đương nhiên là được rồi. Nhưng mà anh phải để em mời chứ. Vì anh mà em mới có thể tham gia được bộ phim tốt như này mà. -Hạ Vy hóm hỉnh đáp lời anh.
Nói rồi cả hai tiến ra xe đến nhà hàng thưởng thức bữa tối. Do cuộc họp kéo dài nên trưa họ đã dùng cơm tại công ty mãi tới chiều cuộc họp mới kết thúc.
......................
Tới nhà hàng, Đức Cường lịch sự mở cửa:
Mời em.
Dạ em cảm ơn!
Hai người ngồi vào bàn, gọi nhân viên phục vụ gọi món
Hạ Vy, em dùng gì? -Đức Cường đưa menu cho cô chọn món
Dạ, anh không ăn được gì không? -Hạ Vy đưa hai tay nhận lấy rồi hỏi xem anh có không ăn được gì không để tránh.
-Không, anh không kén ăn, em gọi gì cũng được.
Hai người gọi một vài món đơn giản. Lát sau đồ ăn đã lên. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ, hết chuyện công việc lại kể nhau nghe về cuộc sống của nhau. Ai nhìn vào cũng tưởng họ là một đôi.
Cạch... Tiếng mở cửa, một thân hình cao ráo bước vào. Vừa bước vào của Hoàng Nam đã nhận ra hình dáng của Hạ Vy, nhưng nhìn sang bên cạnh lại thấy bóng dáng của Đức Cường anh liền cảm thấy khó chịu.
Tính bước chân tới chào hỏi nhưng Duy Khánh lại lên tiếng:
- *Chủ tịch đối tác đang chờ rồi. Chúng ta đi thôi*.
- *Ừ* -anh lạnh giọng đáp lại, anh đành bước về phía phòng đã đặt trước với cảm giác khó chịu vô cùng.
......................
Một lúc sau, Hoàng Nam đã bước ra khỏi phòng. Anh đã bàn bạc công việc nhanh hơn chỉ để có thể ra gặp cô. Nhưng đời đâu như tưởng tưởng, Hạ Vy đã cùng Đức Cường tới nơi khác sau khi dùng bữa xong.
Bước ra không thấy bóng dáng Hạ Vy nữa, trong lòng anh cảm thấy rất hụt hẫng. Dù đã gặp lại nhưng lâu rồi anh chưa gặp cô, nói chuyện với cô một buổi tử tế đàng hoàng. Hoàng Nam cảm thấy dường như anh và cô rất xa cách nhau, không còn tình bạn như những ngày tháng trước nữa