Nguyên Tội Dụ Người Vào Địa Ngục

Chương 10: 10: Hạng Người Mua Danh Chuộc Tiếng




Các thái y căn cứ bệnh tình của Cố Lương Sanh nghĩ ra một tờ danh sách dược liệu quý giá. Doanh Chính liền sai người đi khắp các nơi vơ vét. Cố Lương Sanh uống mấy ngày thuốc của thái y cảm thấy thân thể thoải mái hơn, cũng không còn đi vài bước liền mệt thở dốc, sắc mặt so với dĩ vãng hồng hào, tuy rằng không so sánh được với người bình thường, thế nhưng so với trước đây là đã tốt hơn rất nhiều.

Đối với kết quả này, Doanh Chính cũng là hài lòng, y thấy mình đem gầy gò Cố Lương Sanh nuôi rốt cục có thịt, nội tâm nhiều hơn mấy phần cảm giác tự đắc. Ngày thường, khi xử lý xong chính vụ y sẽ trở lại trong điện cùng Cố Lương Sanh. Đúng ra y còn có thể đi ra ngoài Cô Tô chơi, nhưng hiện tại y một lòng một dạ ở cùng Cố Lương Sanh.

Cố Lương Sanh mỗi ngày ở trong điện được đế vương sủng ái, còn đạo sĩ Lô Sinh thì gian nan.

Từ ngày ấy Doanh Chính mệnh lệnh đạo sĩ Lô Sinh chế thuốc chữa khỏi bệnh của Cố Lương Sanh, hắn liền lâm vào hỗn loạn. Đạo sĩ Lô Sinh tuy rằng tự xưng là đạo sĩ nhưng cũng chỉ là hạng người mua danh chuộc tiếng. Hắn vốn là người Yên, nghe nói Tần Thủy Hoàng si mê với trường sinh bất lão liền cùng mấy người đồng đạo đến Hàm Dương. Hắn trước kia chính là dựa vào tài ăn nói cùng dáng vẻ đạo mạo giả làm thế ngoại cao nhân. Đến Hàm Dương, có Tần Thủy Hoàng làm chỗ dựa càng như cá gặp nước, hắn càng làm ra vẻ tiên phong đạo cốt lừa gạt người khác.

Tần Thủy Hoàng yêu cầu hắn vì chính mình luyện chế ra thuốc trường sinh bất lão Lô Sinh tự nhiên là luyện không ra thuốc này, liền viết một quyển sách 'nước Tần vong bởi người Hồ' tự xưng là thần tiên đưa cho hắn truyền lời. Bệnh trong lòng Tần Thủy Hoàng là 'Người Hồ'. Tần Thủy Hoàng nhìn đến sách cũng không lo đến thuốc trường sinh bất lão, bởi vì bận đến phương bắc tuần tra, xây dựng tường thành. Trường thành bắt đầu xây dựng hắn liền nói ở Cô Tô có Cố Kỷ Lương năm nay hai mươi hai tuổi cùng Tần Thủy Hoàng sinh cùng năm tuổi dần có thể thay y chuyển long mạch.

Một loạt chuyện xảy ra làm đạo sĩ Lô Sinh được Tần Thủy Hoàng ân sủng, trong lúc nhất thời danh tiếng vang xa, liền ngay cả Triệu Cao đều phải thua ba phần. Hắn càng kiêu ngạo, con đường làm quan đang rộng mở lại tại bước ngoặc ngã té lộn mèo một cái.

Hắn quen thói giả vờ giả vịt, liền ngay cả lò luyện đan được ngự ban cũng làm cho nô tài mang theo bên người thật sẽ có ngày phải dùng. Tần Thủy Hoàng tuy rằng sau này có yêu cầu hắn luyện chế thuốc trường sinh bất lão, nhưng hắn lần nữa từ chối, nói là chưa tới thời điểm. Một là do dược liệu hiếm thế khó tìm, hai là khó có nơi long khí tụ tập, hắn liền tránh thoát một lần lại một lần.

Nhưng cố tình lần này, hắn làm sao cũng tránh không khỏi.

Hắn vốn định dùng lý do nói là dược liệu khó tìm, thời gian không đủ, thế nhưng bị Tần Thủy Hoàng phẫn nộ phản bác, thuốc trường sinh bất lão khó luyện, y có thể hiểu được. Thế nhưng thuốc chữa bệnh đều không thể luyện được. Y có lẽ cần cân nhắc giá trị tồn tại của Lô Sinh. Bất quá chỉ là một cái đạo sĩ, Tần quốc rộng lớn như vậy chẳng lẽ còn không tìm được người thứ hai như vậy sao?

Đạo sĩ Lô Sinh tại trong lòng Tần Thủy Hoàng có địa vị tương đối cao, lại quên mất một cái đế vương không bao giờ muốn bị một cái 'nô tài' khước từ. Luyện thuốc cũng từ chối còn cần hắn làm gì?

Lô Sinh tức đến nghiến răng nghiến lợi, lại lại không thể làm gì. Đều nói hồng nhan họa thủy, tại sao lam nhan cũng làm người hận như vậy?

Đạo sĩ Lô Sinh không thể chế thuốc, thế nhưng hắn rất biết diễn đầu tiên là từ ngự y bên kia biết được bệnh tình của Cố Lương Sanh. Sau đó lén lút gọi người hầu thân cận đi y quán mua chút dược liệu bồi bổ sức khỏe. Dự định giả bộ luyện ra đan dược, vì để tránh cho bị thái y nhìn thấu, hắn làm bộ bế quan chế thuốc, mấy ngày không ra khỏi cửa, chỉ làm người hầu đem cơm nước đưa tới trước cửa. Trong lúc bế quan, hắn lén lút thêm mấy vị thuốc vào trong viên thuốc mua kia, chỉ cần Cố Lương Sanh uống xong trong thời gian ngắn không chết vậy hắn liền có cơ hội chạy trốn.