Nguyên Thủy Hồng Hoang

Chương 35 : Bí Ẩn . Những Bóng Đen Trong Rừng Tối




Chương 35 : Bí Ẩn . Những Bóng Đen Trong Rừng Tối

Tiếp theo đó một nhà bọn họ không thèm để ý đến việc mình đang chậm hơn so với mọi người và đang đi tại cuối hàng . Nhưng cũng may đoàn người đi là vẫn chậm cho lên 3 người không bị mất dấu . Tiếp đó là trò chuyện quên trời đất

........

- hắt ..... Xì ........

- moá ai đang nhắc đến ta ?

Hạo Thiên đang đi thì bỗng nhiên hắt hơi một cái . Nhưng chính hắn không biết rằng chính câu nói mập mờ không rõ ràng của hắn với Elf lại đẩy diễn biến câu chuyện đến một chân trời mới . Cha mẹ vợ bất đắc dĩ còn đang không ngừng thảo luận về hắn đâu

Bỏ qua chuyện đó . Hạo Thiên lúc này cũng đã bắt kịp nhóm người Zeros . Không đợi hắn gọi thì Zeros đã thấy được hắn rồi hô lớn

- Kulu . Mau . Đến đây ...

Hạo Thiên nghe vậy cũng tăng tốc rồi hoà vào dòng người . Hắn khẽ nhìn về phía cuối hàng nhưng không thấy điểm cuối . Đến đây Hạo Thiên cũng không xem nữa mà quay sang trò chuyện với đám người Siba cùng Zeros

- Siba . Còn bao lâu nữa thì đến vậy ....



Siba đang bận nói chuyện gì đó với một tên nữ tộc nhân thì nghe thấy Hạo Thiên hỏi . Ban đầu Siba còn chưa nhận ra giọng nói của hắn cho nên vẫn tiếp tục nói chuyện với người tộc nhân kia . Nhưng chỉ một lúc sau hắn liền quay phắc người lại và trông thấy một bộ mặt như muốn g·iết người của Hạo Thiên . Đến đây hắn không kiềm chế được cảm xúc liền nuốt lấy một ngụm nước bọt . Trên mặt còn không ngừng toát ra mồ hôi lạnh . Siba nhìn khuôn mặt của Hạo Thiên vẫn không thay đổi gì hắn liền hèn mọn nói

- ai du . Tộc trưởng ngươi đi đâu nha . Nãy giờ còn không thấy bóng dáng .

- mà không ngờ cũng thật trùng hợp . Ta cũng vừa nhắc đến ngươi đâu . Đúng không Roxi ?

Siba vừa nói vừa nhìn tên nữ tộc nhân tên là Roxi rồi bất ngờ nháy một bên mắt . Làm cho cô xấu hổ không thôi . Roxi bị thằng này dẫn dắt cho nên chỉ biết cúi gằm mặt rồi gật đầu nhè nhẹ .

Hạo Thiên thấy một màn này trên trán cũng đã xuất hiện vài đường hắc tuyến . Khoé mắt còn không ngừng giật giật . Trong đầu thì không ngừng mắng chửi " cái đồ con lươn " . Nhưng câu này vẫn là nuốt được vào trong . Đến đây hắn cố đè nén cảm xúc để không văng tục rồi hiền hoà hướng Siba nói

- nãy giờ ngươi nói chuyện thật hay . Đến cả lời ta hỏi ngươi cũng không để ý .

Hạo Thiên nói xong cũng không có dừng lại mà hướng nữ tộc nhân tên là Roxi nói

- còn cả ngươi nữa . Roxi đúng không ? Ngươi không nhắc nhở hắn thì thôi . Mà cũng hùa theo hắn làm bậy . Thật hết nói nổi

Đến đây Hạo Thiên mới dừng lại sau đó nhìn hai người không chớp mắt . Còn về phía Roxi cùng Siba . Hai người này đều là sợ hãi không thôi . Tộc trưởng đây là đang nổi giận . Cả hai đều hiểu bây giờ im lặng chính là phương án tốt nhất . Cho nên vốn dĩ lắm miệng nhiều lời Siba cũng là gục trước dâm uy của Hạo tộc trưởng . Hắn chỉ có thể làm cho bộ mặt đáng thương nhất có thể . Sau đó hắn còn không quên hướng về đám người Zeros nháy nháy cái mắt ra hiệu



Nhưng tiểu tiết này làm sao qua nổi đôi hoả nhãn kim tinh của Hạo Thiên . Vì vậy hắn cũng là liếc về phía đám người Zeros với vẻ mặt bất thiện .

Đám người Zeros cũng là thầm nghĩ " đậu đen rau muống . Liên quan gì đến bọn ta " . Nhưng đám người cũng là hiểu chuyện . Cho lên xem Zeros đám người cũng là mặc kệ Siba ra hiệu . Còn trong lòng thì mặc niệm cho hắn 30 giây

Nhưng rồi bất chợt trong đám người vang lên một giọng nói làm cả đoàn người chú ý

- mau . Nhìn kìa . Chúng ta đến nơi rồi

Nghe đến đây thì cả đoàn người đều dừng bước rồi đồng loạt nhìn về phía xa nơi mặt trời lặn bóng . Tại đó cây cối rậm rạp từng tia nắng cuối ngày xuyên qua kẽ lá bông tuyết để chiếu xuống một vùng đất nhỏ - Nơi đầy rẫy những gờ đất nhấp nhô phủ đầy tuyết . Trên mặt đất là lởm chởm những hòn đá với những hình thù quái lạ . Tại nơi chính giữa mảnh đất là một cột đá to lớn kỳ bí có màu xanh thẫm với những hoa văn khắc hoạ độc đáo mà từ xa có thể trông thấy . Xung quanh đóng lấy là một hàng cây cột được xếp ngay ngắn thành hình tròn . Khung cảnh này hiện nên trong mắt Hạo Thiên phá lệ mỹ lệ .

Khi cả đoàn người ngừng lặng nhìn về phương xa thì Siba lại là thở ra một hơi nhẹ nhõm . Hắn biết hiện tại mình đã tạm thời thoát khỏi dâm uy của Hạo tộc trưởng . Siba hắn còn không quên hướng về tên tộc nhân vừa cất giọng một cái ra hiệu cùng khuôn mặt tràn đầy cảm kích .

Còn phía tên tộc nhân kia thì căn bản là không biết diễn biến phía trên này cho nên hắn liền hoang mang khi nhìn biểu cảm khuôn mặt của Siba . Trong đầu là muôn ngàn câu hỏi vì sao . Rồi không tự chủ thầm nghĩ

- thứ quỷ gì ? Sao lại nhìn ta ? Còn khuôn mặt đó .... Có mao bệnh

Bỏ qua chuyện đó . Lúc này cả đoàn người bắt đầu giảm tốc độ liền bắt đầu tiếp cận mộ địa . Còn về phía Hạo Thiên thì hắn dường như quên việc tính sổ với Siba . Mà Hạo Thiên hắn đang chăm chú về phía rừng cây . Cũng không phải là hắn đang ngắm cảnh . Mà là hắn vừa thấy điều gì đó không đúng



Tại trong khoảng khắc thì hắn chợt nhận thấy tại nơi rừng cây phía dưới các tán lá có những bóng đen vụt qua rất nhanh . Hơn nữa rõ ràng cây cối tại đó có chút chuyển đông . Nhưng lạ thay nếu đây là một tình huống nguy hiểm thì trạng thái kia phải bộc phát rồi chứ .

Tại lúc đoàn người chỉ cách mộ địa một đoạn khoảng 50 mét thì Hạo Thiên lúc này chợt liên tiếng nói với đám người Zeros

- Zeros Siba . Mau .. Mau cho mọi người dừng lại . Không nên phát ra tiếng động quá lớn

Tại đám người Zeros đang run run vì lạnh thì nghe thấy lời này của Hạo Thiên . Thì trong bất giác đám người liền cảnh giác lên . Cả đám không hẹn liền cùng nhìn về hướng mà hắn đang nhìn . Sau đó Zeros liền đầy nghi hoặc hướng Hạo Thiên hỏi

- kulu . Phát hiện gì sao ?

Hạo Thiên nghe vậy cũng không nói gì mà lấy tay chỉ chỉ về nơi cây cối đang dao động

Cả đám theo hướng tay Hạo Thiên chỉ liền trông thấy một phía rừng . Một số cây đang dao động một cách lạ thường . Cùng với đó là một số bóng đen vụt qua một cách nhanh chóng nhưng vì màn đêm đang phủ xuống nên không nhìn rõ nơi gốc cây tối tăm .

Đến đây Siba không hẹn liền ra dấu cho đám tộc nhân phía sau dừng lai và giữ im lặng . Hiệu suất làm việc của đám người cũng rất là nhanh . Ai lấy đều nghe lệnh rồi dừng lại nơi hoang vu tuyết trắng

Trong thoáng chốc thì không gian bắt đầu trở lên im lìm . Thỉnh thoảng trong không khí còn vang lên một số âm thanh gầm gừ nghe thấy mà sợ



P/s: cuối chương cảm ơn bạn đọc đã ủng hộ truyện của mình trong suốt thời gian qua . Cũng là năm cuối cấp nên không có thời gian rảnh để sáng tác cũng như sửa lỗi . Một phần cũng là có chút buồn bởi vì truyện đăng đã bị copy (T_T) . Thôi nói nhảm nhiều rồi

Cuối chương chúc mn 8/3 vui vẻ