Nguyên Thủy Hồng Hoang

Chương 27 : Muối . Bộ Lạc Núi Lớn




Chương 27 : Muối . Bộ Lạc Núi Lớn

Theo thân thể đã được phục hồi bây giờ Hạo Thiên có thể đi lại bình thường chỉ có là đói một chút nhưng cũng không sao . Hắn đi theo tên tộc nhân ra đến tận ngoài cửa hang nơi có một thân ảnh già nua tay chống cốt trượng đang đứng . Chính là vu . Hạo Thiên hắn chưa kịp làm gì lúc này đã có mấy tộc nhân nhìn thấy hắn rồi hướng hắn chào hỏi này kia . Hắn cũng chỉ hướng bọn họ nở một nụ cười thân thiện . Bởi đây cũng là mọi người quan tâm mình

Vu nghe thấy đằng sau rì rầm nói chuyện liền quay người lại nhìn thì thấy Hạo Thiên đang đứng đấy cười nói với đám tộc nhân . Hắn nhờ một tên tộc nhân dìu mình lại chỗ Hạo Thiên đến

Bên này đám tộc nhân đang nói chuyện với nhau thì thấy vu tiến lại . Ai lấy đều biết điều lui ra làm công việc của mình để lại cho hai người một khoảng không gian nói truyện

Hạo Thiên nhìn vu một lúc rồi mở miệng nói

- vu ...

Nhưng chưa kịp nói hết thì vu đã lấy tay ngăn lại miệng hắn rồi trầm giọng nói

- kulu ta biết ngươi đang định nói gì . Ngươi cũng là nghe tên tộc nhân kia nói rồi . Mọi truyện đã qua không nên nhắc lại

Hạo Thiên nghe vậy liền trầm mặc rồi tiếp tục nói

- vậy bọ họ vu đã cho chôn cất ở đâu ta muốn đi nhìn một chút

Vu nghe vậy híp đôi mắt nhìn hắn rồi cười mỉm nói

- xem cũng được . Đợi lát nữa ta kêu Zeros dẫn ngươi đi . Mà ngươi cũng không cần tự trách chính mình

- trong bất kỳ trận chiến nào thì đều sẽ phải có kẻ c·hết người sống . Ai rồi cũng sẽ có lúc c·hết . Nhưng đây là bọn chúng c·hết vì bộ lạc và thần linh sẽ luôn ở bên họ

Hạo Thiên hắn đương nhiên hiểu điều này nhưng trong nội tâm vẫn là có một chút bứt rứt . Kiếp trước hắn đã chứng kiến người chí thân với mình c·hết đã là một thử thách to lớn đối với hắn . Cho nên hắn không muốn chứng kiến bất kỳ ai phải ngã xuống trước mắt mình chính vì thế hắn mới dựng lên một bức tường để không phải chứng kiến nó . Tuy với thế giới này gắn bó không lâu nhưng trong tâm khảm hắn đã tạm coi nơi đây là nhà mới của mình . Nơi đây hắn có một đại gia đình luôn gắn bó với nhau

Thấy hắn bất động vu liền dùng đôi tay già nua của mình vỗ lên đôi vai của hắn an ủi . Mà Hạo Thiên cũng cảm thấy tâm tình nhẹ nhõm không ít khi nói truyện với vu . Nhưng rồi hắn chợt nhớ ra chuyện gì liền hướng vu hỏi han

- vu người tộc nhân bị mất một tay giờ sao rồi

Vu nghe vậy cũng chỉ biết gật đầu đáp

- hắn . Không cần phải lo lắng . Ta đã chữa trị cho hắn rồi rất nhanh sẽ khỏe . Bị thương cũng không phải tay thuận vẫn cầm đao được



Hạo Thiên nghe vậy cũng bất ngờ . Thầm than về trình độ y thuật của thời đại này . Nếu là tương lai thì cũng phải điều trị trong một thời gian . Không những vậy còn cần phải quan sát liên tục xem bệnh nhân có chuyển biến xấu hay không . Lúc trước hắn xem phim thì thấy người b·ị c·hém mất một bộ phận hay bị rạch một cái rãnh trên thân thì đều bị sốt cao trong thời gian dưỡng thương . Mà mới qua hai ngày thì làm sao lại không có chuyện gì được . Hay vì phim là gạt người hay vu này quá lợi hại . Nếu vậy thì con mắt của hắn nhìn người cổ đại lại cao thêm một phần . Có lẽ ở thời đại này có những loại thảo dược có tác dụng thần kỳ hơn cả thuốc kháng sinh mà tương lai lại hoàn toàn không có . Có lẽ vậy đi

Bỏ qua chuyện đó Hạo Thiên hắn cũng không muốn nghĩ đến nữa . Sau này rồi tính . Đến đây hắn lại hướng vu hỏi

- vậy xác của đàn sói đã xử lí thế nào rồi . Phải chăng đã ổn thỏa

Vu nghe vậy ngẫm nghĩ một chút rồi nói

- ổn thì có ổn nói không ổn thì cũng không ổn

Hạo Thiên thắc mắc nói

- tại sao ?

Vu trầm giọng đáp

- đám sói này cũng có mấy chục con . Bề ngoài chúng ta đã xử lí tạm phần da cùng thịt . Số lượng cũng rất lớn đủ để cho chúng ta vượt qua mùa đông này

- và mùa đông này bảo quản chúng sẽ dễ dàng . Nhưng một khi mùa xuân đến thì chúng sẽ nhanh bị hư thối không thể sử dụng

- mà nắng ban ngày không đủ độ nóng để hong khô chúng . nếu không nhanh chóng giữ khô chúng thì sẽ lãng phí toàn bộ

Hạo Thiên cũng là tỉnh ngộ . Xác thực người nguyên thủy chỉ biết được mỗi phương pháp bảo quản khô cho thịt . Và nó cũng là cánh duy nhất cho điều kiện thiếu thốn hiện tại . Nếu như ở thời hiện đại thì sẽ có thêm mấy phương pháp bảo quản khác như ướp muối hay bảo quản lạnh liên tục chẳng hạn . Nhưng chợt nhớ đến điều gì trên đầu hắn lại xuất hiện một chiếc đèn sáng chưng . Sau đó hắn liền hướng vu nói

- vu việc này ta đã có cách . Lượng thịt này sẽ không phải bỏ phí

Vu nghe vậy kinh ngạc không thôi . Hắn sống bao nhiêu năm mà vẫn không tìm được cánh bảo quản . Hạo Thiên hắn mới bao nhiêu 13 tuổi ư . Nhưng rồi vì tò mò vu liền hỏi

- cách của ngươi là gì . Có thể thành hay không

Hạo Thiên liếc mắt nhìn vu rồi không nhanh không chậm nói

- chắc chắn sẽ được . Cách của ta chính là dùng lửa . Hay nói đúng hơn là dùng khói của lửa



Vu trong đầu là muôn vàn câu hỏi vì sao? Nếu như nói rằng dùng lửa có thể thay thế nhiệt lượng từ mặt trời thì hắn có thể tạm hiểu nhưng khói thì có tác dụng gì . Không lẽ sống qua lâu đầu liền ngu đi rồi .

Thấy vu đơ ra vẻ mặt thì hoang mang tột cùng Hạo Thiên cũng chỉ biết lắc lắc cái đầu . Hắn không ngờ người cổ đại thời nay vẫn chưa biết đến công nghệ này . Thịt hun khói hay được biết đến với cái tên thịt gác bếp hiện hữu rất nhiều trong các gia đình dân tộc miền núi Việt Nam . Và đây cũng là lý do hắn lựa chọn phương pháp này đơn giản dễ làm và dễ sử dụng . Hắn không biết giải thích với vu như thế nào chỉ có thể tạm nói

- vu . Ngươi không cần nghĩ nhiều . Khi hoàn thành thì vu sẽ biết . Bây giờ .... có gì ăn không . Ta đói

Vu cũng chợt nhớ ra thằng này hai ngày rồi hôn mê chưa ăn cái gì . Vu liền kêu một tên tộc nhân kiếm cái gì cho hắn ăn tạm . Còn bảo quản thịt cái gì đó hắn cũng không quan tâm . Có kết quả là được . Dù sao để đến mùa xuân liền hư liền cho Hạo Thiên hắn làm đi . Đến đây hắn tiếp tục cùng Hạo Thiên nói chuyện

- kulu ...

- gọi ta là Hạo Thiên .....

- Hạo ...... kulu

..........

- thôi vu muốn gọi là gì thì gọi . Ta mệt mỏi

Vu cũng là tâm mệt . Con hàng này tên thế nào thì cứ gọi là vậy đi . Thế còn phải đổi cái tên Hạo gì đó Thiên khó đọc khó nhớ . Vu hắn cũng mặc kệ

Lúc này thì có một tên tộc nhân mang thức ăn đến cho Hạo Thiên . Vừa đến nơi chưa kịp để xuống thì nhanh như chớp Hạo Thiên hắn đã đoạt lấy ăn ngấu nghiến như hổ đói . Sau vài giây mệt nhọc thức ăn liền tiêu thất . Còn Hạo Thiên hắn liền bị nghẹn ứ một cục trong mồm không thể nuốt xuống được . Thấy thế vu cười cười lấy ra một ống trúc đưa đến miệng của hắn nói

- kulu . Uống nước



Hạo Thiên mở miệng sau đó là một dòng nước lạnh buốt tràn vào cổ họng . Đến đây hắn mới nuốt được xuống . Thở một hơi dài thầm than

- vẫn là thiếu một chút muối a

Hắn nhìn vu một lúc rồi nói

- vu ngươi có muối không



- có . Nhưng ngươi hỏi để làm gì

Đến đây mắt của Hạo Thiên liền sáng như đèn pha ô tô . Lúc trước cũng là quên không hỏi bây giờ mới nhớ ra . Không ngờ liền thật có

- vu . Ngươi cho ta muối ta có việc cần làm

Vu nghi hoặc hỏi

- Ngươi cần dùng làm gì ? Muối không phải để liếm hay sao

Hạo Thiên nghe vậy bất động lông mày giật giật liên tục . Liếm là thứ quỷ gì . Muối không phải để nấu ăn sao

Hạo Thiên hắn không biết nhưng đây là hoàn toàn là sự thật . Muối tại thời đại này cũng coi là đồ hiếm và có giá trị bậc nhất . Có lúc một túi muối còn có giá trị hơn mấy người trưởng thành nhiều . Cho nên các bộ lạc nhỏ và vừa không muốn đem muối ra để làm đồ ăn . Mà chỉ có những dịp đặc biệt như thắng lớn hay một mùa đi săn bội thu thì muối được đem ra như một phần thưởng cho toàn tộc . Và mỗi người cũng chỉ truyền tay nhau liếm vài cái là xong .

Bỏ qua chuyện đó Hạo Thiên lại hướng vu tiếp tục hỏi

- vu . Muối này ngươi kiếm ở đâu

Vu nghe vậy cũng thành thật trả lời bởi đây cũng không phải bí mật gì

- muối này căn bản không kiếm được . Mà phải trao đổi với bộ lạc núi lớn

Hạo Thiên thắc mắc . Mà vu cũng nhìn ra cho lên tiếp tục giải thích

- ngươi xem . Thấy được ngọn núi lớn đằng xa kia sao .

- thấy được . Vu

- đó là nơi bộ lạc núi lớn cư ngụ . Bộ lạc đó trong núi có một mỏ muối và cũng là mỏ duy nhất trong khu vực này . Và cũng nhờ có mỏ này bộ lạc núi lớn liên tục phát triển và đã trở thành bộ lạc mạnh nhất trong khu vực xung quanh đây số lượng tộc nhân cùng bộ lạc chiến sĩ đều rất nhiều . Hằng năm vào cuối thu gần vào đông thì tất cả bộ lạc phu cận đều sẽ tập chung tại đó để trao đổi vật phẩm cũng như trao đổi muối

Vu thấy Hạo Thiên hắn còn đang tiêu hóa liền nói tiếp .

- ngươi cũng không cần nghĩ cho mệt . Sẽ có dịp ngươi sẽ được đến đó . Bây giờ ngươi cũng khỏe đi

- mọi người vẫn đang chờ ngươi tỉnh để mở hội ăn mừng . Đi thôi

- mọi việc để sau rồi nói