Nguy To! Đại Minh Tinh Đều Thích Tôi

Chương 28




Ngồi trước mấy người trong phòng họp lớn, Lâm Mộng có chút sợ sệt. Cô không biết tại sao mình lại có thể để cho Lăng Siêu kéo đi một cách dễ dàng như thế. Đối diện trước những ánh mắt nghi hoặc, Lâm Mộng không ngừng run rẩy trong lòng.

"Sao mọi người nhìn cô ấy ghê vậy, người ta sẽ sợ đấy." Bạch Tư Vũ lên tiếng.

Lý Dương chẹp miệng, anh ta tựa lưng vào ghế, khoanh tay rồi ngước nhìn lên trần nhà. Thấy không khí vẫn căng như dây đàn, Bạch Tư Vũ liền hỏi.

"Đúng rồi, rốt cuộc bộ phận quay phim của anh bị làm sao vậy? Hai người họ bị phát hiện sao còn không ra giải thích?"

"Bọn tôi cũng bị hại đó được không! Vốn dĩ đã sắp xếp ổn thỏa, thế nào mà đột nhiên cả bọn đều bị ai đó đánh ngất. Vai tôi vẫn còn đau đây này. Tỉnh dậy thì không bị mất thứ gì cả, nhưng lại xảy ra chuyện thế này. Mọi người nói xem, có kỳ quái không?" Vừa nói, Lý Dương vừa cúi đầu liếc nhìn tất cả mọi người.

Noãn Huyên Vy chột dạ đánh mắt sang phía khác, sự bất thường ấy diễn ra trong tích tắc làm cho mọi người không chút chú ý. Ngược lại, mọi nghi vấn đều đổ lên đầu cô gái nhỏ bé đang ngồi ở đây.

"Chị xin lỗi, nhưng trong tình huống này em là người khả nghi nhất đấy."

Lâm Mộng lập tức xua tay: "Không có, em làm sao mà đánh ngất được cả đoàn phim được?"

Lý Dương vỗ vỗ vào bả vai, nói.

"Thực ra những người cùng tôi đi theo Lăng Siêu và Noãn Huyên Vy chỉ có bốn người, không quá nhiều. Hơn nữa cô hoàn toàn có thể thuê người làm việc này."

Mặc dù giả thuyết này khá phù hợp với tình huống hiện tại, nhưng đối với Lâm Mộng mà nói thì đây chỉ là một lời vô căn cứ.

"Tôi không có. Tôi còn phải đến khu vui chơi để kiếm tiền, làm gì còn đồng nào mà thuê người. Hơn nữa tôi cũng không biết mọi người đang đề cập đến chuyện gì!"

"Bình tĩnh đi, đây chỉ là giả thuyết thôi. Nhưng người trên video này là em đúng chứ?"

Trình Yên Ngư đưa máy tính rồi mở đoạn video cho Lâm Mộng xem. Cô đã coi đi coi lại nó không biết bao nhiêu lần rồi, chỉ là không biết có nên trả lời hay không.

Thấy cô ngập ngừng, Lăng Siêu liền trực tiếp nói ra.

"Lúc nãy khi kéo tôi ra khỏi đám đông, cô ấy bịt kín mặt, tạo hình tóc và dáng người rất giống trên video. Cái này không còn gì để chối nữa đúng chứ?"

Lăng Siêu đưa ánh mắt dò xét lên người Lâm Mộng khiến cho cô không đủ can đảm mà ngước lên. Cô tự mắng bản thân thật ngốc nghếch, nếu như khi ấy chịu suy nghĩ thì đã chẳng ra nông nỗi này.

Dù gì thì cũng bị tra hỏi, cô chỉ còn cách làm liều.

"Đúng, người trong video là tôi."

Ngay khi cô nhận, Noãn Huyên Vy liền nắm bắt được cơ hội tốt.

"Vậy người duy nhất kéo chân tổ quay phim chỉ có thể là cô thôi."

"Tôi..."

"Cô ấy không có." Lăng Siêu đột nhiên bênh vực Lâm Mộng làm cho Noãn Huyên Vy giật mình. Cô ta vội thu lại ngữ khí chất vẫn ban nãy, chỉ nhỏ nhẹ.

"Sao anh... lại chắc chắn như vậy?"

"Không phải quá rõ ràng rồi sao? Chuyện giải quyết tin đồn kia chỉ có mấy người chúng ta biết, và được bàn bạc trong phòng họp. Không có bất cứ ai hé miệng về chuyện này, trừ khi một trong số những người trong đây nói cho Lâm Mộng biết."

Noãn Huyên Vy cứng họng, xem ra lần này không thể gán tội cho Lâm Mộng được, cô tai chỉ vuốt tóc rồi cười trừ.

"Anh quả thật... suy nghĩ thấu đáo. Là em vội vã rồi."

"Nhưng ngược lại tôi muốn hỏi một chút. Khi ấy nếu như Lâm Mộng không xuất hiện, cô sẽ định nói gì?"

"Em... em..."

"Trực tiếp công khai mối quan hệ không có thật để lấp liếm à?"

"Lại có chuyện gì nữa vậy?"

Không khí căng thẳng cũng làm cho Trình Yên Ngư cảm thấy kỳ lạ. Hơn nữa chuyện Lăng Siêu vừa nói mọi người đều không biết.

"Không có gì, em chỉ muốn nhắc nhở một chút, những chuyện như vậy sau này em sẽ không tham gia. Cho dù là mất hết danh tiếng."

"Được rồi, bỏ qua chuyện của hai đứa. Lâm Mộng..."

Bị Lý Dương hỏi, Lâm Mộng lại trở nên căng thẳng.

"Vậy người đi cùng cô trong video này là ai? Nó thực sự rất giống với Lăng Siêu, cho nên mới tạo ra sự hiểu lầm không đáng có."

"Là... đó là... anh... anh họ của em..." Cô trả lời không hề liền mạch, chẳng tránh khỏi sự nghi ngờ của Lăng Siêu.

Anh nhớ rằng khi Lâm Mộng kéo anh ra khỏi đám phóng viên và fan cuồng có nhắc đến hai chữ "Trình Siêu", có vẻ là đang nói anh. Khi cả hai an toàn và cô thấy được ánh mắt của anh, anh vẫn nghe được hai chữ "Trình Siêu". Đây chính là điểm đáng ngờ nhất.

Thế nhưng, Lăng Siêu lại không nói ra chuyện này. Anh chỉ hỏi.

"Anh họ của cô giống tôi đến vậy à?"

"Thực ra thì... cũng có chút giống..."

"Nhưng mà tôi đang thắc mắc, chỉ có chút giống thôi mà sao anh họ của cô phải bịt kín mít như vậy? Chính điều đó khiến mọi chuyện rối tung cả lên."

Lâm Mộng quay đầu sang nhìn, tại sao lại là tên Bạch yêu rồi? Hắn có nhất thiết phải xoáy sâu vào vấn đề như vậy không? Nhìn gương mặt thản nhiên đang chờ đợi câu hỏi ấy, Lâm Mộng hít một hơi thật sâu.

"Mấy hôm trước anh tôi bị dị ứng, da rất mẫn cảm và bị ốm. Hôm xuất viện bác sĩ nói cần phải che chắn cẩn thận nên mới có chuyện đeo khẩu trang, mũ và kính kính mít như vậy."

"Ồ... cũng khá hợp lý..." Bạch Tư Vũ gật gù, xoa xóa dưới cằm rồi lại suỵt lên.

"Vậy sao cô lại xông vào đám đông để cứu một mình Lăng Siêu? Nói là cứu thần tượng thì không ai tin đâu."

Lâm Mộng quả thực có ý nói như vậy, nhưng tên Bạch yêu này có phải đang ngứa mồm không? Nhất thiết cần phải moi móc ra nhiều vấn đề vậy sao?

"Sao không tin? Tôi còn phải cảm ơn cô ấy nữa đấy." Vẫn là Lăng Siêu đứng ra để nói đỡ, Lâm Mộng cũng thấy nhẹ lòng hơn nhiều.

"Vậy được rồi, để tháo gỡ tin đồn này, chị cần em và anh họ của em đính chính lại, được chứ?"

"Không được!" Lâm Mộng lập tức từ chối, chính sự kích động quá mức ấy của cô khiến cho mọi người cảm thấy kỳ lạ.

Lý Dương lại nhíu mày nhìn chăm chăm vào ánh mắt của Lâm Mộng, lúc này phát hiện ra được sự bất thường của bản thân cô mới chữa ngượng.

"Anh họ của em... mắc chứng sợ giao tiếp. Nếu lên bài nói suông chắc sẽ không ai tin... em nghĩ chị muốn em và anh ấy cùng lên tiếng nên..."

"Chứng sợ giao tiếp? Thật rắc rối nhỉ..."

"Vậy thì phải làm sao? Kế hoạch lần trước hỏng bét rồi..."

Lâm Mộng cúi đầu xem tin nhắn từ điện thoại, là Bối Lạc nhắn cho cô đã đưa Trình Siêu trở về. Cô đã lập tức xóa tin nhắn ấy, sợ rằng nó bị phát hiện.

"Nếu đã không còn gì nữa, em có thể về được chưa?"

"Lâm Mộng, thật làm phiền em nhưng mà... top 1 hot search bây giờ lại là cô gái trong video lần trước xuất hiện để cứu Lăng Siêu. Cũng chính là em..."

"H... hả?"

Mọi người đều theo dõi lên màn hình máy tính. Mấy trang báo thông tin cũng thật nhanh nhạy, mới đó đã lên biết bao nhiêu những lời đồn thổi vượt quá sự thật.

Lâm Mộng đọc xong mà phát ngốc, ai có ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này được!

Bây giờ thông tin đều đã rầm rộ trên mạng, cho nên người giải quyết được những rắc rối này chỉ có mình Lâm Mộng. Nhưng chủ yếu là cần cô hợp tác và đưa ra một phương án phù hợp.

Thật không ngờ, giới showbiz lại đầy rẫy những khó khăn như vậy.

"A đúng rồi..." Bạch Tư Vũ đột nhiên nói. "Tôi nhớ Lâm Mộng từng tới Kiều Tinh để phỏng vấn đúng chứ?"

Nói ra chuyện này có phải là hơi ngại không? Nhưng cuối cùng Lâm Mộng vẫn bắt buộc phải gật đầu.

"Đúng là từng... nhưng vì một vài sự cố nên tôi đã không hoàn thành trọn vẹn buổi phỏng vấn."

"Chỉ là vì sự cố?" Bạch Tư Vũ hỏi lại.

Lâm Mộng gật đầu, anh ta liền nói ra ý tưởng của mình.

"Hay là thế này đi, chúng ta tạo điều kiện cho Lâm Mộng tham gia lại buổi phỏng vấn. Nếu thông qua thì dùng thân phận người mới của công ty nên có một vài tiếp xúc với Lăng Siêu để học hỏi. Dù sao ở mảng lồng tiếng anh ấy cũng khá giỏi."

Mấy người đều gật gù, nhưng quan trọng là khán giả có tin không, và Lâm Mộng có chắc chắn qua được buổi phỏng vấn không?

"Anh nói trước nhé, không phải vì chuyện này mà tùy ý được đặc cách đâu."
Nghe tới đây, lòng tự trọng của Lâm Mộng chợt dâng lên. Cô khá tự tin với tài năng của mình và cô không muốn ai coi thường nó. Lâm Mộng nghiêm túc đập tay xuống bàn, nói với giọng điệu tràn đầy tự tin.

"Nếu thực sự em có cơ hội phỏng vấn lại, chắc chắn em sẽ không khiến mọi người thất vọng, và đứng ra giải quyết chuyện rắc rối này."

Lý Dương và Trình Yên Ngư nhìn nhau, hai người họ có chút bối rối. Nhưng suy đi tính lại, bây giờ chỉ có cách này khả thi nhất.