Không ít người xung quanh cười trộm.
"Nói không sai, bộ quần áo, vóc dáng thấp người mặc vốn càng hiện ra chân ngắn, cùng với loại ủng kia nữa, không biết là nghĩ như thế nào?"
"Hình như cô ta không ý thức được chân của mình ngắn đúng không?"
"Không thể nào? Bản thân dài ngắn ra sao, trong lòng không hề có một chút chú ý gì sao? Nói cô ta giống như ếch, vẫn là cất nhắc cô ta đấy, kỳ thực chân không chỉ có ngắn, còn rất thô, nhìn thật giống cóc ghẻ như thế!"
"Trang phục trên người mình còn có thể phối hợp thành như vậy, người như thế này sao có thể làm nhà thiết kế thời trang được chứ?"
Nghe những lời đàm tiếu này, Tả Hiểu Tình tức giận đến run rẩy.
Ý tứ trong lời nói kia của Lạc Thần Hi, rõ ràng chính là nói cô ta chân ngắn, hơn nữa còn nói bất cứ nhà thiết kế nào cũng biết, không phải là trào phúng cô trình độ chuyên môn không đủ sao, nói cho mọi người cô đến thưởng thức cũng không biết sao?
Thế nhưng, một mực Lạc Thần Hi không có chỉ mặt gọi tên, cô ta muốn thật nhảy ra xé cô, liền tìm đúng chỗ.
Nghĩ đến cô để lấy lòng cao tầng của tập đoàn SL, cố ý chi một khoản tiền kếch sù mua đầy đủ một bộ trang phụ mới nhất mùa xuân của SL như thế, hiện tại, tiền đều chìm trong nước không nói, còn chữa lợn lành thành lợn què, đem mình trở thành một con ếch!
Các giám khảo của giải thi đấu mà nhìn thấy trang phục của cô ta như vậy, khẳng định cũng sẽ cho rằng cô ta không đủ chuyên nghiệp.
Tả Hiểu Tình tức giận không chỗ phát tiết, quyết đoán một cước hướng về cái ghế Lạc Thần Hi ngồi đạp tới, muốn đem cô đẩy ngã xuống đất.
Thế nhưng, Lạc Thần Hi là cao thủ Taekwondo, vừa nhìn cô ta ra chân, lập tức nhanh nhẹn từ trên ghế đứng lên.
"Tả Hiểu Tình, cô bước đi coi chừng một chút nha! Va hỏng bàn của tập đoàn SL rồi, không biết sẽ có ảnh hưởng đến thành tích của trận đấu hay không đâu nha?"
Cô vừa đứng lên đến, tất cả mọi người trước mắt đều là sáng ngời.
Lạc Thần Hi có vóc người cao gầy 1m75, cao hơn Tả Hiểu Tình một cái đầu, một đôi chân dài trời phú càng thon dài thẳng tắp, vóc người tỉ lệ tốt tới cực điểm, dù cho cùng siêu mẫu đang hot so với, đều không kém chút nào.
Tả Hiểu Tình đứng bên cạnh cô, càng bị dìm thêm eo thô chân ngắn.
Hai người nhìn thật giống tổ hợp thiên nga cùng cóc ghẻ.
So sánh quá rõ ràng.
Đúng là hiện trường của tai nạn xe cộ mà.
Tả Hiểu Tình mất mặt lớn như vậy, đã không để ý tới những cái khác, chỉ một lòng nghĩ đánh Lạc Thần Hi một trận.
Đang lúc này, cửa phòng họp bỗng nhiên mở ra.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao như thế này?"
Nhìn thấy nhân viên của SL xuất hiện, những người dự thi đều yên tĩnh lại.
"Xem ra các ngươi cũng đã chuẩn bị kỹ càng, hiện tại, đọc đến tên người nào thì đi theo ta vào phòng bên cạnh mà phỏng vấn, những người khác tiếp tục chờ. Xin mọi người giữ yên lặng."
Nói xong, nhân viên kêu tên một người trong số đó, mang người đi ra ngoài.
Đợi họ đi rồi, Tả Hiểu Tình cuối cùng cũng coi như cũng nhớ tới mục đích bản thân tới nơi này, mạnh mẽ trừng mắt nhìn Lạc Thần Hi, trở lại chỗ ngồi bản thân.
Tốc độ phỏng vấn so trong tưởng tượng của mọi người nhanh hơn nhiều.
Người thứ nhất vừa đi vào, mấy phút sau đã trở lại, vẻ mặt thảm bại.
Sau đó mấy người đi sau cũng như vậy.
"Mười số hai, Thần Hi, mời đi theo tôi."
Lạc Thần Hi ôm lấy tư liệu túi, theo công nhân viên, đi vào sát vách phòng họp lớn.
Phía trước phòng họp đặt vài cái bàn, ngồi bảy, tám ban giám khảo.
Bên trong có mấy người đều là nhà thiết kế hiện tại của SL.
Một người đàn ông trung niên có ria mép cầm lấy thông tin của Lạc Thần Hi nhìn một chút, lập tức nhíu mày, "Cô là ai... Tốt nghiệp trường mỹ thuật Hải Thành, trường học này là gì vậy, sao tôi chưa từng nghe nói qua cơ chứ?"