Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú

Chương 61




Sau khi săn bắt được con mồi, người đàn ông áo đen nhìn tổng thể thân hình của Chu Tử Hạ, hắn ta kéo khẩu trang xuống, liếm bờ môi đầy cám dỗ.

"Nhóc con này, nhìn qua trông thật ngon."

Tên tài xế lái xe chuyển hướng, rẽ trái vào con đường vắng người.

"Đừng có nói là cậu muốn nếm thử đấy nhá!"

Hắn ta phì cười, vươn tay ra vuốt ve một bên đùi trắng trẻo của cô.

"Ông càng ngày càng hiểu tính tôi thật đấy."

Tên tài xế cười lớn, tự đắt nói:

"Cậu đừng quên là tôi theo cậu được bao năm rồi. Chỉ cần liếc mắt là tôi đã đoán ra phân tâm cậu đang muốn gì."

Hắn ta lại cười, tay vuốt ve cặp đùi non mềm, rồi từ từ tịnh tiến lên phía bên trên.

Vào lúc bàn tay hắn luồn vào bên trong chân váy, tên tài xế nhìn từ gương chiếu hậu thấy được toàn cảnh nên vội vàng ngăn hắn ta lại.

"Ấy đừng! Cậu đừng có làm càn. Đừng quên ông chủ kêu chúng ta bắt con nhỏ này về để làm gì."

Hắn ta lạnh nhạt, nói: "Tôi biết, nhưng làm sao nhẫn nhịn được khi có con mồi ngon ngọt này lọt vào lưới cơ chứ?"

Tài xế lại nói: "Vậy chú có muốn xử lý luôn tại đây không?"

Hắn ta nhướn mày lên, ánh mắt có chút ngạc nhiên.

"Ông chịu ngồi im xem cảnh tôi "ăn" chứ?"

Tên tài xế xe cười lớn, đạp phanh xe dừng lại trước cổng khách sạn.

"Nếu cậu nghĩ cho tình anh em lâu năm giữa chúng ta, thì chi bằng vào trong khách sạn thuê một phòng. Sau đó hai ta thay phiên nhau thưởng thức, chán rồi thì giao trả cho đối tượng cần dâng hiến."

Hắn ta liếc mắt nhìn về phía khách sạn, khẽ cười một cái.

"Không tồi! Lâu lắm rồi tôi chưa được thưởng thức cỏ non này, và tự nhiên có hứng chơi tập thể!"

Tên tài xế một tay chống lên vô-lăng xe, quay người lại hỏi tên ngồi sau.

"Có cần mang theo "áo mưa" vào trong không?"

Hắn ta im lặng không nói gì, ánh mắt hắn dán lên đôi gò bồng đào của cô gái đang ẩn mình dưới lớp vải dày.

Tên tài xế lại hỏi tiếp: "Lẽ nào cậu lại muốn chơi trần?"

Người đàn ông im lặng một hồi, lấy trong túi áo một túi nhỏ, cạy miệng của Chu Tử Hạ, đem toàn bộ chất lỏng đục đỏ vào trong miệng cô.

Sau khi thấy chất lỏng được trôi xuống hết, hắn ta cúi người xuống, ôm cô như kiểu ôm công chúa vào lòng, hắn quay sang trả lời.

"Món điểm tâm ngon như vậy ông nghĩ tôi chơi trần được sao?"

"Mẹ kiếp, chơi gái mà không đeo bao, cậu tính gieo giống nòi mình trong cơ thể cô ta sao?"

"Đã chơi thì chơi cho hết mình, đừng nói trước kia ông chơi gái toàn đeo bao."

"Tất nhiên rồi, không đeo đồ bảo hộ thì có ngày bị AIDS thì lúc đấy đường bảo là tại số."

Người đàn ông cười trào phúng, sau đó ra lệnh cho tên lái xe mở cửa.

Hắn ta bước xuống khỏi xe, trên tay bế cô gái nhỏ đang hôn mê mà bước vào trong khách sạn.

Đến quầy lễ tân, tên tài xế lấy giấy tờ tùy thân của mình ra, đăng ký một phòng.

Nhân viên tiếp tân không khỏi kinh ngạc, cô ấy liếc mắt nhìn về phía cô gái đang chìm vào giấc ngủ sâu trong vòng tay của người đàn ông.

Người đàn ông đang bế Chu Tử Hạ dường như cảm nhận được ánh mắt khác lạ, hắn ta liền trừng nhân viên tiếp tân một cái, thanh âm lạnh lùng ra lệnh.

"Thủ tục xong xuôi hết chưa?"

Nhân viên tiếp tân nhìn dáng vẻ của người đàn, cúi mặt xin lỗi, sau đó lễ phép đưa chiếc thẻ phòng cho tài xế.

Sau khi nhận lấy thẻ phòng, hai người không nhanh không chậm mà bước tới thang máy.

Phòng 101, tầng số 11.

Người đàn ông đang bế Chu Tử Hạ liếc mắt nhìn vào chiếc thẻ phòng, không kiềm chế được bản năng thú tính của mình, khẽ nhếch môi cười một cái.

Sau bao tháng ăn chay, cuối cùng cũng đến lúc được ăn trái cấm ngọt ngào rồi.

"Cậu vào trước đi, khi nào thỏa mãn thì đến lượt tôi."

Tên tài xế quẹt thẻ phòng, mở cửa cho người đàn ông, trước khi vào không quên đưa cho hắn một túi đồ, trong đó có bộ đồ ngủ gợi cảm cùng với hai hộp ba con sói.

"Cầm lấy, tôi nghĩ thứ này sẽ giúp ích cho cậu. Đừng có mà chơi trần."

Người đàn ông nhếch mày một cái, cười một cách đầy khinh bỉ.

"Ông đây đếch cần. Đã chơi thì chơi tới cùng."

Hắn dừng lại một chút, ngoảnh mặt lại nói với tên tài xế.

"Ông xuống gọi tiếp tân lên giúp tôi thay bộ đồ mày cho con bé."

Nói xong hắn ta bước vào trong phòng, sau đó dùng chân đẩy cửa đóng sầm lại.

Hắn đặt Chu Tử Hạ lên chiếc giường mềm mại, sau đó cúi xuống mà vuốt ve một bên mặt cô.

"Nhóc con này... trông thật cuốn hút."

Hắn ta đứng thẳng người dậy, đưa tay lên cởi chiếc áo khoác bên ngoài.

Khi hắn ta định cởi cúc áo sơ mi thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.

"Vào đi, giúp tôi thay bộ đồ khác cho con gái kia."

Nhân viên tiếp tân khẽ gật đầu, sau đó đến bên giường cởi từng lớp vải trên người Chu Tử Hạ ra.

Trong lúc ấy, người đàn ông với chiếc khăn tắm được để ở cạnh giường, sau đó bước vào trong phòng tắm.

Vài phút sau hắn bước ra khỏi phòng tắm, trên người chỉ có một chiếc khăn tắm quấn lấy ngang hông. Ánh đèn trong căn phòng sáng rọi, chiếu sáng khuôn mặt đẹp trai của hắn cùng với từng đường cơ bắp hoàn mỹ.

Trong phòng lúc này chỉ còn mỗi mình hắn và cô gái nhỏ bé này. Hắn ta chậm rãi đi đến bên cô, liếc mắt nhìn đồng hồ đặt trên bàn.

Còn ba phút nữa là thuốc tác dụng rồi.

Vừa nghĩ hắn vừa vuốt ve cặp đùi non của cô. Thân hình sắc sảo của cô được bao bọc bởi bộ đồ ngủ bằng ren đầy quyến rũ, tôn lên ba vòng đẹp đẽ.

Lúc này thuốc mê cũng hết tác dụng, đôi mi đen tuyền của Chu Tử Hạ khẽ chớp động, toàn thân truyền đến cảm giác mệt mỏi khó tả.

Cô từ từ mở mắt ra, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là thân ảnh xa lại của người đàn ông trước mắt.

"A! Anh là ai?"

Chu Tử Hạ hốt hoảng, giật mình mà mở to mắt ra trừng người đàn ông trước mặt.

Chuyện gì đang xảy ra với mình vậy? Tại sao mình lại ở đây?

Cô hoang mang suy nghĩ, ánh mắt liếc đảo xung quanh căn phòng.

Cô hiện đang ở nơi đâu cơ chứ? Tại sao khung cảnh trước mặt lại xa lạ đến như vậy? Chẳng phải là cô đang ở chỗ mẹ mình sao?

À, phải rồi! Cô đã nhớ ra rồi!

Cô nhận được cuộc điện thoại khẩn cấp của bạn mình, bạn cô nói đang gặp nguy hiểm. Cô không nghĩ ngợi gì nhiều mà trực tiếp bắt xe đi đến ký túc xá.

Nhưng không ngờ đi giữa đường mới biết mình gặp kẻ xấu.

Sao số cô lại đen đủi đến như vậy chứ?

"Cuối cùng cũng đã thức dậy!"

Chu Tử Hạ giật mình hoàn hồn, người đàn ông này không phải là ngồi chung xe với cô sao, tên lưu manh đáng ghét đó sao?

"Anh tính làm gì? Đừng có lại gần đây!"

Cô theo phản ứng mà tự ôm lấy bản thân mình, khi hai tay cô chạm đến chất liệu mảnh vải trên người mình, cô sững sờ mà từ từ đưa mắt nhìn xuống.

Không phải chứ, tại sao chất liệu bộ đồ trên người cô lại lạ đến vậy?

Chu Tử Hạ cúi mặt xuống, bộ đồ ngủ gợi cảm đập vào mắt cô, ngay lập tức cô phát giác ra bản thân mình đang gặp nguy hiểm.

"Cô gái nhỏ, im lặng nào! Đến đây làm một tí, anh đây sẽ nhẹ nhàng với em."

Vừa nói người đàn ông vừa bò sát đến cạnh Chu Tử Hạ, trên mặt hiện rõ nét dâm tà, nụ cười đầy bí hiểm.

"Anh... anh đừng đến lại gần đây."

Cô kinh hãi tột cùng, một tay ôm lấy chỗ hở hang, tay còn lại chống về phía sau làm điểm tựa giật lùi.

Hắn ta không chịu buông ta cho con mồi nhỏ, vươn tay ra mà bắt lấy cổ chân cô.

Phải thật bình tĩnh! Phải thật bình tĩnh!

Chu Tử Hạ tự an ủi bản thân mình, nhất định phải thật bình tĩnh để tìm ra chỗ sơ hở của đối phương.

Người đàn ông nhìn thấy cô gái trước mặt không phản kháng, trong lòng hắn nghĩ rằng cô gái này đã bị hắn thuần phục. Ngay sau đó toàn thân áp lực hắn bao phủ lên người cô, hắn cúi thấp người xuống mà nói nhỏ với cô.

"Ngoan ngoãn nhắm mắt hưởng thụ, anh đây sẽ nhẹ nhàng với cô em."

Chu Tử Hạ vẫn bình tĩnh, cô không nói lại với hắn ta một câu nào. Hít một hơi thật sâu vào trong lồng ngực, dồn hết sức lực có trong cơ thể mình về một điểm, giơ cao chân phải của mình lên, thúc một cú thật mạnh vào nơi hạ bộ của hắn.

"Hự!"

Sau khi nhận được cú giời giáng vào hạ bộ, người đàn ông gục ngã, hai tay ôm lấy vật nam tính của mình, nét mặt hiện rõ vẻ đớn đau.

Cú thúc vừa rồi của cô gái khiến cho hắn ta cảm thấy đau như chết đi sống lại vậy, toàn bộ dây thần kinh tăng tốc truyền tốc độ đau đến đại não, cảm giác như hai hạt giống quý bị vỡ làm đôi.

"Anh có biết tự ý động chạm đến phụ nữ khi không được cho phép thì hậu quả nó thốn đến mức độ nào không?"

Chu Tử Hạ dùng chân đẩy hắn ngã sang một bên, sau đó vươn tay với lấy chiếc chăn trải giường ở khách sạn, quấn lấy toàn thân mình mà nhanh chóng rời khỏi giường.