Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú

Chương 34




NGƯỜI YÊU CŨ LÀ TÊN CẦM THÚ (34).

Nắng đã lên cao, nhưng cái nắng đó lại mang sắc thái yếu ớt, không có sức nắng gay gắt như thường ngày.

Ngoài trời, thi thoảng nổi một trận gió hơi se se lạnh.

Vậy là tiết trời đã chuyển mình, từ cuối thu sang đầu hạ, cảnh sắc đã thay đổi, cây đã rụng hết lá chỉ còn lại cành cây xơ xác.

Đó chỉ là cảnh sắc thu tàn ở bên ngoài ngoại ô với con cầu bắc qua con sông lượn mình uốn khúc, xung quanh bạt ngàn cây thân gỗ thay lá.

Vào sâu trong nội thành, nơi đây vốn là trung tâm thành phố Bế Đoạ phồn hoa, không khí nơi đây thật huyên náo, sầm uất và là nơi có nhiều đại minh tinh, gia tộc hùng mạnh cùng với những kẻ kinh doanh thương mại đều tập trung tại đây.

Một chiếc xe Audi đời mới chạy băng băng trên tuyết đường trải dài dọc theo con cầu bắc qua sông Hồng Hà.

Trong xe ba con người, hai nam một nữ không ai tiếp chuyện với ai, chỉ nghe thấy người con gái trẻ tuổi kia không ngừng thở dài, những lần thở dài ấy mang theo một tấn tâm trạng sầu bi, ánh mắt đượm buồn nhìn ra cảnh vật bên ngoài cửa kính, tất thảy những gì bên ngoài đều chạy vụt vào tầm nhìn của cô.

Chu Tử Hạ một tay ôm lấy bụng dưới tay còn lại thì tuỳ lên cửa kình xe, khoé mắt coi thi thoảng lại giật giật.

Cô rất muốn mở miệng ra nói một câu từ nào đó nhưng lại sợ làm phiền đến người đàn ông đang ngồi bên cạnh.

Hai mắt anh ta dán lấy màn hình Macbook Air 13, ngón tay thon dài lướt trên bàn phím tạo ra âm thanh rất êm tai.

Nhưng mà Chu Tử Hạ cảm thấy bản thân mình không ổn một chút nào, từ sau khi lần cuối cùng làm chuyện đó, không hiểu sao nơi nhạy cảm lại truyền lên những cơn đau nhức, cho dù cô chỉ cử động nhẹ là đã cảm thấy đau rồi.

Lẽ nào lần đầu ai cũng phải trải qua cơn đau như vậy sao? Chu Tử Hạ nhớ lại buổi ngoại khoá về chủ đề "Tình dục", lúc ấy một bác sĩ nam chuyên ngành phụ khoa đã giảng giải chi tiết về vấn đề khi nam nữ làm tính, để giáo huấn cho học sinh lớp Mười hai có thêm bài học bổ ích.

Cô còn nhớ rõ lời của bác sĩ ấy nói, rằng lần đầu sau khi quan hệ, ở nữ giới sẽ cảm thấy vùng bí hiểm truyền đến cơn đau nhức nhối, đó chính là hậu quả của việc cửa động đột ngột co giãn cộng thêm vách lưới ngăn cách bị xuyên thủng nên mới có cảm giác đau sau lần quan hệ. Nhưng cái đầu này chỉ duy trì vài giờ đồng hồ, ngay sau đó liền bị tiêu biến.

Nhưng Chu Tử Hạ cảm thấy rất lạ, đáng lý ra đến giờ phút này cô cảm thấy đỡ đau rồi chứ, đằng này khẽ một tí đã thấy đau rồi.

Lẽ nào do nơi đó của cô quá mỏng manh và nhạy cảm?

Chu Tử Hạ thở dài thêm cái nữa, quay mặt lại lén nhìn người đàn ông lạnh lùng kia.

Đúng là tuyệt sắc mỹ nam!

Cho dù là anh tâm trung cao độ vào công việc, nhìn khuôn mặt anh ở góc độ nghiêng này vẫn cảm nhận được rõ từng ngũ quan hoàn hảo không chết góc cạnh nào của anh. Không thể làm lu mờ đi vẻ đẹp trai phong độ vốn có của người đàn ông.

Vào lúc nhìn vào người đàn ông, Chu Tử Hạ bỗng chốc si mê, trở thành một đứa ngốc mà ngắm nhìn trai đẹp trước mắt.

Cô nhìn thật lâu, nhìn đến nỗi không thể cảm nhận được cổ mình tê cứng vì giữ mãi một tư thế.

Dường như Hàn Cao Lãng cảm nhận được ánh mặt ai đó dán chặt lên người mình, anh vẫn giữ nguyên sắc thái lạnh mình mà liếc nhìn lại cô.

Bốn mắt nhìn nhau, không gian yên tĩnh trong xe thật đến khó tả.

Ở ghế lái, tài xế lái xe cũng cảm nhận được bầu không khí có chút ảm đạm, thi thoảng liếc mắt về chiếc kính chiếu hậu để hóng được tình hình.

Hàn Cao Lãnh khẽ cười một cái, vươn tay ra với lấy một bên gò má hồng hào của cô.

"Nhìn tôi mê đắm đến nỗi không rời khỏi mắt?"

Chu Tử Hạ bị lời nói trêu chọc của anh làm cho giật mình, cô vội vàng quay lại phía cửa kính.

Từ bao giờ cô lại có máu mê trai trong người vậy?

Chẳng lẽ do ở lâu với mấy đứa bạn cùng lớp suốt ngày lướt dạo tìm kiếm ảnh trai đẹp, cho nên cô mới bị nhiễm sao?

Chu Tử Hạ quá ngượng ngùng, nói lí nhí trong cuống họng.

"Anh... anh đừng có... có mà đa tình."

Hàn Cao Lãng không nói gì mà tiếp tục công việc của mình.

Xe đã chạy được hơn mười lăm phút và cuối cùng nó cũng dừng lại trước cổng rộng lớn của nhà hàng nổi tiếng được đánh giá năm sao nhất ở Bế Đoạ.

Hàn Cao Lãng dừng lại tất cả công việc của mình, quay sang nhìn bóng lưng của cô gái.

Chu Tử Hạ vẫn im lặng, cô giả vờ bản thân mình không biết gì hết.

Tài xế xuống xe, đến bên cạnh mở cửa để Hàn Cao Lãng bước xuống.

Anh đến bên bên cô, mở cửa ra, cúi người xuống bế cô lên.

"A!" Chu Tử Hạ chưa kịp phải ứng, theo phản xạ mà quàng tay ôm chặt lấy cổ của anh.

"Anh... thả em xuống..."

Vài giây sau cô nhận thức được, giãy giụa trên tay của anh.

"Em tự đi... tự đi được."

Hàn Cao Lãng dùng sức gắt gao ôm lấy cô vào lòng, ghé sát vào tai cô mà nói nhỏ.

"Em chắc chắn rằng mình tự đi được sao?"

Chu Tử Hạ bất giác đỏ mặt, ngượng ngùng mà đưa tay lên che đi vẻ e thẹn ấy.

"Chẳng phải tại anh sao?"

Nếu như không phải tại anh thì cô đâu phải nằm gọn trong vòng ôm của anh làm gì.

Chẳng qua là anh đã quá sức ra vào hàng động của cô, khiến cho lớp thịt non mềm sưng tấy lên làm cho cô khó khắn những lúc di chuyển.

Cô hậm hực, tỏ vẻ khó chịu mà vùi mặt vào lồng ngực của anh.

Dáng người anh rộng, che chắn cho cô, mang đến cho cô một cảm giác an toàn.

Từng nhịp tim đập ở trong lồng ngực anh vang bên tai cô, khiến cho tim cô đập theo từng nhịp ấy.

Cô lại rung động nữa rồi.

Rõ ràng tự nhủ bàn thân mình nhất quyết không nên mềm lòng, nhưng giờ đây cô lại muốn mình ở bên cạnh anh nhiều hơn nữa. Mỗi buổi sớm mai khi thức dậy, người đầu tiên cô nhìn thấy và khuôn mặt quen thuộc ấy, được ăn những món ăn do chính tay ăn nấu.

Nghĩ đến bỗng nhiên Chu Tử Hạ lại thèm món cơm chiên cuộn trứng mà anh hay làm cho cô.

Bụng cô lại kêu lên vì đói, cũng may là tiếng kêu đó chỉ mình cô nghe thấy.

Chu Tử Hạ cứ miên man suy nghĩ, không biết người đàn ông đem mình đến chỗ nào.

Đến khi mùi thức ăn chính đưa hương đến mũi lúc ấy Chu Tử Hạ mới giật mình tỉnh khỏi mộng, ánh mắt khổng khỏi ngạc nhiên mà nhìn về phía bàn ăn được bày bố thịnh soạn.

Trên bàn ăn có đầy đủ tất cả những món ăn mà cô yêu thích, cộng thêm năm cốc sữa tươi trân châu đã đặt sẵn trên bàn.

Hàn Cao Lãng vươn tay lên vuốt ve cánh môi anh đào của cô, cúi xuống mà hôn ngấu nghiến.

Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, đôi mắt tròn xoe không khỏi ngạc nhiên, hai tay bấu chặt lấy bờ vai rộng của người đàn ông, khoang miệng trào đến dư vị ướt át vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.

Hàn Cao Lãng hôn cô?

#Ngạn.

Hehe, Ngạn đã thi xong rồi đây! Chương này được 200 like Ngạn sẽ ra chương mới. Suỵt, chương sau là có H+ nha, sợ hệ thống duyệt hơi lâu cho nên là cứ đủ like như dự định là triển luôn.