Người Vợ Mất Trí Nhớ

Chương 287




Chỉ có phụ nữ mới hiểu phụ nữ, Tống Thanh Mạn ngay khi nghe thấy đã hiểu ra điểm mấu chốt.

"Người tinh tường vừa nhìn sẽ nghĩ tôi có ý với anh Thâm, muốn cố ý phá hư mọi chuyện, quấy nhiễu hôn sự của hai người, còn thuận tiện giá họa lên người mình, thần không biết quỷ không hay."

Chuyện công việc đã đủ khiến người ta đau đầu rồi, không ngờ lại gặp phải chuyện tồi tệ như vậy, Tống Thanh Mạn vừa lướt vòng bạn bè vừa chửi thề: “Đừng để tôi tìm ra nó là con nào, tôi nguyền rủa tổ tiên 18 đời của nói"

Thấy phản ứng của cô ấy, Mạnh Nghênh tin rằng đó không phải là cô ấy, người có thể diễn, nhưng sẽ không tự nguyền rủa tổ tiên của mình.

Chung Lê mua cho Tống Thanh Mạn một ly matcha latte và nói: “Tôi biết đó không phải là chị Mạn Mạn.”

"Tôi và anh Thâm chưa bao giờ chụp ảnh riêng với nhau, anh ấy không thích chụp ảnh, trước đây tôi sợ anh ấy muốn chết, đều không dám lại gần anh ấy. Nếu có hai chúng tôi trong cùng một khung hình, chắc chắn là cố tình cắt ra từ ảnh nhóm."

Người phục vụ đi tới hỏi có muốn gọi đồ ăn không, 'Tống Thanh Mạn đang bận rửa sạch oan khuất cho mình, đầu cũng không quay lại bảo anh ta đợi một chút.

Cô ấy lấy điện thoại di động ra tìm hồi lâu, tìm được một tấm trong vòng bạn bè lúc trước, đem một tấm hình nào đó cho Chung Lê xem: "Có phải tấm này không?"

Đó là một tấm ảnh chụp chung nhiều người, ngoài Phó Văn Thâm và Tống Thanh Mạn, trong khung hình còn có Hứa Dịch Châu, còn có một số gương mặt khác mà Chung Lê chưa từng thấy trước đây.

Phó Văn Thâm và Tống Thanh Mạn đồng thời xuất hiện ở giữa màn hình, nếu cắt hai người họ ra riêng biệt, sẽ nhìn rất quen mắt.

Chung Lê cảm thấy sáng tỏ: "Thì ra là thế."

Vị trí của Phó Văn Thâm và Tống Thanh Mạn hoàn toàn không ở cùng một chỗ, nhưng sự trùng hợp về góc chụp đã gây ra lỗi hình ảnh, khiến họ trông rất gần.

"Hôm đó là tiệc chia tay năm ngoái của tôi trước khi tôi ra nước ngoài, những người khác đều là bạn học cùng đi du học với nhau."

"Lần này là sinh nhật của anh Châu, Tiểu Ngũ cũng tới."



"Còn tấm này. Đây là nhà hàng mới của anh Châu, mời chúng tôi đến nếm thử món ăn, hôm đó anh Thâm bận việc nên tới rất muộn, chỉ ngồi chưa tới nửa tiếng."

Những cái gọi là ảnh nhóm được gửi riêng cho Chung Lê đều được chọn từ những bức ảnh nhóm trong vòng bạn bè của Tống Thanh Mạn và được chọn một cách có chủ ý.

Dùng để làm một bài văn thì quá ít, riêng để kiếm những tấm này, thời gian cũng dài như mấy năm trước.

Tống Thanh Mạn không thể chịu trách nhiệm thay cho người khác, vì vậy cô ấy đã tìm ra từng bức ảnh mà Chung Lê đã xem và giải thích rõ ràng toàn bộ câu chuyện.

Không để Chung Lê hiểu lầm mình, cô ấy đặt điện thoại xuống và nắm lấy tay Chung Lê, nói một cách chân thành: “A Lê yêu quý à, nếu tôi muốn phá vỡ mối quan hệ của em và anh Thâm, nhất định là do tôi quá yêu thích em.

Chung Lê:?

Chung Lê thay vào đó nhéo lòng bàn tay cô ấy, đôi mắt dường như thấm đẫm mật ong, ngọt ngào nói: "Em cũng yêu thích chị lắm."

Dù biết cô chỉ dùng lời ngon ngọt dụ dỗ người ta nhưng Tống Thanh Mạn vẫn bị dụ dỗ.

Mạnh Nghênh thấy vậy, cũng không thua kém nhúng tay vào: "Loại chuyện này thiếu tớ thì không được."

Trong khi ăn, cả ba cùng động não, phân tích và đoán xem ai đã dùng thủ đoạn này để gây bất hòa giữa Chung Lê và Phó Văn Thâm.

Cô ta có thể lấy một bức ảnh trong vòng bạn bè của 'Tống Thanh Mạn, điều đó có nghĩa rằng đó là một trong những người trong danh sách bạn bè của cô ấy.

So với ba nghìn người bạn trong danh sách WeChat của Chung Lê, mạng xã hội của Tống Thanh Mạn nhỏ hơn nhiều.

Nhưng đối với hàng trăm người mà nói, tìm được một kẻ ác ẩn danh ẩn mình trong bóng tối còn dễ hơn mò kim đáy biển một chút, tương đương với mò kim đáy sông.