Người Tình Một Đời

Chương 8: Nấu bữa tối




Buổi trưa Vũ Hạo và trợ lý ăn cơm cùng nhau,còn Yến Nguyệt thì ăn cơm ở dưới căn tin. Ăn xong thì cô lại trốn trong toilet mà khóc, chỉ có khóc mới giúp cho cô hết buồn mà thôi.

Mới có buổi trưa thôi mà cô đã khóc tận 2 lần rồi.Đúng là cuộc đời của cô lúc nào cũng có chuyện buồn mà.

" Cạch."

" Chào sếp, chào trợ lý Tạ."

" Yến Nguyệt cô ăn cơm chưa,hay là ngồi xuống ăn luôn đi. "

" Cảm ơn anh, tôi ăn rồi "

" Ừm "

Ngay sau đó thì cô ngồi vào bàn làm việc luôn,cô vừa mới nhận chức làm việc cho nên cần phải phấn đấu nhiều hơn nữa,để sau này dù không có ở đây thì cô cũng có thể làm việc ở tất cả mọi nơi.

Tầm 5 giờ chiều thì Vũ Hạo cũng tan ca và cô cũng phải ra về cùng anh luôn.

" Tối nay anh có thể cho tôi ra ngoài được không"

" Cô đi đâu.."

" Tôi đến bệnh viện thăm mẹ nuôi,hôm nay bà ấy phẫu thuật.."

" Ừm, nhưng mà không được ở lại. Tôi đã cử người chăm sóc cho mẹ của cô rồi "

" Được,cảm ơn anh "

Chỉ là mẹ nuôi thôi mà sao cô gái này lại quan trọng như thế chứ.Cô ấy dám cược thân thể của chính mình vào cái hợp đồng tình nhân này thì cho thấy người mẹ nuôi đó cực kỳ quan trọng.

Về đến nhà thì anh liền đi thẳng lên lầu tắm rửa nhưng mà cũng không quên dặn Yến Nguyệt nấu bữa tối cho anh,nấu xong rồi thì muốn đi đâu thì đi..

Nấu ăn là sở trường của cô mà cho nên cô cũng không có ngại đâu,Tạ quản gia đứng kế bên quan sát thì thấy Yến Nguyệt nấu ăn rất thành thạo.Cái này chắc là đã được đào tạo từ nhỏ rồi cho nên lớn lên mới nấu ăn chuyên nghiệp như vậy.

Ông cảm thấy cậu chủ tìm được cô gái này quả thật là có phúc mà,với lại Yến Nguyệt cũng hiền lành đảm đang nữa,sau này nhất định sẽ yêu thương và chăm sóc cho cậu ấy hết lòng.

" Bác..bác đứng đây từ nãy giờ sao. "

" Ừm "

" Thật ngại quá con lo nấu ăn cho nên không để ý đến bác..'"

" Không có sao đâu,mà cháu và cậu chủ quen nhau như thế nào vậy.."

" Dạ..con và anh ấy là bạn Đại học với nhau.."

" À thì ra là vậy "

" Yến Nguyệt,tính tình của cậu chủ có đôi lúc thất thường và nóng tính nữa cho nên con đừng có cãi lại cậu ấy nha.Khi nào cậu ấy nguôi giận thứ hãy nói chuyện,từ khi mẹ của cậu ấy mất thì luôn sống khép kín như vậy rồi "..

" Dạ con biết rồi bác."

" À còn một việc nữa là cậu ấy không thích ăn cà rốt và tiêu cho nên con nhớ chú ý nha.Còn về khẩu phần ăn của cậu ấy thì con cứ hỏi đầu bếp thì sẽ rõ.."

" Dạ con hiểu rồi,cảm ơn bác. "

" Ừm,đồ mà liên quan đến mẹ của cậu chủ thì con cũng đừng có động vào nếu không cậu ấy sẽ mất kiểm soát đấy.."

" Dạ.."

Trước kia cô thích anh thôi,chứ cũng không có tìm hiểu quá sâu về cuộc sống của anh.Mới đến đây có mấy ngày thôi mà cô cũng đã biết vài điều về anh rồi.

Nấu cơm tối xong thì cô cũng bắt đầu dọn thức ăn lên bàn rồi chờ anh xuống ăn. Không biết là hợp khẩu vị với anh không nữa,dù sao thì anh ấy cũng ăn toàn là thức ăn của đầu bếp 5 sao mà thôi,vậy mà bây giờ lại muốn ăn đồ ăn do cô nấu.

" Anh xuống rồi"

" Ừm "

" Cô cũng ngồi xuống ăn luôn đi "

" Vâng "

Lúc này thì anh cũng ngồi xuống rồi bắt đầu ăn cơm tối,khi thấy anh cầm đũa lên thì Yến Nguyệt có chút hồi hộp, không biết là có vừa khẩu vị với anh hay không nữa.

" Có vừa miệng anh không ' ""

" Cũng tạm.."

"Cô ăn đi đừng có nhìn tôi nữa,bộ tôi đẹp trai lắm à. "

" Cũng bình thường thôi "

"Ờ bình thường,vậy mà lại có người thích tôi "

" Anh...anh ăn cơm đi, đừng có ăn nói bậy bạ nữa "

" Lần trước cô đã thừa nhận rồi mà."

Biết vậy lần trước cô sẽ không nói ra cô là bạn học của anh đâu,và đoạn tình cảm này chỉ có một mình coi biết mà thôi. Chứ để anh biết rồi thì lần nào cũng đem ra mà trêu chọc cô hết, giờ này đã là giờ cơm rồi mà vẫn còn nói nữa,đúng là trời đánh thì tránh bữa ăn mà.Bây giờ cô phải ăn nhanh một chút rồi còn phải đến bệnh viện thăm mẹ nuôi nữa.