Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Người Tình Mê Người Của Tổng Tài Vô Tình

Chương 68




 

Sau khi gửi nó đi cô ta còn thêm một biểu tượng cảm xúc lè lưỡi dễ thương.

Không quá mấy giây, Giang Ly đã nhanh chóng trả lời: [Có Tiêu Nghiễn Chi đi cùng, anh ấy sẽ giúp cô giải vây.]

Một hàng chữ không mặn không nhạt, không có cảm xúc thăng trầm, chẳng khác gì bản thân Giang Ly.

Tần Yểu Yểu cắn môi, nhìn dòng chữ kia, trong lòng có chút phiền muộn, trực tiếp xóa lịch sử trò chuyện, sau đó mới ra khỏi toilet, trở lại phòng riêng.



Sau khi trả lời tin nhắn của Tần Yểu Yểu, Giang Ly vốn định đi ngủ, nhưng lại lăn qua lăn lại trên giường một lúc lâu vẫn ngủ không được, ngược lại càng ngày càng tỉnh.

Cuối cùng cô từ trên giường ngồi dậy, gọi điện thoại cho Hứa Ngôn Sâm, rủ anh đến chỗ cũ uống rượu.



"Cái này là đang khoe khoang với cô đó, cô còn có thể chịu được sao?"

Hứa Ngôn Sâm nhìn lịch sử trò chuyện, đập mạnh bàn một cái khiến người bên cạnh kinh hãi nhìn sang.

Vì không để người khác phát hiện, Giang Ly đành phải kéo mũ, trừng mắt với Hứa Ngôn Sâm: "Đừng có ồn ào."

Chỉ là đi ra ngoài để thư giãn, Giang Ly còn không có ý định bị người nhận ra.

Hứa Ngôn Sâm rất khó chịu, trợn mắt đều muốn lật lên trời, cầm ly vodka uống một hơi cạn sạch. Kết quả cay đến mức anh nhe răng trợn mắt, còn không quên mắng:

“Thật đúng là một cặp trà xanh kết hợp với chó. Thiên trường địa cửu nha.”

Giang Ly hẹn Hứa Ngôn Sâm đi ra là vì muốn uống rượu, không muốn cùng anh làm bà tám sau lưng nói xấu người khác, giống như oán phụ.

Mi tâm cô hơi nhíu lại, ra hiệu cho anh đừng xúc động như vậy.



“Tôi nói đang yên đang lành, cô không bồi kim chủ của cô, còn rảnh rỗi cùng tôi ra ngoài uống rượu, thì ra là Kim chủ lại đi bồi trà xanh rồi.”

Hắn lại gọi một ly rượu, trong giọng nói đã bắt đầu có chút ngà ngà: “Cô còn định chịu ủy khuất này đến bao giờ? Hả, Ninja rùa Giang Ly?”

Mồm miệng Hứa Ngôn Sâm trước sau như một, Giang Ly cũng đã quen rồi.

Cô nâng ly rượu lên, chạm vào ly của anh một chút, giọng điệu thanh đạm tùy ý: "Tôi chuẩn bị đạp kim chủ đi rồi, chúc mừng trước một chút đi.”

Lời này vừa nói ra, ánh mắt Hứa Ngôn Sâm sáng ngời: "Cô rốt cuộc cùng thông não rồi à? Không còn yêu đương mù quáng nữa, cũng đã chịu rời khỏi cái tên đàn ông chó má kia?”

Giang Ly: "..."

Cô được tính là yêu đương mù quáng gì chứ? Cùng lắm là một người đáng thương không ai yêu mà thôi.

Hứa Ngôn Sâm nói một cách hùng hồn, đầu lưỡi của anh cũng đã bắt đầu ấp úng:

“Đáng ra cô phải làm như vậy từ lâu rồi. Tên Tiêu Nghiễn Chi kia ngoài trừ việc có chút tiền ra. Thì có điểm nào đáng để cô coi trọng chứ?”

“Ôn nhu không có. Săn sóc cũng không. Cô cứ phải đ.â.m đầu vào đó làm gì?” Hứa Ngôn Sâm nhướng mí mắt nhìn cô: “Lần này thật sự quyết định ra đi rồi chứ?”

"Ừ, quyết định rồi." Giang Ly ừ một tiếng, uống cạn rượu trong ly.

Ánh mắt bình tĩnh nhìn Hứa Ngôn Sâm.

Trong đôi mắt xinh đẹp quyến rũ kia, một chút ướt át cũng không có, quyết tuyệt mà dứt khoát.

Hứa Ngôn Sâm: “Đã thông báo cho ông chủ của cô chưa.”

Giang Ly: “Thông báo rồi, nhưng anh ta không đồng ý.”

"Vậy cô còn..." Hứa Ngôn Sâm dừng một chút, còn chưa nói hết lời, Giang Ly đã thản nhiên nhún vai:

“Hắn có đồng ý hay không cũng không quan trọng.”



Đôi mắt cô lúc này sáng rực rỡ, giống như những ngôi sao chói lọi trên bầu trời đêm.

“Đủ hào khí!” Hứa Ngôn Sâm vỗ vỗ bả vai Giang Ly:

"Đã như vậy, đoạn ghi âm quý giá kia của tôi, về sau cũng không thể dùng để uy h.i.ế.p cô nữa rồi. Thật đáng tiếc..."

Giang Ly cười cười, đang định bảo anh xóa đi, điện thoại của cô lại rung lên.

Cô liếc tên người gọi. Là Tần Yểu Yểu.

Bây giờ là mười giờ tối, dựa theo sở thích của đám bạn Tiêu Nghiễn Chi lúc trước, cuộc vui chắc chỉ vừa mới bắt đầu, đang chơi náo nhiệt, lúc này Tần Yểu Yểu gọi cho cô làm gì?

Giang Ly hơi nhíu mày, do dự có nên nhận hay không.

"Này, cô không nghe điện thoại sao?" Hứa Ngôn Sâm giật điện thoại của cô, mơ mơ màng màng nút trả lời, còn bật loa ngoài.

Giang Ly: ...

Điện thoại vừa kết nối, giọng nói hoảng hốt của Tần Yểu Yểu từ trong ống nghe truyền đến, ngữ khí hỗn loạn, giống như đang khóc: "Chị Ly Ly, chị mau tới đây, Nghiễn Chi xảy ra chuyện rồi!"



Tiệc rượu với Hứa Ngôn Sâm mới tiến hành được một nửa, Giang Ly liền vội vàng rời đi, nói là có việc gấp, lần sau hẹn lại.

Hứa Ngôn Sâm nhìn chằm chằm vào ly rượu trống rỗng ở phía đối diện, đợi cho đến khi bóng dáng của Giang Ly biến mất ở cửa quán bar, anh mới bất lực thở dài và lẩm bẩm một mình.

"Xem ra, file ghi âm kia còn phải giữ lại, sau này sẽ còn hữu dụng."



Giang Ly uống rượu không thể lái xe, chỉ có thể bắt taxi chạy tới chỗ của đám người Tiêu Nghiễn Chi. Dọc theo đường đi vẫn thúc giục tài xế lái xe nhanh lên một chút.