Hứa Ngôn Sâm nhìn thấy Giang Ly xuất hiện, vẻ mặt mừng rỡ như điên, không hề kiêng kỵ mà đặt tay lên vai cô, ôm lấy cô một cách tình cảm.
“Ly Ly, tôi biết cô nhất định sẽ đến mà!”
Ánh mắt Tiêu Nghiễn Chi lập tức rơi xuống bàn tay của Hứa Ngôn Sâm đang đặt lên vai Giang Ly. Đôi mắt hắn lạnh lùng, không biểu lộ chút cảm xúc nào, giọng nói trầm thấp:
“Anh Hứa dường như có quan hệ rất tốt với nghệ sĩ của công ty tôi nhỉ?”
Hứa Ngôn Sâm, vẫn với phong thái thoải mái, cười tủm tỉm nhìn Tiêu Nghiễn Chi, không chút ngại ngùng đáp:
“Chính xác hơn, anh có thể bỏ đi hai từ ‘dường như.’ Quan hệ của chúng tôi rất tốt. Tiêu tổng ghen à?”
Lời nói của Hứa Ngôn Sâm đầy hàm ý, ánh mắt dò xét Tiêu Nghiễn Chi. Nhưng hắn vẫn giữ vẻ bình thản, thậm chí còn cười nhẹ:
“Anh Hứa, đùa như vậy không hay đâu.”
Cuộc đối thoại giữa hai người khiến trái tim của Tần Yểu Yểu như treo lơ lửng. Chỉ đến khi Tiêu Nghiễn Chi đáp lại với giọng điệu bình tĩnh, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Dù Giang Ly có quan hệ tốt với Hứa Ngôn Sâm, Tiêu Nghiễn Chi chắc chắn vẫn đứng về phía cô.
Giang Ly, không quan tâm đến màn đấu khẩu giữa hai người đàn ông, chỉ lạnh nhạt lên tiếng:
“Nói cho tôi biết các người dự định quay thế nào, tôi sẽ dạy Tần Yểu Yểu.”
Nghe thấy câu này, Hứa Ngôn Sâm ngạc nhiên, lúng túng hai giây, nhìn cô với vẻ không tin tưởng:
“Chị của tôi ơi, tôi gọi chị đến đây đâu phải để chị làm giáo viên?”
Thì ra lý do Giang Ly xuất hiện ở đây là vì cuộc gọi của Hứa Ngôn Sâm. Tiêu Nghiễn Chi đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh lẽo chiếu thẳng vào cô, đôi lông mày nhíu lại.
Giang Ly không hề để ý đến biểu hiện của hai người đàn ông. Cô mím môi, nói:
“Tôi tới đây để giúp. Nếu anh không cần, tôi sẽ đi.”
Nói xong, cô quay người định rời khỏi studio.
“Đừng, đừng mà! Lão tổ tông, cô đừng đi!”
Hứa Ngôn Sâm ngay lập tức đổi sắc mặt, nở nụ cười nịnh nọt, nhanh chóng giữ chặt cô lại:
“Chúng tôi cần cô, rất cần Giang đại minh tinh đến chỉ đạo.”
Thực ra Hứa Ngôn Sâm không có ý định làm hỏng buổi quay nhưng cơn giận nhất thời khiến hắn trở nên gay gắt. Mặc dù hắn muốn Giang Ly thay thế Tần Yểu Yểu, cô không có ý định đó nên hắn cũng đành từ bỏ:
“Sau khi quay xong, cô phải mời tôi ăn cơm để bồi thường đấy.”
“Được thôi,” Giang Ly đáp một cách dứt khoát, liếc đồng hồ và nói thêm: “Nhưng điều kiện là buổi quay phải kết thúc trước sáu giờ.”
Quan hệ giữa hai người rõ ràng rất tốt. Nhìn thấy Hứa Ngôn Sâm, người vừa nạt nộ khi nãy, giờ lại dịu dàng và lấy lòng Giang Ly, ánh mắt Tiêu Nghiễn Chi càng thêm trầm tư và khó đoán.
Sau khi thống nhất, Giang Ly quay sang Tần Yểu Yểu, giọng nói bình thản:
“Tần Yểu Yểu, cô trở về phòng trang điểm và chỉnh lại lớp trang điểm. Mười phút nữa quay.”
Tần Yểu Yểu đứng yên trên sân khấu, khuôn mặt cứng đờ, nhất là khi nghe giọng điệu ra lệnh của Giang Ly. Cô cắn môi, cố chấp không muốn di chuyển.
Như một phản xạ, cô quay đầu nhìn về phía Tiêu Nghiễn Chi, muốn nhận sự đồng ý của hắn. Nhưng hắn chỉ nhíu mày, không có ý định can thiệp. Dường như Tiêu Nghiễn Chi đã ngầm chấp nhận quyết định của Giang Ly.
Tần Yểu Yểu đành phải ngoan ngoãn đáp lại, giọng nói mềm mỏng nhưng đầy sự kiềm chế:
“Vậy thì phiền chị Ly Ly rồi.”
Dù trong lòng đầy bất mãn, Tần Yểu Yểu vẫn rất giỏi che giấu cảm xúc và giả vờ ngoan ngoãn như không có chuyện gì xảy ra.