Người Tình Của Tổng Giám Đốc Đài Truyền Hình

Người Tình Của Tổng Giám Đốc Đài Truyền Hình - Chương 28-2: Sắp có chuyện vui 2




Editor: Mẹ Bầu



Tưởng Vũ Hàng nhìn cửa phòng đóng chặt. Hôm nay anh quyết đóng cọc ở đây, anh không tin Quan Tĩnh không chịu mở cửa cho anh. Quan Tĩnh đối xử với anh là tốt nhất, cho tới nay cũng rất nhân nhượng với anh, chiếu cố tâm tình của anh. Còn nhớ lúc chia tay, cô cũng rất suy nghĩ cho anh, chuyển nhượng lại 13% cổ phần MBS với giá thấp cho anh.



Cô đối xử với anh như vậy, sao lại có thể không thương anh chứ?



Hiện tại, chắc chắn là vì cô tức giận, nên nhất thời quyết định sai lầm, cô hoàn toàn không thương người đàn ông kia!



Ở trong lòng anh vẫn kiên định nghĩ như thế!



"Nào kéo ..." Cánh cửa thang máy màu bạc trắng, chợt mở ra!



Lý Sấm ăn mặc chỉnh tề, diện mạo bất phàm từ trong thang máy đi ra.



"Các cậu... lúc này...” Ánh mắt nghi ngờ của Lý Sấm nhìn Tưởng Vũ Hàng đang ở phía sau. Anh có thể hiểu ra tại sao nơi này lại có nhiều bảo vệ như vậy rồi !



Cậu bảo vệ nhỏ khi nhìn thấy Lý Sấm đến, nhếch miệng lộ ra sáu bảy cái răng trắng, hưng phấn nói: "Ha ha, bạn trai chính cống của chị Quan Tĩnh cuối cùng đã tới!"



Lý Sấm nhìn cậu bảo vệ gật đầu một cái, không để ý đến Tưởng Vũ Hàng, vừa định gõ cửa ...



Cánh cửa chống trộm vẫn đang đóng chặt chợt “kẹt” một tiếng, được mở ra từ bên trong. Quan Tĩnh như nhìn thấy cứu tinh lên tiếng: "Cuối cùng anh đã tới rồi..."



Lý Sấm giơ lên cái hộp được gói rất tinh tế đẹp đẽ: "Anh vào trong trung tâm thương mại mua một hộp sữa bò non, chẳng phải vẫn nói sữa bò non rất có dinh dưỡng đó sao?"



Bọn họ không coi ai ra gì cứ vui vẻ nói chuyện với nhau, Quan Tĩnh mở cửa phòng rộng hơn một chút để cho Lý Sấm tiến vào!



Vẫn luôn luôn ở bên cạnh cửa, Tưởng Vũ Hàng không chịu được kéo cánh cửa rộng hơn, hướng về phía Quan Tĩnh gọi: "Tĩnh Tĩnh, em nhìn anh xem... "



Quan Tĩnh lắc đầu một cái, xoay người, giao lại tất cả cho Lý Sấm xử lý ...



Lý Sấm nhìn Tưởng Vũ Hàng: "Cơ thể cô ấy hiện giờ đang trong tình trạng rất kém, anh hãy rời đi trước đi đã!" Anh không phải là Quan Tĩnh, cho nên anh không có quyền như người nhà có thể nói những lời ác độc với Tưởng Vũ Hàng được.



Nói xong, ầm một tiếng, đóng cửa lại!



Gã bảo vệ trẻ cười hì hì như một kẻ đần độn, nhìn Tưởng Vũ Hàng rời đi được mấy bước, chân thành khuyên nhủ."Anh cả, thật ra thì tôi cũng giống như anh, đều rất yêu thích chị Quan Tĩnh. Nhưng hi vọng chị ấy làm bạn gái, như tôi nghĩ, cũng chỉ là tưởng tượng thôi không phải là thực tế đâu, anh nên bỏ đi thôi, có thể nhìn thấy chị ấy ở trên ti vi cũng nên rất thỏa mãn rồi!"



"Cậu câm miệng đi!" Nói xong, Tưởng Vũ Hàng nổi lên cơn tức giận, bước vào trong thang máy!



*********************



Liên tục mấy ngày đều bị Tĩnh Tĩnh từ chối đứng ở ngoài cửa, rốt cục anh cũng chờ được đến ngày Quan Tĩnh đi làm.



Gần như là sau khi cô vừa mới kết thúc buổi lên hình lúc sáng sớm, ở nơi hành lang, Tưởng Vũ Hàng đứng chắn ngang đường đi của cô: "Tĩnh Tĩnh ... "



Mặc bộ âu phục nhỏ màu đen, cổ áo quấn một chiếc khăn lụa màu trắng, Quan Tĩnh chỉ lạnh nhạt gật đầu chào anh một cái, coi như chỉ là cái chào xã giao, cô vòng qua anh, dự định tiếp tục đi về phía trước!



"Tĩnh..." Anh từng bước tiến đến gần cô, kéo cánh tay của cô, ôm cô vào trong ngực của mình!



"Buông tôi ra!" Quan Tĩnh lạnh lùng khạc ra ba chữ, so lúc anh nói với cô hồi trước còn lạnh lùng hơn!



Tưởng Vũ Hàng không sao chịu nổi thái độ cô đối xử với mình như thế, trước nay cô không hề đối xử với anh như vậy. Anh ôm lấy cô từ phía sau, gương mặt áp vào vành tai xinh đẹp của cô, thành khẩn nói: "Tha thứ cho anh đi, cho con một gia đình đầy đủ!"



"Tôi nghĩ anh đã lầm rồi, đứa trẻ và anh không có chút liên quan gì. Tôi sẽ cho đứa nhỏ một người cha, nhưng người này tuyệt đối không phải là anh!" Bởi vì giãy giụa không nổi với anh, cũng suy tính cho con nên cô cũng không định giãy giụa! Nhưng việc này không có nghĩa là cô chấp nhận để cho anh ôm mình.



"Không... Tĩnh Tĩnh, em đừng nên tàn nhẫn như vậy, đừng nói là đứa nhỏ không phải của anh. Anh biết, nó là con anh mà...” Bàn tay to của anh bao phủ từ từ mò tới bụng của cô, nhẹ nhàng vuốt ve giống như chào hỏi với đứa nhỏ vậy,!



Giọng nói của anh ở bên tai cô cũng êm dịu giống như rượu đỏ lâu năm làm người ta mê say: "Em là người phụ nữ như thế nào, sao anh lại không hiểu chứ? Em tuyệt đối sẽ không bao giờ chung đụng làm loạn với người đàn ông khác... em rất yêu anh, anh biết mà!"



Bây giờ anh nói những lời này còn có ích lợi gì chứ? Biết cô thương anh, cho nên anh vẫn bắt nạt cô, không biết quý trọng, còn coi tình yêu của cô với anh giống như thứ hàng hóa hạ giá kém phẩm chất cần phải xử lý!



Không dùng được, anh đã làm tổn thương cô sâu sắc, khiến trái tim cô cũng đã chết rồi!



Anh vẫn còn cố sức ôm cô.




Quan Tĩnh mở trừng hai mắt, nói rất tỉnh táo: "Nếu như anh muốn nói chuyện gì với tôi, trước hết buông tôi ra đã!"



"Được...” Tưởng Vũ Hàng nghe lời hiếm thấy, buông lỏng vòng tay mình ra!



Mà Quan Tĩnh thừa dịp này đi nhanh ra khỏi góc nhà. Cô vội vàng gọi giật lại một nhân viên trẻ. "Tiểu Huy, tin tức vừa mới nhận được, đã cắt nối biên tập xong chưa?"



Cậu thanh niên trẻ bị gọi đích danh bước chậm lại, chờ Quan Tĩnh đuổi theo: "Cắt nối biên tập xong rồi, chỉ chờ chị thu âm xong sẽ phát !"



"Được, để tôi qua đó luôn!"



Nhìn Quan Tĩnh đi xa, Tưởng Vũ Hàng giận mình, hung hăng đấm tay vào trên tường!"Ai..." Cô vẫn không muốn để ý đến anh, phải chăng cô còn chưa tha thứ cho anh!



*****************************



"Anh hỏi tôi, sao tôi biết được ?"



Đứng ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc, vẻ mặt Vũ Nghê không chút biểu cảm dường như không muốn liên quan đến chuyện này, cô xòe tay, khẽ nhún vai vẻ vô sự: "Nếu như không phải là chuyện công việc, tôi đi đây, còn có mấy tin tức cần viết bài!"



Tưởng Vũ Hàng chắn ngang đường đi, hai tay túm lấy cánh tay của cô: "Bây giờ em không thể đi ... "




"Này, anh buông tôi ra..." Vũ Nghê trợn to hai mắt, nhìn mình cổ tay mình đang bị anh nắm lấy!



Tưởng Vũ Hàng giống như bị bỏng tay, lập tức buông ra!"Xin lỗi!"



Vũ Nghê cử động cổ tay một chút cho thoải mái, ngạo mạn nhìn anh: "Việc này coi như bỏ qua nhé, nếu như anh còn dám tùy tiện đụng tay của tôi, cẩn thận chồng tôi sẽ tức giận đánh bể đầu của anh đó!"



Ai, mặc dù trên miệng cô vẫn luôn “chồng tôi”, “chồng tôi” có vẻ rất thân mật, thật ra cũng là vì gần đây không biết rốt cuộc Lạc Ngạo Kiệt có yêu cô thật hay không mà cứ xoắn xuýt theo cô suốt! Nếu như cứ yêu thì chính cô lại chui vào ngõ cụt, ngay cả trái tim cũng để rơi mất.



"Em yên tâm, sau này anh cũng sẽ không bao giờ đụng vào phụ nữ khác dù chỉ là một chút. . ." Anh nói thật lòng, không phải giả vờ!



"Nếu như anh sớm nói lời như vậy, Tĩnh Tĩnh cũng không trở nên thương tâm khổ sở như hiện tại!" Vũ Nghê nói đầy thương cảm.



Tưởng Vũ Hàng phiền não nhắm hai mắt lại, Thật ra thì lâu nay anh cũng chỉ có một mình Tĩnh Tĩnh là bạn gái, mấy ngày trước anh có cùng với cô minh tinh kia ở chung một chỗ, anh cũng không hề chạm vào cô gái kia, còn cô ta cũng chỉ dùng miệng khiến anh cám ơn một lần mà thôi!



Anh chỉ muốn kiểm tra xem công cụ của mình có phải bị hỏng hay không mà thôi. Từ trước đến nay anh luôn là một người rất thích chơi đùa, chỉ cần phụ nữ có vóc người đẹp một chút, nhất định anh sẽ đưa dục vọng của mình vào. Nhưng sau khi bị Quan Tĩnh đuổi ra ngoài thì anh cũng không còn cảm giác gì với phụ nữ nữa!



Thông qua sự giới thiệu của lũ bạn vô lại, bọn họ nói cái cô tiểu minh tinh kia rất xuất sắc, rất biết cách chơi đùa, cho nên anh mới thử cùng cô gái đó chung sống mấy ngày. Nhưng trên thực tế, anh tuyệt đối không có một chút cảm giác với cô ta!



Vẻ mặt của Tưởng Vũ Hàng đã thiếu đi vẻ hăng hái, mệt mỏi không chịu nổi, xoa xoa tay: "Vũ Nghê, rốt cuộc em có định giúp anh hay không? Trước mặt Tĩnh Tĩnh em phải nói tốt giúp cho anh, thuyết phục cô ấy một chút, em không thể nói không giúp được!"



"Tôi sẽ nói, nhưng nếu như cô ấy không nghe thì sao?" Vũ Nghê có chút trợn mắt nói mò. Nhưng tuyệt đối cô sẽ không nói, là vì muốn tốt cho hai người bọn họ. Cô sẽ nói, nhưng tuyệt đối sẽ không nói lúc này: "Tôi cũng sẽ nói giúp anh, nếu như anh muốn lấy lòng của cô ấy, trước hết anh phải có thành ý, anh phải cho cô ấy thấy được cảm giác anh đối xử tôn trọng với cô ấy, như vậy mới có thể được !"



"Thành ý, tôn trọng..." Tưởng Vũ Hàng nhíu mày, lẩm bẩm hai cụm từ này.



*****************************



"Oa ha ha, tôi phát giác ở bộ phận chúng ta tổng hợp thông tin của chúng ta thật là tốt, ngày nào cũng có thể ăn được miễn phí bữa trà chiều, chỉ có điều, chuyện này cũng hại tôi phải tốn tiền đi giảm cân, gần đây cũng mập lên ba cân rồi!" Trợ lý Tiểu Na nói vừa hưng phấn lại vừa khổ sở!



Lúc ăn cái miệng thật là sảng khoái, nhưng sau đó cũng thật sự đã làm cho cô chịu tội, chiếc quần jean mấy ngày trước vừa mới mua cũng đã không thể mặc được nữa rồi. Phải biết chiếc quần đó thuộc hàng hiệu nổi tiếng, tốn năm sáu trăm đồng cơ đấy!



Chủ biên cũ của bộ phận thông tin, vừa ăn trứng, vừa nói trêu ghẹo: " Cậu sợ cái gì chứ? Bảo chủ biên Quan Tĩnh của chúng ta về nói với bạn trai của cô ấy, có một người trong tổ chúng ta muốn được tặng một chiếc thẻ tập thể hình, OK? Được không, Tĩnh Tĩnh?"



Quan Tĩnh nhếch miệng cười một tiếng!



"Chị Tĩnh, quả thật đại ca Lý Sấm đối xử với chị quá tốt, thực làm cho em hết sức hâm mộ!" Tiểu Na hâm mộ đến mức cặp mắt sáng lên rực, một tay khoác lên bả vai Quan Tĩnh: "Ngày hôm qua em gặp hai người đi dạo ở cửa hàng dụng cụ gia đình, nói thật đi, có phải là hai người sắp có chuyện vui phải không?"



Tiểu Na vừa nói như thế, ánh mắt của đồng nghiệp trong phòng đều đổ dồn về phía Quan Tĩnh!



Quan Tĩnh nhìn lại mọi người, nhẹ nhàng gật đầu một cái ...