Người Tình Của Lý Tổng

Chương 151




Cố Cảnh Thâm quay đầu nhìn Thư Vãn, cả người đột nhiên đau đớn khiến cơ thể anh ta lung lay.

''Có phải em yêu Quý Tư Hàn nên mới nhẫn tâm với anh như vậy không...''

''Thư Vãn, anh yêu em hơn nửa đời người, tại sao em lại làm vậy với anh?''

Ánh mắt Cố Cảnh Thâm hiện lên sự oán hận, hận Thư Vãn vô tình, cũng hận cô yêu người khác.

Thư Vãn nhìn Cố Cảnh Thâm, hai tay nắm chặt, cắn răng nói: ''Đúng, em yêu anh ấy, anh cũng biết em yêu một người sẽ như thế nào, em đã yêu anh ấy rồi thì sẽ không nể mặt những người khác, anh tác thành cho em đi, được không?''

Cố Cảnh Thâm nghe xong máu trong người như đóng băng lại, cơ thể anh ta lung la lung lay, bắt đầu run rẩy dữ dội.

Anh ta vô cùng tức giận lao đến trước mặt Thư Vãn, giữ lấy cằm cô rồi hôn xuống.

Anh ta bá đạo mạnh mẽ như ngày trước, nhưng ngày trước Thư Vãn sẽ đáp lại anh ta, còn bây giờ...

Cố Cảnh Thâm từ từ buông Thư Vãn không chút phản ứng ra, khi thấy được sự lạnh lẽo và chán ghét trong mắt cô, trái tim anh ta hoàn toàn lạnh buốt.

''Thư Vãn, em sẽ hối hận...''

Anh ta nói xong, chống vào tường, đỡ cơ thể lung lay sắp ngã của mình rời đi.



Nhìn bóng lưng bị tổn thương đến cùng cực kia, Thư Vãn chua xót, nước mắt cũng lập tức rơi xuống.

Thấy cô như vậy Sam Sam có chút khó hiểu, rõ ràng là không nỡ nhưng tại sao lại đối xử với Cố Cảnh Thâm như vậy?

''Vãn Vãn, có phải cậu vẫn còn trách anh ta chuyện anh ta ngoại tình...''

Thư Vãn lắc đầu: ''Tớ đã sớm không trách anh ấy nữa rồi, chuyện đó cũng không phải anh ấy làm.''

Không đợi Sam Sam hỏi Thư Vãn đã kể chuyện Cố Cảnh Thâm có anh sinh đôi cho cô ấy nghe.

Cái gai trong lòng Sam Sam lập tức được nhổ đi, oán hận tích lũy nhiều năm trong lòng cũng vơi đi không ít.

Hóa ra là anh trai anh ta ra tay độc ác với Vãn Vãn, Tống Tư Việt mất trí nhớ cũng là thật, anh ấy không lừa các cô..

Xem ra không uổng công cô ấy đau lòng cho tên khốn Tống Tư Việt kia, chỉ là...

Cô ấy lập tức thắc mắc: ''Vậy tại sao cậu còn đối xử với anh ta như vậy...''

Thư Vãn hít sâu một hơi, định nói cho Sam Sam mọi chuyện, nhưng vừa mở miệng thì đã có người gọi điện.



''Vãn Vãn, chờ chút, Giang Vũ gọi điện thoại, tớ nghe điện thoại trước.''

Thư Vãn đành phải gật đầu, thấy vẻ mặt Sam Sam trở nên đau khổ khi cúp điện thoại thì không khỏi lo lắng: ''Xảy ra chuyện gì vậy?''

''Giang Vũ nói trong nhà xảy ra chút chuyện, bây giờ tớ phải quay về.'' Từ trước đến nay Sam Sam chưa từng giấu Thư Vãn chuyện gì, cô ấy nói thật cho cô biết.

Thư Vãn vội nói: ''Cậu không cần lo cho tớ, tranh thủ thời gian về với anh ấy xem thế nào.''

Sam Sam không những không vội rời đi mà còn ngồi xuống cạnh giường cô.

''Giang Vũ nói trong nhà thiếu nợ người bên ngoài, anh ấy về xem còn nợ nần gì không rồi quay lại, không cần tớ phải đi tàu về cùng, anh ấy sợ tớ mệt.''

Cái gì mà sợ Sam Sam mệt chứ, chỉ sợ là không muốn mang cô ấy về nhà thì đúng hơn.

Thư Vãn nhìn Sam Sam đang ngồi cạnh giường bóc cam, cô muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên mở lời như thế nào.

Bây giờ hai người họ chuẩn bị kết hôn, cô nói gì cũng sợ ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng của họ.

Sau khi bóc cam xong, Sam Sam nhìn Thư Vãn muốn nói gì đó rồi lại thôi, cô ấy mỉm cười nói: ''Tớ biết cậu đang lo lắng cái gì, đừng lo, tớ sẽ xử lí tốt, cũng chỉ là không cho tớ về quê của anh ấy thôi, cũng không phải chuyện gì to tát cả...''

Vẻ mặt cô ấy như không quan tâm chuyện gì, đưa quả cam đã bóc xong cho Thư Vãn: ''Đây, ăn mấy miếng cam đi, bổ sung chút vitamin.''