Trong đêm tối, nằm phía bên kia giường, tôi không thể ngủ được.
Đây không phải là nhà tôi, mà là biệt thự của người đàn ông tối nay tôi tình cờ gặp ở trước cửa quán rượu.
Cơ hội mà cuả tôi chính là làm tình nhân cho anh ta. Mỗi năm hắn đưa tôi sáu mươi vạn, hợp đồng kéo dài trong năm năm.
Trong lòng tuy chút vướng mắc, tôi từ nhỏ đã được mẹ dạy lớn lên không được làm người thứ ba, không được làm kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Nhưng hôm nay tôi đã là người thứ ba rồi, chỉ vì một năm sáu mươi vạn mà đã đồng ý bán mình cho hắn năm năm. Nếu biết đứa con gái mình hết mực yêu thương làm nhân tình của người khác, mẹ nhất định sẽ rất thất vọng.
Tuy là người thứ ba, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng tới gia đình nhà người khác, bởi tôi không đủ tư cách để làm việc đó. Trước khi kí thỏa thuận hắn đã nói với tôi rất rõ ràng, đừng mơ rằng sẽ có ngày chúng tôi kết hôn, hắn sẽ không bao giờ lấy tôi, tôi căn bản chỉ cần phối hợp tốt với hắn, làm người tình của hắn, làm công cụ để thỏa mãn dục vọng của bản thân hắn.
Đối với những lời nói cay nghiệt này, tôi cũng chỉ có thể im lặng, hắn là ông chủ của tôi, dù tôi có bị hắn làm nhục, tôi vẫn phải âm thầm chịu đựng, bởi tôi không thể chống cự, mà cho dù có muốn cũng không thể.
Đêm nay hắn không hề động vào tôi, chỉ đưa tôi đến ngôi biệt thự này, nói với vú nuôi vài câu, đưa cho tôi một tấm thẻ ngân hàng rồi vội vã rời đi.
Ngay cả tên của hắn tôi cũng không biết, chỉ nghe thấy vú nuôi gọi hắn là cậu Hoa.
Lấy điện thoại di động ra, nhấn nút mở nguồn. Ánh sáng trên màn hình nhấp nháy sáng trong đêm. Bốn mươi ba tin nhắn chưa đọc, tất cả đều là của Tử Kiềm gửi đến.
“ Thiển Thiển, tại sao cậu và dì vẫn chưa về nhà? Còn tắt cả điện thoại nữa, đọc được tin nhắn này thì nhanh trả lời lại cho tớ.”
“ Thiển Thiển, cậu đang ở đâu? Nói cho tớ biết, tớ đi tìm cậu.”
“ Thiển Thiển, rốt cuộc cậu như thế nào rồi? Tại sao ngay cả một chút tin tức cũng không có?”
“ Thiển Thiển, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không? Cậu đang ở đâu?”
***
Tiếp tục đọc từng tin từng tin một, không nhịn được òa lên khóc.
Tôi thật không biết sau này làm thế nào có thể đối mặt với mẹ, làm thế nào có thể đối mặt với Tử Kiềm, tôi rất sợ, nếu bọn họ biết tôi làm nhân tình của người ta thì liệu còn quan tâm đến tôi không?
Ném điện thoại lên giường, tôi vội nhắm nghiền hai mắt lại để không phải suy nghĩ nhiều.
Điện thoại lại rung, không cần nhìn cũng biết là tin nhắn của Tử Kiềm gửi đến.
“ Thiển Thiển, cậu đang ở đâu? Nhanh về nhà đi,tớ và ba rất lo cho cậu và dì.”
Tôi nhanh chóng nhắn lại một tin:” Tử Kiềm, cậu và chú đừng lo lắng nữa, tớ và mẹ đều rất tốt.”
Nhấn nút gửi, tin nhắn vừa gửi đi, tôi vội tắt máy.
Nước mắt lại một lần nữa rơi, tôi nhất định phải giữ kín bí mật này, đây là bí mật của riêng tôi, ngay cả mẹ, tôi không thể cho bà biết.