"Bạn có tin vào tình yêu?
Đối với tôi, đó là một điều gì đó rất xa xỉ, nhưng điều gì là không thể đúng không?
Tôi, Mộc Linh 27 tuổi vẫn chưa có tình yêu cho đời mình, tuy nhiên đã nếm trải được vị phản bội của tình yêu.
Gia đình tôi có gì? Mẹ tôi đã mất khi tôi chỉ mới 6 tuổi, một độ tuổi đã biết mất mát, đau thương là gì. Tôi vẫn không thể chấp nhận chuyện mẹ tôi đã ra đi và cả việc chỉ sau nửa năm sau ba tôi đã đón người phụ nữ khác về nhà và một năm sau bà mẹ ghẻ ấy đã sinh cho ba tôi một đứa em, và đương nhiên đó không phải là em của tôi!
Tôi luôn cay nghiệt 2 mẹ con bà ấy, mỗi lần có ba ở đấy bà ấy luôn trơ trơ bộ mặt giả dối đầy đáng thương kia ra, bả cũng chả ưa gì tôi.
Sinh nhật lần thứ 18 của tôi, ba tổ chức cho tôi một buổi tiệc sinh nhật hoành tráng tại khuôn viên nhà. Nhưng điều gì đã xảy ra?
19/08 – Tại buổi tiệc lần thứ 18 của Mộc Linh
Tiếng nhạc du dương đầy sang trọng đang hoà tấu cùng dàn nhạc violin.
Khu vườn đầy ánh sáng, đầy sắc màu. Những quý cô đang mặc trên người những bộ đầm thật quyến rũ, sang trọng. Ông Mộc Lâm Khang, chủ bửa tiệc này cũng là ba của Mộc Linh. Chủ tịch Tập đoàn Lâm Mộc, ông trùm kinh doanh bất động sản. Nếu không nói đến thiên chức làm bố như thế nào thì ông có lẽ là một trong những thiên tài kinh doanh, Mộc Lâm Khang lập nghiệp từ hai bàn tay trắng đi đến thành công ngày hôm nay đã phải cố gắng và trải qua những thất bại rất nhiều.
Nhưng khi nói đến gia đình, mẹ của Mộc Linh đã ở bên ông ấy từ lúc khi ông còn là một thanh niên không có gì trong đây, quyết định ở bên Mộc Lâm Khang đã khiến mẹ của Mộc Linh đánh đổi rất nhiều kể cả ba mẹ ruột ngăn cấm.
Từ lúc sanh Mộc Linh ra, công việc Mộc Lâm Khang đã phát triển vượt bậc chỉ sau vài năm thì từ một công ty nhỏ đã vươn lên thành một Tập đoàn có giá trị hàng ngàn tỉ. Nhưng khi mẹ Mộc Linh mất, ông đã thay đổi rất nhiều, chỉ nửa năm sau đã cưới vợ mới.
Trở lại với bửa tiệc, đương nhiên các khách mời ở đây đều là các quan chức cao và những quan khách có địa vị cao trong xã hội.
Đồng hồ đã điểm 19:00, nhân vật chính của bửa tiệc hôm nay cũng đã xuất hiện.
Ở ngay cổng cửa chính, một nữ nhân có mái tóc đen huyền xoăn nhẹ dài đến thắc lưng, diện trên mình một bộ váy trắng đuôi cá ôm sát cơ thể, xẻ tà lộ ra phần đùi trắng nỏn nà cùng với đôi chân vô giá kia. Đó chính là Mộc Linh, chủ nhân buổi tiệc ngày hôm nay. Mộc Linh được ông Mộc Lâm Khang cầm tay dẫn dắt ra bên ngoài, đi đến trung tâm bữa tiệc, ánh đèn cũng đang chiếc rọi 2 bố con nhà tài phiệt này chắc sẽ có ai đó đang ganh tị với hình ảnh này.
- Kính chào quý vị, cảm ơn quý vị đã nể mặt cho Mộc Lâm Khang tôi đến đây để cùng chúc mừng sinh nhật lần thứ 18 của con gái tôi. Cùng tôi chứng kiến quá trình lớn lên của đứa con gái độc nhất vô nhị này, tôi rất vui mừng...
Mộc Linh được ba cầm tay cưng chiều, cô bé chỉ mới 18 tuổi này đúng thật là như một thiên thần. Chỉ dính một nụ cười nhẹ trên môi cũng đã khiến cho đám trai trẻ trong buổi tiệc phải say đấm.
Đã đến giờ nhập tiệc, cũng là thời gian cho những người nắm trong tay hàng trăm hàng ngàn tỉ kia làm việc, đúng vậy, đây chẳng phải là cơ hội cho họ có thêm vài bảng hợp đồng hay sao.
- Ơ kìa con gái.
Bà Tố Cẩm - mẹ ghẻ của Mộc Linh, đi cùng con gái bà ấy Mộc An chỉ mới 11 tuổi. Mộc Linh vô cùng chán ghét bộ dạng ra vẻ của bà mẹ ghẻ này nên cũng không quan tâm bà ấy nói gì.
- Nay sinh nhật con, con cũng đã trưởng thành rồi mẹ cũng có món quà tặng cho con.
Bà Tố Cẩm đưa cho Mộc Linh một túi nhỏ bên trong có một chiếc hộp, Mộc Linh tuỳ hứng nhận lấy.
- Cảm ơn bà.
- Mẹ, mẹ, con cũng muốn làm sinh nhật thật đẹp như của chị ấy.
Mộc An lay lay tay mẹ mình, trương ra bộ mặt nhõng nhẽo để vòi bà ấy. Bà Tố Cẩm là người nuông chiều con gái mình hết lòng nên đã khiến cho Mộc An sinh ra thói tiểu thư từ nhỏ.
- Được rồi, khi con đến 18 tuổi, ba cũng sẽ làm 1 buổi tiệc thật lớn cho con.
Bà Tố Cẩm nở nụ cười hạnh phúc với con gái của mình. Mộc Linh bên cạnh nghe thấy cũng cảm thấy ớn lạnh và chán ghét.
- Mẹ, mẹ, con muốn chiếc đầm lông như chị Mộc Linh.
Được voi đòi tiên, Mộc An không biết lớn nhỏ thấy chiếc đầm Mộc Linh đang mặc thật đẹp nên đã vòi mẹ mình, nhưng chưa nói dứt câu đứa trẻ ranh đó đã vồ đến Mộc Linh làm ly rượu trên tay Mộc Linh đổ hết vào chiếc váy của mình, đó là chiếc váy được may riêng cho tiểu thư nhà Lâm Mộc này làm gì có chiếc thứ hai. Mộc Linh cảm thấy tức giận, nên đã lỡ tay đẩy mạnh Mộc An ra làm cho cô ngã ra đất. Đứa trẻ không hiểu chuyện Mộc An này đã oà khóc lên làm cho những quan khách xung quanh cùng với Mộc Lâm Khang phải chú ý đến, ông vội vã chạy đến đỡ Mộc An dậy. Bà Tố Cẩm thấy thời thế thuận lợi nên đã có tiểu phẩm trong đầu mình.
- Ây dô, sao con lại đẩy em thế này, em con còn nhỏ nó có biết gì đâu.
Mộc Linh cảm thấy khó hiểu rõ ràng là con bé vồ đến làm đổ ly rượu lên người mình, Mộc Linh định lên tiếng giải vay chỉ vừa cất tiếng lên.
- Con...
- Thôi được rồi, nó là em con con phải nhường nhịn.
Mộc Lâm Khang hơi lớn tiếng quát vào Mộc Linh, hôm nay là sinh nhật cô nhiều quan khách như thế này mà ông ấy lại lớn tiếng với cô, khiến cô cảm thấy uất ức. Mộc Linh lườm hai mẹ con nhà đó rồi đi thẳng vào nhà.