Lúc ấy tôi còn giật mình hỏi Đinh Nhất làm sao lấy được? Kết quả anh ta lại nói với vẻ mặt nhẹ nhàng: “Khi tôi đến đúng lúc thấy hắn đang cầm một gói đồ chuyển phát nhanh trong tay, vì thế tôi giả vờ
không cẩn thận đụng phải, sau đó giúp anh ta nhặt gói đồ rơi trên mặt đất lên, địa chỉ và tên họ ở bên trên nhìn là thấy ngay!” Tôi nghe xong2bèn vỗ vai anh ta nói: “Được đó! Anh đúng là chọn sai nghề rồi! Nếu ở quá khứ, làm đặc công bố mật gì đó chắc chắn sẽ không thành vấn đề.”
Căn cứ vào thông tin Đinh Nhất nhìn lén được từ gói đồ kia, người đàn ông đó tên Tống Bằng Vũ, nhà ở căn hộ 1102, lầu hai, toà nhà 52, ngay cả số di động của hắn, Đinh Nhất cũng lướt qua và ghi5nhớ lại. Kể tiếp do tối và Đinh Nhất giả làm nhân viên công ty gas đến bảo trì tận nhà, như vậy là có thể trà trộn vào nhà họ, dễ dàng xem bên trong còn có nhiều “thịt viên” hơn không.
Để không rút dây đồng rừng, trước tiên chúng tôi vẫn gõ cửa nhà hàng xóm của Tống Bằng Vũ trước. Mở cửa cho chúng tôi là một bà cụ đầu tóc bạc trắng, khi chúng6tôi nói ra mục đích đến đây, bà ấy bèn nhiệt tình cho chúng tôi vào nhà.
Bà cụ này rất hay nói, chắc bình thường trong nhà cũng không có ai nói chuyện với bà. Chúng tôi vốn định giả bộ kiểm tra vòi gas trong nhà hàng xóm Tống Bằng Vũ một chút, sau đó lại hỏi thăm bà ấy tình hình của Tống Bằng Vũ này, sau đó mới đến nhà Tống Bằng Vũ.
Kết quả không5ngờ khi tôi đi vào phòng bếp nhà bà cụ lại thật sự ngửi thấy mùi gas nồng nặc... Lúc ấy tôi thầm cả kinh, vội vã với tay vặn kín van gas chính trong phòng bếp. Lúc này Đinh Nhất thấy tôi luống cuống tay chân vừa đóng van gas vừa mở cửa sổ, vội hỏi tôi làm sao vậy, kết quả anh ta vừa đi vào phòng bếp cũng lập tức ngửi được mùi gas trong3phòng. “Nguy hiểm thật! Còn may mà hôm nay chúng ta tới, bằng không chỉ sợ xảy ra chuyện lớn thật.” Tôi nghĩ lại mà còn sợ. Bà cụ mới vừa pha trà cho chúng tôi xong, nhìn sắc mặt của hai người chúng tôi khó coi, bèn vội hỏi sao thế? Có phải ống dẫn gas nhà bà có vấn đề gì không? Tôi thấy sắc mặt bà cụ căng thẳng không thôi, nên cố gắng nói với bà bằng vẻ mặt bình thường: “Chuyện đó... Ống dẫn rất tốt, nhưng mà vòi hơi cũ quá rồi, lát nữa chúng cháu sẽ thay miễn phí cho bà một cái mới.”
Bà cụ lập tức tươi cười: “Thật à, vậy cám ơn cậu thanh niên nhé, cậu xem mấy đứa con trai tôi, thường ngày đều bận hết, bọn nó cũng không có thời gian về kiểm tra, không ngờ bây giờ dịch vụ của công ty gas các cậu lại tốt như vậy.”
Tôi nghe thế thì lập tức lửa giận bốc cao trong lòng, ra là bà cụ còn có “mấy đứa con trai” cơ đấy! Ấy thế nhưng không có một đứa nào biết về kiểm tra vòi gas ở nhà cho mẹ già. Vì thế tôi hỏi bà cụ số điện thoại của một trong những đứa con trai của bà, nói là để về sau có chuyện gì thì tiện liên hệ.
Tuy rằng bà cụ không hiểu vì sao tôi cần số điện thoại của con trai bà ấy nhưng vẫn cho số cả hai, nói là nếu không gọi được cho người này thì gọi một người kia... May mà vì để giả cho giống, chúng tôi có mang theo người mấy cái vòi gas, bằng không bà cụ cũng không thể nào nấu bữa trưa được.
Lúc này Đinh Nhất vừa thay vòi gas vừa ra hiệu bằng mắt cho tôi, ý bảo tôi đừng quên mục đích chúng tôi tới đây hôm nay... Tôi nhận được ánh mắt đó bèn thuận miệng hỏi: “Bà ơi, bà ở đây bao lâu rồi ạ?” Bà cụ cười nói cho tôi biết: “Cũng đến năm, sáu năm rồi đấy! Căn hộ này là mấy đứa con trai góp tiền với nhau mua cho bà, bình thường bọn nó rất hiếu thảo, nhưng mà cả đám đều bận quá! Tuy nhiên thời nay nếu không bận rộn thì làm sao có cuộc sống tốt được chứ?”
Tôi thấy giọng điệu của bà cụ rất bất đắc dĩ, bèn nghĩ thầm trong lòng, ai ai cũng hiểu đạo lý, nhưng mà đối với người mẹ, sự hiếu thảo tốt nhất chính là ở bên bà, cho dù anh mua cho mẹ cả một tòa cung điện, nhưng để mẹ ở một mình trong đó, bà cũng sẽ không thật sự vui vẻ...
Tôi lại hỏi tiếp bà cụ: “Đúng rồi, nhà bên cạnh ban ngày có người không ạ?”
Bà cụ nghĩ ngợi rồi lắc đầu đáp: “Trước kia nhà họ vẫn cho thuê, đợt trước lại dọn về ở, nghe nói Tiểu Tống là quản lý cấp cao của công ty gì đó, vợ cũng làm việc ở ngân hàng. Hai người này bình thường rất bận, mỗi ngày đều ra ngoài từ sáng sớm, buổi tối chưa đến mười giờ thì chưa về đâu. Người trẻ tuổi bây giờ ấy, không kể công việc tốt xấu, cả đám đều không dễ dàng mà!” Ra khỏi nhà bà cụ rồi, Đinh Nhất bảo tôi xuống lầu dưới trông chừng, bây giờ nhà của Tổng Bằng Vũ không có ai, đúng lúc cho anh ta đi vào thăm dò thực hư trước. Tôi gật đầu đi thang máy xuống dưới lầu trước, trong lúc này tôi còn gọi điện thoại cho con trai của bà cụ.
Tôi hung dữ mắng anh ta một trận trong điện thoại, mới đầu anh ta còn tức giận hỏi tôi là ai, quản gì chuyện nhà bọn họ? Nhưng sau khi nghe tôi kể lại chuyện phòng bếp nhà bà cụ bị xì gas thì héo xuống ngay, không nói không rằng gì nữa.
Sau khi cúp điện thoại, cục tức của tôi cuối cùng đã xuôi xuống, vì thế muốn đến đại sảnh ở lầu một, tiếp tục hỏi thăm nhân viên bất động sản ở cửa ít chuyện về Tống Bằng Vũ.
Kết quả tối mới vừa đi ra khỏi thang máy thì nhìn thấy nhân viên bất động sản Tiểu Vương tới thay ca với đồng nghiệp, trước mặt cô ta nên tôi không thể giả vờ mình là người của công ty gas được, bởi vì lúc trước tôi đi nộp phí bất động sản đã từng gặp cô ta.
“Anh Trương?! Sao anh lại đến toà nhà 52 này thế?” Tiểu Vương ngờ vực hỏi.
Tôi mỉm cười với cô ta: “Tôi có một người bạn muốn thuê nhà trong khu chung cư chúng ta, tôi nghe nói nhà 1102 trên lầu vẫn cho bên ngoài thuê nên tới đây xem thử, kết quả là nhà họ lại không có ai.”
Tiểu Vương nghe xong thì lắc đầu nói: “Nhà 1102 giờ không cho thuê, chủ nhà đã dọn về ở rồi.”
“Không cho thuê à? Haiz... Hại tôi uổng công đi một chuyến, tôi nghe nói nhà Tống Bằng Vũ có mấy căn hộ cơ mà? Sao lại dọn về đây rồi thế?” Tôi nói với vẻ thất vọng. Tiểu Vương cười nói: “Chuyện này chúng tôi cũng không biết, có điều nghe nói họ đã bán căn nhà lúc trước rồi, nên giờ mới dọn về bên này ở.”
Lúc này Đinh Nhất đi từ trong thang máy ra, tôi lập tức giả bộ thất vọng nói với anh ta: “Tiểu Vương bảo căn hộ nhà Tổng Bằng Vũ không cho thuê nữa rồi.”
Đinh Nhất lập tức hiểu ý tôi, sau đó bày ra vẻ mặt không sao cả: “Vậy thôi đi, chúng ta lại đến chỗ khác trong khu chung cư tìm thử xem.”
Ra khỏi toà nhà 52 rồi, tôi vội hỏi Đinh Nhất có phát hiện ra cái gì trong nhà Tống Bằng Vũ không? Đinh Nhất làm vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Cái gì cũng không có, trong nhà sạch sẽ, tủ lạnh trống không, còn có rất nhiều thùng đồ chuyển nhà vẫn chưa mở ra nữa.”
Tôi hơi ngờ vực: “Xem ra trước đó bọn họ dọn nhà rất vội vàng nhỉ! Đến bây giờ còn chưa sắp xếp lại xong đồ đạc trong nhà nữa!” Đinh Nhất cũng nói: “Đâu chỉ không có sắp xếp lại, tôi đoán họ chỉ tới đây ngủ, thời gian còn lại cũng không nhà, trong phòng bếp không có dấu vết nổi lửa nấu cơm...”