Người Tìm Xác

Chương 675




Sau khi chú Lê nói xong, Lương Phi chỉ cúi đầu nhìn chén cà phê trong tay, dường như nghĩ đến chuyện gì đó nên tủm tỉm cười…

Một lúc sau anh ta mới ung dung nói: “Các người biết không? Em gái tôi lúc nhỏ rất nghe lời, khi đó cha mẹ chết sớm, trong nhà chỉ còn lại hai chúng tôi, mà tôi lại lớn hơn nó mười mấy tuổi, nên nó rất dựa dẫm vào tôi… Nhưng tôi không ngờ, sau khi lớn lên Tiểu Tuệ lại trở lên ngỗ ngược như vậy,2một hai đòi phải trở thành siêu sao gì đó! Lúc đó chúng tôi vì chuyện này đã cãi nhau một trận lớn, kết quả trong lúc tức giận nó bỏ nhà đi ra ngoài. Nếu như… biết trước chuyện sẽ thành như thế này, tôi chắc chắn sẽ ủng hộ giấc mơ của nó, sẽ ở bên cạnh bảo vệ nó, cũng sẽ không có kết quả như bây giờ, đúng không?”

Nghe Lương Phi hỏi lại, tôi cũng đành nói: “Thật ra anh đừng tự trách mình, vì mỗi người đều có con đường họ muốn đi, về5chuyện con đường này tương lai tươi sáng hay là đầy bụi gai cũng không ai nói trước được…”

Lương Phi đầu tiên thì sắc mặt ôn hòa, gật đầu nói: “Đúng vậy, mệnh người do trời định, người bình thường khó phán đoán được may rủi, sinh tử.” Nhưng sắc mặt anh ta lập tức sầm xuống: “Nhưng điều tôi tin tưởng trong cuộc sống chính là, làm sai thì phải chịu trừng phạt.”

Lúc này tôi và chú Lê đều phát hiện, Lương Phi trước mắt đã khác hẳn lúc anh ta mới vào, chỉ sợ đây mới là6con người thật của anh ta?!

Chú Lê mỉm cười nói: “Không biết ngài Lương theo môn phái nào? Lại có thủ đoạn cao siêu như vậy, có thể lấy tính mạng của người khác?”

Lương Phi khẽ cười: “Lê đại sư nói gì vậy chứ, kẻ hèn này thực sự không đủ tư cách so với ngài, nào có ý khoe khoang trước mặt ngài chứ. Chỉ có điều em gái tôi chết quá thảm, nếu cơn giận này không xả được thì lòng không yên, cho nên bất kể là ai cản trở đường, tôi cũng sẽ dùng sở5học cả đời đáp trả, nửa phần lực cũng không giữ lại.”

Đây không phải là khiêu chiến công khai sao? Xem ra đàm phán không thành rồi. Nhưng chú Lê nghe xong cũng không vội không giận nói: “Ngài Lương hà tất phải như vậy? Nhân quả vốn tự có đạo riêng, cố gắng thay đổi chắc chắn sẽ phản phệ, đạo lý này tôi nghĩ anh cũng hiểu rõ.”

“Hiểu, đương nhiên hiểu! Nhưng đây là nguyện vọng lúc lâm chung của em gái, coi như tôi liều cá chết lưới rách cũng phải thành toàn cho nó…” Lương3Phi lạnh lùng nói.

“Nguyện vọng? Không phải nửa năm sau khi cô ấy tự sát anh mới biết ư? Sao lại có nguyện vọng gì?” Tôi không hiểu.

Lương Phi lạnh lẽo nhìn tôi: “Trước khi chết nó đã liên lạc với tôi, hy vọng tôi có thể báo thù cho nó…”

Tôi tức giận nói: “Nếu em gái anh đã liên hệ với anh, vậy sao anh không khuyên cô ấy phải sống thật tốt chứ?”

Lương Phi nghe tôi nói vậy, biểu cảm trở nên dữ tợn nói: “Cậu cho rằng tôi không khuyên sao? Thế nhưng nó không chịu nghe, lúc đó tôi cũng không biết nó ở đâu, nếu báo cảnh sát cũng không có nghĩa lý gì… Tôi chỉ có thể hoàn thành nguyện vọng của nó, khiến tất cả những kẻ từng làm tổn thương nó đều giết chết!”

Tôi lạnh người, Lương Phi không nói đùa, nếu như mặc kệ anh ta tiếp tục, hậu quả sẽ không tưởng tượng được. Tôi cố gắng thuyết phục: “Nhưng anh có nghĩ đến, anh cứ như thế sẽ không được chết tử tế!”

“Tôi thì chẳng có vấn đề gì! Tiểu Tuệ là người thân duy nhất trên đời này của tôi, nó không còn, tôi sống còn ý nghĩa gì đâu?”

Lương Phi nói xong, lại khôi phục khuôn mặt lạnh nhạt như cũ.

Thật ra tôi cũng rất hiểu cảm giác của Lương Phi, nếu trên đời này có người làm tổn thương Chiêu Tài, tôi cũng quyết sẽ liều chết để bảo vệ chị ấy! Nhưng báo thù thực sự có thể lấy được sự bình an sao?

Tôi không nghĩ vậy, một người lòng đầy thù hận, cho dù có giết hết kẻ thù trong lòng hắn cũng khó có được giây nào bình an. Vì lúc đó hắn sẽ hiểu rõ, cái giá mình phải trả cao thế nào…

Mặc dù bây giờ chúng tôi đã gặp Lương Phi, nhưng hoàn cảnh của anh ta thế nào chúng tôi vẫn không biết gì, còn em gái của anh ta, Lương Tuệ, bây giờ có lẽ cô gái này cũng không đơn giản như bề ngoài. Hai anh em họ rốt cuộc là ai? Lương Tuệ có thể dùng tính mạng của mình để báo thù? Đây không phải chuyện những cô gái bình thường có thể làm được.

Lúc này Lương Phi đẩy chén cà phê lên trước nói: “Tôi thấy chúng ta cũng không còn gì để nói nữa, quan điểm khác nhau, rất khó có suy nghĩ chung. Chuyện sau này đều phụ thuộc vào bản lĩnh của mình, nếu như tôi có gì mạo phạm, xin hai vị thứ lỗi…”

Lương Phi nói xong thì quay người đi, còn tôi và chú Lê vẫn đang choáng váng, cơ hội có thể điều tra ngọn nguồn đối phương sờ sờ ra thế, nhưng nửa ngày cũng không hỏi được gì.

Bây giờ chỉ có thể xác định Lương Phi là tên thật của anh ta, xem ra tôi và chú Lê còn phải tự dùng bản lĩnh đi điều tra thêm về tên Lương Phi này. Chú Lê có đạo của chú Lê, tôi có cách của tôi, tôi cũng không tin không tìm ra được thân thế thật của Lương Phi!

Sáng hôm sau tôi đến văn phòng của Bạch Kiện, anh ta vừa thấy tôi thì tức giận nói: “Cậu cũng đến chơi thường xuyên quá đấy? Đừng có nói lại có bản án khác tìm anh giúp đỡ đấy nhé?!”

Tôi vội cười nói: “Có phải thế không…”

“Có ý gì?” Bạch Kiện không hiểu hỏi.

Tôi thở dài nói: “Thật ra vẫn là vụ lần trước, đằng sau vụ án này lại dẫn theo một án mạng liên hoàn, cho nên không còn cách nào đành phải đến tìm anh.”

Xem ra mấy ngày này Bạch Kiện cũng không có vụ án lớn gì, nghe tôi nói án mạng “liên hoàn” thì hai mắt sáng rực, giục tôi nhanh kể rõ chuyện. Tôi kể đại khái cho anh ta nghe đầu đuôi câu chuyện…

Bạch Kiện sau khi nghe xong thì nói: “Lương Phi không khó điều tra, nhưng anh ta thực sự có bản lĩnh lớn như thế sao? Muốn ai chết thì người đó phải chết?”

Tôi nhún vai nói: “Trước mắt mà nói thì khả năng này rất lớn, nên tụi tôi phải điều tra anh ta thật kỹ mới được!”

Bạch Kiện gật đầu nói: “Chuyện này dễ thôi, anh gọi điện thoại, dù sao lúc trước anh ta đã làm so sánh ADN, điều tra ra nội tình dễ như trở bàn tay.”

Tôi biết Bạch Kiện không nói khoác, nên an tâm ngồi trong phòng chờ. Quả nhiên, không bao lâu sau đã có một tập tài liệu liên quan đến Lương Phi được đưa đến. Nhưng không ngờ khi chúng tôi mở tài liệu ra, Lương Phi bên ngoài là một người hoàn toàn bình thường, thân phận trong sạch, nửa điểm phạm pháp hay làm loạn trật tự cũng không có.

Lương Phi nguyên quán ở Quảng Tây, cha mẹ mất từ nhỏ, sau đó hai anh em họ được một người anh họ của cha đưa về nuôi, mới đến đây sống. Lương Phi sau khi thành niên thì luôn cố gắng làm việc, bây giờ đã có một xưởng gia công thuốc màu cỡ nhỏ.