Người Tìm Xác

Chương 587




Phản ứng đầu tiên của Điền Chí Phong là sao nữ kia sai tay chân đến tìm mình, muốn dạy dỗ mình một trận. Nên khẩu khí của anh ta cũng cứng rắn hơn: “Cô ta cho anh bao nhiêu tiền để anh làm thế này? Anh có biết đây là phạm pháp không?”

Nhưng câu nói này của Điền Chí Phong đã chọc giận người đàn ông kia, hắn lấy một cây2côn gỗ quật lên người Điền Chí Phong, tay chân bị trói, Điền Chí Phong không chống cự được nên chỉ đành để mặc cây côn kia đập lên người mình như mưa…

“A… đại ca… dừng lại… a…. Đừng đánh nữa… tôi xin anh… tôi sai rồi… đừng đánh nữa!” Điền Chí Phong kêu rên xin tha mạng.

Nhưng điều này chẳng có ý nghĩa gì với người đàn ông kia, hắn ta5đánh đến lúc mỏi tay mới dừng lại, lúc này Điền Chí Phong đã bị đánh gần chết.! Vì không nhìn thấy bản thân, nên anh ta không biết mình bị đánh đến thế nào, chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu.

“Khụ… khụ khụ… Đại ca, anh đánh cũng đánh đủ rồi, cũng xả hết tức rồi, có thể thả tôi được không? Tôi sẽ làm một6đoạn video xin lỗi cho anh được không…” Điền Chí Phong cố cho máu không phun ra nói.

Người đàn ông kia lạnh lùng nhìn Điền Chí Phong, ánh mắt tàn nhẫn, không hề có ý định tha cho anh ta. Điền Chí Phong cũng là phóng viên, gặp qua không ít loại tội phạm bạo lực, anh ta biết nếu mình không đối xử tử tế với người này, có thể sẽ5bị mất mạng.

Thế nên anh ta điều chỉnh giọng mềm mỏng hơn: “Đại ca, anh nhìn xem tôi cũng đủ thảm rồi, cô ấy dù có tức giận thì bây giờ đã bớt giận rồi chứ? Tôi vừa nói rồi, tôi có thể làm một video xin lỗi, cô ấy có thể phát trên bất kỳ phương tiện truyền thông nào, có được không?”

Gã đàn ông kia rốt cuộc mở miệng: “Mày3có thể xin lỗi, thế thì tự mình nói xin lỗi với cô ấy đi! Cần gì làm video!”

Điền Chí Phong vui mừng, chỉ cần gã thả anh ta đi thì làm gì cũng được! Chỉ cần chạy được, anh ta nhất định sẽ trả lại gấp trăm, gấp nghìn lần. Nhưng Điền Chí Phong không biết, anh ta đâu còn cơ hội này.

Lúc ấy gã kia mở tivi trong phòng lên, trên đó phát đi một tin tức mới nhất: “Sao nữ nổi tiếng xxx bị phát hiện chết tại nhà vào lúc 19 giờ 23 phút tối nay, hiện chưa rõ nguyên nhân cái chết, nhưng không loại trừ khả năng tự sát.”

Lúc Điền Chí Phong nhìn thấy tin tức sao nữ kia đã qua đời, dự cảm không lành xuất hiện trong lòng anh ta, lúc này chỉ hận không thể tự vả mình một cái, nói cái gì không nói nhất định phải nói tự mình đi xin lỗi cô ta chứ….

“Không phải lúc nãy mày muốn đích thân xin lỗi cô ấy sao? Tao sẽ tác thành cho mày…” Giọng nói lạnh lẽo vang lên bên tai, dọa Điền Chí Phong toàn thân rùng mình, sau đó ra sức giãy dụa.

“Vô ích, loại người như mày chỉ biết cầm máy ảnh, cầm bút, sao có thể kéo đứt mấy sợi dây thừng này?” Gã kia mỉa mai nói.

Trước đó Điền Chí Phong đã bị thương, lại còn bị đánh khắp người, bây giờ đừng nói là dây thừng, có thả anh ta ra, anh ta cũng không chạy được mấy bước.

Hành động vừa rồi cũng đã tiêu hao hết chút sức lực không còn lại bao nhiêu của anh ta, bây giờ anh ta chỉ có thể tê liệt ngồi trên ghế, không ngừng thở hổn hển.

“Anh… rốt cuộc anh… muốn thế nào? Cô ta chết… không phải… tại tôi!” Giọng Điền Chí Phong không chút sức lực.

“Mày còn dám nói!?” Gã kia quát lớn: “Mày đăng ảnh nude của người ta lên, mày có nghĩ đến những tổn thương cô ấy phải chịu không?”

“Xin lỗi… Tôi lúc đó không nghĩ nhiều như vậy… tôi có thể đăng báo xin lỗi… tôi không biết cô ấy sẽ tự sát!” Điền Chí Phong cầu xin nói.

Thế nhưng gã đàn ông kia lại không có ý định bỏ qua cho anh ta, hắn lấy từ hộp dụng cụ ra một cây búa hen rỉ, từ từ đi về phía Điền Chí Phong.

“Anh định làm gì! Không được lại gần đây! Không được… A…!”

Gã ta dùng cây búa đập nát ngón út của Điền Chí Phong, đau đớn lan ra toàn thân khiến Điền Chí Phong không nén được kêu lên thảm thiết, lúc đó trong lòng anh ta là sự sợ hãi và hối hận, nếu biết vì sai lầm khi đó sẽ bị như bây giờ, lúc đó chắc chắn anh ta sẽ không làm ra những chuyện tổn thương người khác.

Giọng nói lạnh lùng của gã đàn ông kia lại vang lên: “Thế nào? Cảm giác bị người khác làm tổn thương dễ chịu không? Nhưng mày phải kiên trì lên… vì đây mới chỉ là… bắt đầu thôi…”

Sau đó, gã kia không chút lưu tình đập nát chín ngón tay còn lại của Điền Chí Phong, anh ta mấy lần đau đến ngất đi, rồi lại tỉnh lại vì đau, cảm giác như chết đi sống lại!

Nếu như so sánh với những gì Điền Chí Phong đã làm, sự trừng phạt này cũng quá nặng với anh ta, so với sự đau đớn này thà rằng một dao chết đi nhẹ nhàng. Mặc dù tôi chỉ là cảm nhận ký ức của anh ta, nhưng cảm giác đau đớn kia cũng khiến toàn thân tôi run rẩy.

Lúc này Đinh Nhất phát hiện tôi không ổn, mặc dù vẫn đứng đó nhưng toàn thân không ngừng run run, cả mặt và cổ đều là mồ hôi lạnh…

“Cậu thanh niên này sao thế?” Mẹ Điền lo lắng hỏi.

Chú Lê nhẹ giọng nói: “Không có chuyện gì… Chắc là nhìn thấy chuyện gì đó đáng sợ!”

Lúc Điền Chí Phong chết, đã phải chịu rất nhiều tra tấn, đến cuối cùng anh ta còn nghĩ phải nhanh chóng chết đi, thoát khỏi sự đau khổ này. Lúc đó tinh thần của anh ta bắt đầu sụp đổ, không còn nhớ đến trong nhà mình còn có một người mẹ đáng thương.

Đến khi tôi tỉnh táo lại từ ký ức của hai cha con họ, quần áo trên người tôi đã bị mồ hôi lạnh thấm đẫm. Mẹ Điền dường như biết tôi đã nhìn thấy gì đó, mắt đỏ lên hỏi tôi: “Có phải đã thấy được Tiểu Phong ở đâu không?”

Tôi chưa trả lời vội, ngẩng đầu nhìn về phía chú Lê: “Cháu mệt quá, chúng ta về trước đi, có gì nói với ngài Vương sau.”

Mẹ Điền lập tức hiểu ngay, bà ấy kích động hỏi tôi: “Cậu trai trẻ, cậu đừng sợ tôi không chịu được, cậu có thể nói luôn cho tôi biết, bây giờ Tiểu Phong còn sống hay đã chết? Nó đang ở đâu?”

Tôi mệt mỏi vịn vào tay Đinh Nhất, không có sức nói: “Bà Điền… bây giờ có thể khẳng định con trai bà… đã qua đời. Nhưng chuyện anh ta ở đâu, chúng tôi phải tìm ngài Vương bàn bạc mới có thể tìm được, bà đừng vội, yên tâm ở nhà chờ tin.” Nói xong tôi véo nhẹ vào tay Đinh Nhất, ra hiệu bảo anh ta dìu tôi ra ngoài.

Lúc ra khỏi nhà họ Điền, tôi không nhịn được nữa, phun hết những thứ trong dạ dày ra.