Thái Úc Lũy suy nghĩ một chút rồi: “Cũng tốt, chân thân của người sẽ không khiến người khác chú ý n3hiều, hay là bây giờ ngươi bay vào trong hoàng cung nhà Tần xem thử, Tần Vương muốn gọi Bạch Khởi 4vào cung làm gì?”
Nữ Oa thấy Thái Úc Lũy bắt mình đi theo dõi Bạch Khởi, lập tức cao hứng 5quay người lại, lần nữa hóa thành chim Tinh Vệ, bay về hướng hoàng cung nước Tần..
Trang H1à thấy thế thì cảm thấy khó hiểu: “Từ khi nào mà quân thượng lại quan tâm đến phân tranh thời cuộc5? Sao chúng ta phải quan tâm đến chuyện Tần Vương gọi Bạch Khởi đến làm gì?” Thái Úc Lũy than nhẹ: “Chỉ sợ nước Tần lại bắt đầu một cuộc chinh phạt mới, đến lúc đó e rằng sẽ kích thích bản tính khát máu trong lòng Bạch Khởi
Tuy chúng ta không thể ngăn cản chiến tranh xảy ra, nhưng có thể ngăn cản Bạch Khởi không giết chóc bừa bãi.” Trang Hà lại tỏ vẻ xem thường: “Cho dù giết chóc cũng là việc của phàm nhân bọn họ, cho dù không phải Bạch Khởi giết thì cũng sẽ có người khác giết, đạo lý vốn là như vậy, quân thượng tội gì phải vì thế mà thêm sầu lo? Nếu không chúng ta cứ đánh ngất Bạch Khởi rồi mang đi là được! Khi đó hắn đương nhiên sẽ không thể phát điên lên mà giết người được nữa!” Thái Úc Lũy nghe mà đỡ trán: “Nếu chuyện có thể đơn giản như người nói thì thật tốt! Chỉ tiếc rằng Bạch Khởi là một chi tiết quan trọng trong vòng quay lịch sử, sao có thể mang đi là mang đi như người nói được? Nhớ lấy, chúng ta không thể can thiệp quá sâu vào chuyện của nhân gian, nếu không sẽ dẫn đến mệnh cách của càng nhiều người thay đổi, hậu quả của chuyện đó không phải là ta và ngươi có thể tưởng tượng được.” Trang Hà bất đắc dĩ nói: “Vâng, quân thượng nói thế nào thì là thể đó...” Đêm hôm đó Bạch Khởi không quay về, có điều Nữ Oa đã đem tin vì sao Tần Vương lại muốn triệu kiển Bạch Khởi vào cung, quả đúng như Thái Úc Lũy suy đoán, lần này vương thượng của nước Tần muốn đánh nước Ngụy! Từ thế cục hiện tại có thể thấy, các nước chư hầu nếu không phải ta đánh người thì là người đánh ta, không thể khác được, Thái Úc Lũy cũng không có hứng thú với việc đánh Ngụy hay đánh Sở
Có điều, chỉ cần có chiến tranh thì mọi chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng mày không muốn nghĩ đến nhật..
Sáng sớm hôm sau Bạch Khởi mệt mỏi quay lại hầu phủ, hắn nói cho Thái Úc Lũy biết mình phải phụng chỉ Tần Vương lĩnh binh xuất chinh đánh nước Ngụy
Thái Úc Lũy thắc mắc: “Đánh nước Ngụy? Không phải hai nước vừa mới ký hiệp ước liên minh sao, sao nhanh như vậy đã lại động binh đao rồi?” Bạch Khởi thở dài: “Lúc trước thái tử của nước Tần ta phải đến Ngụy làm con tin, hai nước mới có thể ký hiệp ước đồng minh, nhưng sau khi Tẩn - Triệu giao chiến, nước Ngụy đột nhiên làm phản, giết chết thái tử nước ta là Tần Trác..
Thù này vương thượng sao có thể không báo?” Thái Úc Lũy trầm mặc một lát rồi nói: “Bạch huynh, không biết trận này có thể đưa tại hạ đi cùng không?” Bạch Khởi nói mà không hề do dự: “Úc Lũy huynh nếu không chế cuộc sống quân doanh buồn tẻ, tại hạ đương nhiên cầu còn không được..
Nhưng không phải Úc Lũy huynh vẫn luôn không có hứng thú với việc phân tranh giữa các quốc gia sao? Vì sao lần này lại muốn cùng xuất chính với tiểu đệ” Thái Úc Lũy đương nhiên không thể nói thật cho Bạch Khởi biết rằng ta muốn đi cùng để ngăn ngươi không lạm sát! Thế nên chỉ cười và nói: “Chuyện Bạch huynh gặp phải vẫn chưa có kết luận, ta lo những thích khách kia sẽ còn ra tay...” Bạch Khởi gật đầu: “Đúng vậy, trước khi chuyện này được điều tra rõ ràng, thì trong quân doanh ngoài huynh và ta ra, tất cả đều có thể là người của đối phương, chiến trường chém giết, sinh tử luôn trong gang tấc, nếu như không thế xác định người sau lưng mình là bạn hay địch thì rất phiền phức
Sau khi giao chiến, quân Nguy đại bại, nước Tần chiếm được thành Hoài lập tức lật đổ Hình Khâu, cho dù nước Triệu đã đưa viện binh đến cứu viện nhưng cũng không làm nên chuyện gì, Bạch Khởi thế như chẻ tre, liên tiếp trảm mười ba vạn quân địch
Hai quân chém giết, những người này đều là tướng sĩ chết trên chiến trường, Thái Úc Lũy không thể làm gì thay đổi điều này được
Ai ngờ trong lúc Bạch Khởi giao chiến với tướng nước Triệu, quận Tân lại bắt được hai vạn tướng sĩ nước Triệu
Thái Úc Lũy sau khi biết được lập tức thuyết phục Bạch Khởi: “Hai vạn quân Triệu đã hàng, không thể động sát tâm...” Lúc đó Bạch Khởi cũng đã vui vẻ đồng ý, không ngờ đêm hôm đó khi Thái Úc Lũy và Bạch Khởi đang nói chuyện trong trường, đột nhiên bên ngoài có một vị sứ giả của Tần Vương, nói là đến tuyên một chiếu
Thái Úc Lũy nghe thấy là một chiều, đương nhiên sẽ không ở lại trong trường, lập tức đứng dậy đi ra ngoài, quay về doanh trướng của mình nghỉ ngơi
Vậy lần này..
làm phiền Úc Lũy huynh ở sau lưng Bạch Khởi!”
Thái Úc Lũy thấy Bạch Khởi nói chuyện trịnh trọng như vậy, cũng nghiêm túc nói: “Bạch huynh yên tâm, lần xuất chinh này ta chắc chắn sẽ thủ hộ bên cạnh huynh!” Nước Ngụy, thành Hoài, Bạch Khởi ngồi trong trường nghe cấp dưới báo cáo tình hình chiến sự trên tuyến tuyến, hắn biết đây là tình thể bắt buộc, thái tử nước Tần gặp chuyện ở nước Nguy, cho dù thế nào cũng phải cho nước Ngụy biết tay, đồng thời cũng cho Tần Vương một câu trả lời thỏa đáng...
Trước khi khai chiến, tướng sĩ quân Tần đều rất tò mò không biết người đàn ông đi bên cạnh thống soái là ai? Trước đó có không ít bộ hạ của Bạch Khởi từng gặp Thái Úc Lũy trong quân doanh ở thành Hàm Dương, biết rõ quan hệ của người đó và Bạch Khởi không phải tầm thường, bởi vậy phần lớn chỉ dám gọi y là Thái tiên sinh, còn về thân phận thực sự của y thì không ai dám đến hỏi Bạch Khởi
Đương nhiên, cho dù bọn họ có hỏi thì Bạch Khởi cũng không biết phải trả lời thế nào, hắn đâu thể nói với bọn họ rằng Thái Úc Lũy là một tiền nhân?
Kết quả không bao lâu sau, Thái Úc Lũy nghe thấy Trang Hà truyền thiên lý âm, nói là Bạch Khởi đã sai người chém toàn bộ hai vạn quân Triệu, dìm xác xuống sông Hoàng Hà! Thái Úc Lũy kinh hãi, vội vàng đến bờ sông Hoàng Hà xem xét, quả nhiên có rất nhiều thi thể không đầu đang trôi trên sông..
Thái Úc Lũy đè nén tức giận trong lòng, cẩn thận nghĩ lại lời nói của Bạch Khởi tối hôm qua, nhưng không phát hiện ra điểm gì bất thường, mà trong thời gian này vì để ngăn sát dục trong lòng Bạch Khởi, y đã đưa cho Bạch Khởi tĩnh tâm chủ, để khi trong lòng Bạch Khởi nỗi sát tâm có thể niệm tĩnh tâm
Trước đó vẫn tốt mà, trước khi có trận chém giết này Thái Úc Lũy không cảm giác được Bạch Khởi có điểm gì khác thường, sao y vừa thả lỏng cảnh giác thì Bạch Khởi lập tức phạm vào bệnh cũ rồi
Nghĩ đến đây Thái Úc Lũy quay lại quân doanh, y nhất định phải tìm Bạch Khởi để hỏi rõ mới được.
Kết quả tìm một vòng mới biết, sau khi quay về từ bờ sông, Bạch Khởi đã tự giam mình trong soái trướng, còn hạ lệnh không ai được phép đi vào! Thái Úc Lũy nghe xong liền đến trước soái trường, không hề nghĩ ngợi mà đi vào, bởi vì y nghĩ, Bạch Khởi nói “Không ai được phép đi vào không bao gồm mình
Thủ vệ gác cổng biết Thái Úc Lũy có quan hệ thân cận với Bạch Khởi, không biết có nên cản hay không, không ngờ Thái Úc Lũy căn bản không thèm nhìn hai tên thủ vệ mà đi thẳng vào trong trường
Thái Úc Lũy đi vào trong trường, liền cảm giác phía đối diện có thứ gì đó bay đến, y tập trung nhìn, là một cái nghiên mực
Thứ này trọng lượng không nhẹ, nếu thực sự đập vào đầu, thì chỗ bị đập chắc chắn sẽ nở hoa
Nhưng khi vật kia gần đập vào mặt Thái Úc Lũy thì đột nhiên dừng lại, lơ lửng giữa không trung, rồi bụp một tiếng nát thành bột đá..
Bạch Khởi nghe tiếng động ngẩng đầu lên, lập tức ngẩn người, có lẽ một là hắn cũng không nghĩ rằng người đến lại lại Thái Úc Lũy, hai là hắn phát hiện nghiên mực mình ném ra lại bị Thái Úc Lũy dễ dàng biến thành bột đá như vậy.