*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Càng ngày càng nhiều lĩnh xương khô từ từ sống lại, cái nắp quan tài đá trên xe ngựa cũng bắt đầu rung động không yên, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị xốc lên đột ngột từ bên trong...
Mặc dù tôi đã đứng ở một khu vực tự nhận là kha khá an toàn..
cũng ở phía sau đội quân xương khổ
Nhưng lỡ đâu bọn chúng nhằm mục tiêu vào tôi thì trong ngôi mộ này chẳng có chỗ nào có thể coi là khu vực an toàn cả.
Khi tôi đang do dự có cần đưa Đinh Nhất lùi về trong mật thất kia trước hay không thì nghe thấy tiếng hai phiến đá cọ xát vào nhau! Tôi ngẩng đầu lên3và thấy nắp quan tài trên xe ngựa đã bị đẩy ra một nửa, một cánh tay người màu xanh tím chầm chậm vươn ra từ trong quan tài..
Thấy thể tôi vội vã sờ lung tung trên người, cuối cùng chỉ lấy ra được con dao bạc của Đinh Nhất
Con dao bạc này của Đinh Nhất chỉ thích hợp đánh cận chiến, hơn nữa tôi lại không rành cách dùng nó, cho nên tất nhiên sẽ không phát huy được uy lực của nó bằng khi ở trong tay Đinh Nhất
Đúng lúc này, cuối cùng xác chết trong quan tài đá cũng ngồi dậy
Đó là một võ tướng mặc giáp sắt, chắc là thủ lĩnh của đội quân xương khô này
Phải nói mặt mũi của1người anh em này chẳng ra sao cả, có thể xem như ở cấp độ khá khó coi trong đám xác chết
Mặc dù da thịt trên người hắn vẫn còn, nhưng lại ở trạng thái như bị mất nước và dính sát vào xương, nói hắn giống thịt khô cũng là sỉ nhục thịt khổ
Đương lúc tối âm thầm phỉ nhổ mặt mũi vị tướng quân thịt khố này thì lại thấy hắn đột nhiên nhảy ra khỏi quan tài, lao thẳng tới phía tôi...
Khi ấy đúng lúc tôi đứng ở gần vị trí bức tường xác, nói thật khu vực này thật sự là không có lấy một chỗ nào để có thể tránh né
Tôi thấy tướng quân thịt khô đã rút kiếm bên9hông ra
Trong tình huống không thể tránh được, tôi cũng chẳng để ý nhiều nữa, chỉ đành leo lên những cây đinh bằng đá trên bức tường xác để trèo đến chỗ cao hơn trong ngôi mộ...
Còn may là khoảng cách giữa các cây đinh đá không quá một mét, với khả năng của tôi thì qua lại ở trên đó chắc là không có vấn đề gì quá lớn, chỉ có điều cứ như vậy sẽ khó tránh được việc đụng vào một vài hài cốt treo trên đinh đá, đôi khi thậm chí còn sẽ có tiếp xúc với chúng ở khoảng cách sát rạt..
Nhưng dù vậy tôi cũng không muốn ở lại bên dưới để bị tướng quân thịt khô chém chết!
Tướng3quân thịt kho thấy tôi trèo lên, miệng hắn lập tức phát ra tiếng gào rồng gần giống với thú hoang
Hắn tức giận đến nỗi đột ngột vung thanh kiếm dài trong tay lên, chặt đứt liên tiếp mấy cây đinh đá! Tôi thấy mà không khỏi thầm nghĩ bụng, đúng là một thanh kiếm tốt!
May mà vị tướng quân thịt khô này không biết leo núi, cho dù hắn giận xì khói thì cũng chỉ có thể xả cơn tức lên những hài cốt trên bức tường xác
Trong lòng tôi âm thầm thấy may mắn, may mắn là tôi không trèo lên bức tường xác bên phía chú họ, nếu không lão cáo già này chắc chắn đã bị kiếm chém thành hai khúc3rồi...
Tướng quân thịt kho thấy thật sự không bắt được tôi nên nhanh chóng dẹp bỏ sự chú ý đối với tôi
Hẳn hất những hài cốt bị mình chém rơi xuống đất lên bằng kiếm, rồi ném mạnh vào những chiếc đinh đá trên bức tường xác!!
Giờ tôi mới hiểu, hóa ra tất cả những người trên tường xác đểu là bị tướng quân thịt khô treo lên! Ngoài việc thích biến mình thành thịt khô, hắn lại còn có sở thích biển người khác thành thịt khô hong gió...
Tôi ở bên trên quan sát trong chốc lát, phát hiện tướng quân thịt khô rề rà không có ý định quay lại quan tài, nhưng tôi treo mãi ở trên này cũng không phải cách! Không biết vừa rồi tôi động vào cơ quan nào mới khiến tướng quân thịt khố và cấp dưới của hắn thức tỉnh tập thể.
Tôi thấy thanh kiếm dài trong tay hắn là một vật quý, nếu có thể mượn dùng một chút thì nhất định có thể phá trận bàn đá của lão yêu ngàn năm kia! Nhưng bây giờ đừng nói là mượn kiểm, tôi muốn trở lại trong mật thất cũng khó như lên trời! Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tối treo mình ở phía trên bức tường xác tối tăm, không dám thở mạnh dù chỉ một chút
Ngay khi tôi cảm thấy còn tiếp tục như vậy thì mình cũng sắp bị biến thành thịt khô họng gió rồi, thì phía dưới, vị tướng quân thịt khô kia cuối cùng đã bước từng bước một trở về trong quan tài đá.
Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó ở bên trên đợi thêm chốc lát, chắc chắn tất cả binh lính xương khô đã đứng về chỗ cũ rồi mới rón ra rón rén trèo từ trên bức tường xác xuống..
Có bài học vừa rồi, tôi không dám tùy tiện nhảy lên xe ngựa đá nữa, nhưng kiểm báu của tướng quân thịt khô luôn treo ở bên hông hắn
Nếu muốn trộm thanh kiếm báu kia ra, điều kiện tiên quyết là phải mở quan tài đá ra mà không đánh thức tướng quân thịt khô mới được
Nhưng đây quả thật là một nhiệm vụ bất khả thi, trừ khi tôi có thể thả một sợi dây thừng từ trên đỉnh mộ, sau đó chui đầu vào và hạ xuống, đồng thời còn phải rảnh hai tay để mở nắp quan tài trộm kiếm!? Cá nhân tôi cảm thấy cảnh này cũng chỉ có thể xuất hiện trong phim điện ảnh! Do dự cả buổi, cuối cùng tôi khóa chặt mắt vào một người lính đứng cuối đội quân xương khô, bởi vì tôi phát hiện hình như bên hông hắn đeo một thử hình dạng giống như dùi đục
Không có kiểm báu to thì ta dùng dùi đục nhỏ cũng được! Kiểu gì cũng tốt hơn con dao bạc nhỏ xíu của Đinh Nhất đâm từng chút từng chút một cả chục nghìn lần nhỉ!? Nghĩ đến đây, tôi bèn từ từ đến gần tên lính xương khô đứng cuối cùng kia, động tác chậm rãi đến chính tôi cũng nghi ngờ không biết có phải mình không di chuyển hay không!? Khi tôi di chuyển đến phía sau tên lính xương khô kia mới phát hiện, hóa ra chiều cao của những binh lính xương khô này đều hơn hai mét! Tôi thầm nghĩ bụng, người hơn hai nghìn năm trước cao đến vậy cơ à?! Tuy nhiên cao cũng tốt đấy! Như vậy chẳng phải là tôi lấy trộm đồ ở bên hông hắn càng tiện hơn sao? Vì vậy tôi từ từ khuỵu xuống dưới, vươn tay tháo món đồ sắt đeo bên hông tên lính đứng cuối kia.