Người Tìm Xác

Chương 1820: Đại trận phong thủy




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content



chapter content

Mấy người chúng tôi nghe Ngô Triệu Hải kể xong mọi chuyện, đều âm thầm cảm thấy chuyện trước đó không hề đơn giản, một cây thông bị đổ lại dẫn đến nhiều chuyện lạ như thế, thì chắc chắn cây thông này có vấn đề

Nghĩ vậy, chú Lê nhìn Ngô Triệu Hải và hỏi: “Anh Ngô này, có một chuyện tôi phải hỏi rõ trước.” Ngô Triệu Hải gật đầu: “Ngài nói đi, tôi biết gì sẽ nói hết.”

chú Lê nghĩ rồi hỏi: “Không biết ở thôn Nhạn Lai của anh trước đây có phải đã từng có cao nhân sắp đặt trận phong thủy không?” Ngô Triệu Hải tỏ vẻ khó xử: “Chuyện này, cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, có điều tôi từng nghe các cụ trong nhà kể lại, hơn trăm năm trước, trong dòng họ Ngô chúng tôi đã3từng có một người là bậc thầy về phong thủy, cũng chính người đó là người đã đưa dòng họ Ngô đến đây sinh sống ẩn cư

Nếu như nói trong thôn chúng tôi có từng bày trận phong thủy, thì chắc là chuyện từ hồi đó.” Tôi thấy nếu đã là chuyện của hơn trăm năm trước, muốn biết đúng hay sai thì phải đi đâu để hỏi chứ? Có điều hình như chú Lê cũng không lo lắng vấn đề này cho lắm, chú chỉ cười và nói với Ngô Triều Hải: “Thế này nhé, tình hình cụ thể thì chúng tôi cần quan sát thêm hai ngày nữa, hy vọng đến lúc đó có thể giải đáp được nghi ngờ cho anh Ngô.” Ngô Triệu Hải vội đứng lên, sau đó quay lại nói với Ngô Vũ: “Mọi chuyện sinh hoạt thường ngày của1đoàn Lê đại sư, ăn, ngủ, nghỉ đều giao cho cháu lo, không được sơ suất hiểu không?” Ngô Vũ vâng lời đáp: “Chú Hải yên tâm, cháu nhất định sẽ lo chu đáo!”.

Ngô Triệu Hải cười nói với chúng tôi: “Mấy vị đi đường xa mệt mỏi, tôi bảo Ngô Vũ đưa mọi người đến homestay nghỉ ngơi trước, lát nữa chúng ta gặp lại...”

Sau khi ra khỏi từ đường, Ngô Vũ đưa chúng tôi đến một homestay sang trọng nhất trong thôn, cũng chính là homestay do Ngô Triệu Hải mở ra

Mấy người chúng tôi đi vào trong xem xét, phát hiện trong homestay được xây sửa rất đặc biệt, mặc dù không bằng những khách sạn năm sao xa hoa, nhưng so với những homestay bình thường thì tốt hơn nhiều.

Lúc này một cô gái ở quầy lễ tân tươi cười chào đón:8“Anh Vũ, mấy vị này là khách của chú Hải ạ?” Ngô Vũ gật đầu: “Phòng đã chuẩn bị xong chưa? Lát nữa bảo nhà bếp chuẩn bị đi, bảy giờ sẽ ăn tối...”

Cô gái nói vâng, sau đó cầm bộ đàm lên truyền đạt lệnh: “Bếp trưởng Tống, bắt đầu chuẩn bị đồ ăn đi, quản lý Ngô nói bảy giờ sẽ ăn tối.” Sau đó cô ấy lấy từ trong quẩy ra ba thẻ phòng đưa cho Ngô Vũ: “Đây đều là các phòng VIP”

Tôi cười thầm trong lòng, không ngờ homestay mà cũng có phòng VIP, có lẽ nơi này thỉnh thoảng cũng sẽ đón những đoàn khách quan hệ cá nhân” không phải trả tiền

Đừng thấy ở đây bọn họ đều là người nhà, cách quản lý ở đây cũng vận hành theo phương thức quản lý doanh nghiệp.

Phòng VIP trong lời9của cô gái ở quầy tiếp tân là ba căn phòng ở cuối hàng lang tầng hai, nói là VIP, nhưng thực tế thì được bài trí tương đương với một phòng tiêu chuẩn của khách sạn

Lần này chúng tôi đi năm người, cho nên bọn họ để chúng tôi ở ba phòng, tôi và Đinh Nhất một phòng, chú Lê và Đàm Lỗi một phòng, còn chú họ ở phòng cuối cùng một mình.

Vì mục đích lần này của chú họ chỉ là đi theo để trông chừng tôi, cho nên từ đầu đến cuối chú ấy đều không lên tiếng, tất cả đều do chú Lê chỉ đạo

Có lẽ không ai ngờ rằng, người đứng phía sau này mới thực sự là một vị “cao nhân ẩn sĩ“.

Ngô Vũ mở cửa ba căn phòng, sau đó cười nói với chúng tôi: “Mấy vị vào7trong phòng nghỉ ngơi trước, chút nữa đến bây giờ tôi sẽ lên mời các vị xuống dưới ăn cơm.”

Ngô Vũ đi rồi, mấy người chúng tôi đi vào chung một phòng, có người ngoài nên chú Lê không tiện hỏi ý kiến của chú họ, bây giờ chỉ còn lại chúng tôi, chú ấy mới có thời gian hỏi: “Anh cảm thấy tình hình của thôn Nhạn Lại này thể nào?”

Chủ họ đi đến trước cửa sổ nhìn ra ngoài trời, im lặng một chút sau đó mới xoay người nói với giọng sâu xa: “Ở đây có dấu vết sắp đặt của con người rất rõ ràng, cái cây trên đỉnh núi kia có khả năng chính là mắt trận, sau khi cây bị đó đã khiến pháp trận bị phá, thể tụ tài của nơi này cũng bị phá hỏng.”

Đàm Lỗi nghe không hiểu hỏi lại: “Nhưng dù trận phong thủy bị phá cũng không thể gây ra nhiều chuyện quái lạ như vậy chứ ạ?”

Chú họ cười lạnh: “Cậu thanh niên này, trận pháp phong thủy trước đây không hề đơn giản như thuật phong thủy bây giờ, đặc biệt là trận pháp phong thủy do cố ý tạo thành này, việc thay đổi mạch đất phải dùng mạng người để trấn mắt trận cũng là chuyện bình thường.”

chú Lê nhướng mày: “Ý anh nói mặt trận của trận pháp phong thủy nơi này là dùng mạng người để trấn?”

Chú họ tôi thở dài: “Phải hay không ngày mai đi xem là biết...” Đến giờ ăn cơm tối, Ngô Triệu Hải đến tiếp chúng tôi, trong bữa ăn ông ta kể cho chúng tôi nghe một vài chuyện liên quan đến truyền thuyết của thôn Nhạn Lai trước đây..

Tương truyền rằng, vị tổ tiên là bậc thầy về phong thủy kia sở dĩ chọn nơi đây làm chỗ định cư vì trên đường đi qua đây, ông ta vô tình nhìn thấy một đàn ngỗng trời dừng lại nghỉ chân ở nơi này, nên đã thu hút sự chú ý của ông ta.

Sau khi thăm dò cẩn thận, vị cao nhân này đã đưa cả dòng họ Ngô bọn họ đến đây ẩn cư, bởi vì ban đầu chọn nơi này là do nhìn thấy đàn ngỗng trời, nên mới đặt tên thổn là Nhạn Lai.