*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng chúng tôi cũng cắt đứt được mối liên hệ giữa Lý Như với Triệu Vĩ Thống giả, bây giờ chỉ còn Triệu Kiến Hoa..
Có điều tôi tin rằng người cha này sẽ dễ giải quyết hơn người mẹ
Bởi vì, theo tư liệu Bạch Kiện điều tra được từ chỗ đồng nghiệp của Triệu Kiến Hoa, thì anh ta thuộc vào dạng người cha “nuôi con trọn đời” mà hiện giờ đang được bình luận nhiều nhất trên mạng, tức là tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều ném cho Lý Như, còn anh ta chỉ lo kiếm tiền nuôi gia đình
Một người cha như vậy sao có thể có tình cảm sâu sắc với con cái được?
Trên đường về, Lý Như cứ ôm chặt con mình, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ
Tôi3đoán có lẽ cô ta nhớ đến mấy tháng nay mình luôn coi một đứa bé xa lạ thành con ruột, nhất định là thế giới nội tâm của cô ta đang sụp đổ.
Lúc này, Lý Như căng thẳng hỏi tôi: “Đứa bé kia là ai? Nó..
tôi...”.
Tôi nhìn dáng vẻ nói năng không rành mạch của Lý Như, bèn nhẹ nhàng an ủi cô ta: “Chị không cần sợ hãi, không phải bây giờ con chị đang ở bên cạnh chị sao?” Lý Như nghe lời tôi an ủi, cũng hơi lúng túng nói với tôi: “Vừa rồi xin lỗi anh nhé! Anh muốn giúp tôi..
mà tôi còn coi anh là người xấu!” Tôi cười bảo: “Không sao, lúc đó chị vẫn đang coi Tiểu Thông giả kia là con trai mình mà
Đúng rồi, chị có1thể nhớ kĩ lại xem, tại sao lúc đầu lại đưa Tiểu Thông giả về nhà không?”
Lý Như nghĩ lại, sau đó nói cho chúng tôi biết, ngày hôm đó, bọn họ đưa con trai ra ngoài chơi, kết quả quay đi quay lại đã không thấy con trai đầu nữa
Cũng không biết vì sao, lúc đó cô ta và chồng như không suy nghĩ được gì nữa, không nghĩ đến chuyện báo cảnh sát mà cứ thể tìm kiếm xung quanh, đến tận khi có một người tốt nhắc nhở, bọn họ mới nghĩ đến chuyện báo cảnh sát.
Kết quả, đến khi bọn họ đi vào đồn cảnh sát gần đó, đúng lúc lại có một đứa trẻ thất lạc ở bên trong, cảnh sát nói đứa bé đã ở trong đồn cảnh sát chờ6từ trưa
Lý Như và Triệu Kiến Hoa vô vùng lo lắng chạy đến xem, thấy chính là Triệu Vĩ Thông con mình mà! Thế là cả ba người ôm nhau khóc òa lên.
Quá trình diễn ra cũng giống như những gì cảnh sát đã nói, cho nên lúc đó không ai nhận ra gia đình ba người này có vấn đề gì
Thật ra, ngay từ khi Lý Như và Triệu Kiến Hoa bắt đầu nhìn thấy Triệu Vĩ Thông giả, bọn họ đã bị thứ kia mê hoặc rồi, hoặc có thể còn trước cả khi đó, thậm chí là bắt đầu từ khi bọn họ lạc mất Triệu Vĩ Thông nên mới không thể suy nghĩ được gì...
Bây giờ Lý Như và Tiểu Thông chưa thể về nhà được, cho nên Bạch Kiện để đồng4nghiệp đưa bọn họ đến một nhà khách của bộ công an, còn chúng tôi đi đón Chú Lê, sau đó đến nhà họ Triệu tập hợp với Đinh Nhất.
Có Đinh Nhất ở đó nên tôi rất yên tâm, ít nhất sẽ không xảy ra chuyện chết người nữa
Tôi đoán lần này Bạch Kiện cũng khó tường trình được những chuyện đã xảy ra, vì có một nhân viên xã hội đến giúp bị chết oan, thật khó mà nói rõ được.
Hơn nữa, loại chuyện này cũng không thể nói cho rõ ràng được..
Biết phải nói thế nào? Không thể nói thẳng ra là bị trúng tà cho nên mới tự nhảy lầu ngã chết chứ? Hay là nói bị trượt chân hoặc tai nạn ngoài ý muốn? Cho dù nói thế nào thì đều không3công bằng với người đã chết, bởi vì chị ấy thực sự không phải chết vì những nguyên nhân kia.
Trên đường về Bạch Kiện nghĩ đi nghĩ lại vẫn không nghĩ ra được cách giải quyết nào, thật ra theo lý thuyết đây đúng là hy sinh trong khi làm nhiệm vụ, nhưng đối với nhà nước thì không biết nên đưa ra lý do chính thức là gì
Tôi thấy anh ta nhăn mặt cau mày, nên nhỏ giọng khuyên anh ta: “Ôi giời, anh đừng nghĩ nữa, chuyện đã xảy ra rồi, cho dù anh có hối hận cũng không thay đổi được..
Không bằng nghĩ xem bây giờ nên đối phó với thứ kia thế nào, anh đừng quên vẫn còn người sống phải cứu đây.” Bạch Kiện tỉnh táo lại: “Đúng là như vậy..
Tiểu Hứa và Chí Khải còn đang ở trong bệnh viện, để nhân viên công tác xã hội đi lên đó đúng là do anh đã không cân nhắc chu toàn, nhưng bây giờ người chết cũng chết rồi, nói gì thì cũng đã muộn, anh chỉ có thể cố gắng lo tốt cho những người sống thôi.” Đi đến dưới nhà họ Triệu, tôi gọi điện cho Đinh Nhất, hỏi anh ta xem nhà họ Triệu có động tĩnh gì không? Sau đó Đinh Nhất nói với tôi, từ sau khi chúng tôi rời đi, Triệu Kiến Hoa vẫn luôn ở trong phòng trống Triệu Vĩ Thông giả, khi nãy còn gọi đồ ăn bên ngoài, còn Triệu VĩThống đối với việc Lý Như rời đi cũng không có phản ứng nào bất thường
Vì không muốn đánh rắn động cỏ, nên chúng tôi đã bàn bạc, trước hết phải nghĩ cách đưa Triệu Kiến Hoa ra ngoài, sau đó để Lý Như nói rõ mọi chuyện với anh ta, như vậy chúng tôi sẽ tách được Triệu Kiến Hoa và Triệu Vĩ Thông giả ra.
Nghĩ đi nghĩ lại, Bạch Kiên quyết định dùng việc đi lấy chuyển phát nhanh” để dụ Triệu Kiến Hoa đi ra ngoài, có lẽ Triệu Kiến Hoa cũng thuộc dạng người cha không quá lo lắng khi để con một mình trong nhà vài phút.
Quả nhiên đúng như chúng tôi dự liệu, Triệu Kiến Hoa vừa nghe báo dưới lầu có nhân viên chuyển phát nhanh đang chờ, lập tức mặc quần áo đi ra ngoài! Còn Bạch Kiện đã đứng chờ sẵn bên dưới, cản Triệu Kiến Hoa còn đang ngạc nhiên lại.
Trước hết mặc kệ Triệu Kiến Hoa có tin hay không, chúng tôi cũng đã thành công tách bọn họ ra, hiện giờ, việc còn lại là chúng tôi phải vào nhà Triệu Kiến Hoa gặp mặt trực tiếp đối thủ cũ đến từ Nam Dương kia
Lúc đầu kế hoạch của chúng tôi là chờ đến khi Bạch Kiện thuyết phục được Triệu Kiến Hoa rồi sẽ cầm chìa khóa đi mở cửa..
Nhưng chúng tôi có cao thủ mở khóa là Đinh Nhất, nên có thể giản lược được bước này, bởi vậy khi Triệu Kiến Hoa đi thang máy xuống tầng một thì Đinh Nhất đã đi mở cửa nhà họ Triệu.
Tuy bây giờ là giữa ban ngày, khả năng lấy sáng của căn hộ nhà họ Triệu cũng rất tốt, nhưng tôi nghĩ đến việc tà thần kia hại chết nhiều người như vậy, trong lòng không tránh khỏi có phần căng thẳng, cảm thấy không khí trong căn phòng này quá khủng bố, khiến người ta sợ hãi.