*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghe bác gái nói mãi vẫn là đang nói chuyện Liễu Mai làm chuyện mờ ám mất mặt thế nào, nhưng cụ thể là chuyện gì thì lại chẳng nhắc đến một chữ, thế là tôi bèn cầm hai quyển tạp chí trên sạp báo của bà ta, sau đó đưa tiền và bảo: “Bà nói đi, năm đó Liễu Mai đã làm chuyện gì đáng xấu hổ vậy?”
Sau đấy bác gái bán báo nói cho chúng tôi biết năm đó cửa hàng ăn sáng của hai chị em Liễu Lan và Liễu Mai buôn bán cũng không tốt lắm, cuộc sống trôi qua rất khó khăn..
Vì Liễu Lan có khuôn mặt xấu xí nên hài lòng với hiện tại, cô ta không muốn3rời khỏi cửa hàng đi ra ngoài xông pha
Nhưng Liễu Mai thì khác, trước đây khi cô ta sống ở nông thôn không biết đến thế giới bên ngoài lớn tới mức nào, hiện giờ cô ta với chị ra đây và đã được biết sự tươi đẹp của nó, vì thế cô ta muốn có cuộc sống tốt hơn mà không phải suốt ngày thức khuya dậy sớm bán đồ ăn.
Năm đó ở đây còn chưa có nhiều cửa hàng mặt tiền, phần lớn đều là nhà ở sinh sống bình thường, vì ra vào đều phải đi ngang qua cửa hàng ăn sáng mà Liễu Lan với Liễu Mai mở, cho nên có rất nhiều người quen hai chị em...
Nhưng dần dần có1người phát hiện không biết từ lúc nào mà bên trong cửa hàng chỉ còn một mình Liễu Lan lo liệu, lúc hỏi cô ta Liễu Mai đi đâu, Liễu Lan chỉ cười và nói: “Em ấy đi làm trong công ty lớn rồi.”
Lúc đầu mọi người nghĩ Liễu Mai vóc dáng xinh đẹp nên kể cả không có trình độ cao cũng có thể đi đến công ty lớn làm vị trí lễ tân phải không? Những ai ngờ dần dần có lời đồn nói rằng Liễu Mai không hề đi tới công ty lớn làm việc, mà thật ra cô ta làm tình nhân cho một ông chủ lớn
Lúc đó tình nhân vẫn là một từ mới, khi mọi người nghe nói nhà3ai có người làm tình nhân cho kẻ có tiền thì trong lòng đều xem thường, nên chẳng bao lâu sau, lời đồn trong con ngõ hẻm được truyền bá càng lúc càng quái dị
Lúc đầu Liễu Lan làm như không nghe thấy, cô ta mặc kệ khách tới ăn lớn tiếng chế giễu hay xì xầm bàn tán với nhau, cô ta đều không có bất kỳ phản ứng nào, nhưng không lâu sau đó Liễu Mai quay về! Lần này đã chứng thực được lời đồn
Hóa ra sau nhiều ngày không gặp Liễu Mai đã có thai! Hơn nữa nhìn kĩ thì chắc được khoảng năm, sáu tháng...
Thật ra con người ở thời kỳ đó vẫn rất tốt bụng, tuy không thể chấp3nhận kiểu “chưa chồng mà chửa” như Liễu Mai, mà Liễu Mai lại còn không hề hé răng gì về chuyện liên quan đến cái bụng của mình, nhưng bọn họ vẫn cố gắng giúp đỡ Liễu Mai, vì dù sao cô ta cũng chỉ là một cô gái trẻ thiếu kinh nghiệm.
Ai ngờ lúc mọi người bắt đầu dần tiếp nhận sinh mệnh nhỏ bé sắp ra đời này, thì mọi thứ lại thay đổi vì một người xuất hiện..
Sáng hôm đó có một người phụ nữ trung niên đến quản, đầu tiên bà ta hung hăng sai người đập tất cả đồ đạc trong quán, hơn nữa còn liên tục đánh vào bụng Liễu Mai
Lúc đó cũng khá muộn rồi nên người đi9làm và đi học rất đông, thế là cửa quán ăn bị một đám người xem náo nhiệt vây kín.
Người phụ nữ trung niên đó mắng rất khó nghe, đại khái nói Liễu Mai là con hồ ly lẳng lơ quyến rũ chồng của bà ta, lại còn không biết xấu hổ mà mang thai đứa con hoang trong bụng..
Liễu Lan tức không chịu nổi muốn đuổi bọn họ đi, nhưng người phụ nữ đó dẫn theo năm, sáu tên đầu gấu trẻ tuổi tới nên Liễu Lan và em gái không phải đối thủ của bọn họ, hơn nữa Liễu Mai còn đang có cái bụng to.
Lúc này có hàng xóm không nhìn nổi nữa bèn mở miệng khuyên vài câu, vì dù cho Liễu Mai đã làm ra chuyện gì đáng xấu hổ thì cứ tiếp tục náo loạn thế này cũng không phải cách giải quyết, đối phương mắng cũng đã mắng, đánh cũng đã đánh rồi, đâu thể cứ tiếp tục gây náo loạn như thế này được?
Ấy vậy mà người phụ nữ trung niên kia không hề nghe lời khuyên, trái lại còn sai vài thanh niên đi cùng ra tay đánh hàng xóm
Hiện trường trở nên hỗn loạn, quán bán hàng ăn sáng nho nhỏ lập tức rối tung.
Liễu Lan sợ em gái có chuyện nên muốn đỡ em vào trong bếp trước, ai ngờ người phụ nữ kia thấy hai chị em muốn đi thì xông qua đá một cái vào lưng Liễu Mai làm cô ngã sấp xuống, bụng đập vào mép bàn.
Tất cả hỗn loạn đều dừng lại vào thời khắc này, vì đập phá quán không quan trọng nên kể cả cảnh sát có đến thì làm thế nào để bồi thường cũng không cần họ quan tâm..
Nhưng gây thương tích thì lại khác, mà người bị thương lại là phụ nữ đang mang thai sắp sinh..
Loại chuyện thể này có thể lớn cũng có thể nhỏ, nhỡ đâu gây án mạng thì có bồi thường bao nhiêu tiền cũng vẫn phải ngồi tù! Nhóm đàn ông đi theo người phụ nữ trung niên kia lập tức dừng lại, rồi sợ hãi nhìn về phía Liễu Mai đang nằm trên đất
Liễu Lan thấy phía dưới của em gái mình chảy máu, cô ta lập tức ý thức được em gái mình có thể bị sẩy thai, bèn vội vàng hô to với mọi người xung quanh: “Gọi xe cấp cứu! Mau gọi xe cấp cứu!”
Người phụ nữ trung niên thấy thể lập tức dẫn người cụp đuôi chạy mất, hoàn toàn không có khí thế lúc vừa đến
Hàng xóm xung quanh thấy tình hình không tốt vội lấy điện thoại di động ra gọi 120.
Đợi đến khi xe cấp cứu chở Liễu Mai đến bệnh viện thì phía dưới của cô ta đã thấm đẫm máu, năm đó bác gái bán báo cũng đi theo đến bệnh viện, bác ấy kể: “Tôi vừa nhìn là biết chắc chắn không giữ được đứa bé.”
Đúng như dự đoán, mặc dù được bác sĩ hết lòng cứu chữa, nhưng chỉ giữ được tính mạnh của Liễu Mai, còn đứa bé trong bụng cô ta đã chết từ trong trứng
Sau khi chuyện này qua đi, không thấy người phụ nữ trung niên kia xuất hiện nữa, mà cha của đứa trẻ thì từ đầu đến cuối đều không lộ mặt.
Từ sau khi Liễu Mai bị sẩy thai, cô ta luôn sầu não u uất, suốt ngày ở lỳ trong phòng không chịu ra ngoài, không thể giúp Liễu Lan kinh doanh buôn bán
Thật ra nếu chỉ có thế thì không sao, nhưng Liễu Lan phát hiện em gái mình có ý định tự tử, cho nên có lúc cô ta còn không dám mở cửa hàng mà canh giữ cả ngày bên cạnh em gái
Nhưng dù thế vẫn có lúc cô ta lơ là...
Đó là một buổi sáng sớm giữa mùa hè, Liễu Lan tranh thủ lúc em gái còn chưa tỉnh, đi ra chợ bên cạnh mua ít thức ăn, cô ta cầm ít tiền lẻ rồi rón rén ra cửa.
Nhưng lúc Liễu Lan mua thức ăn trở về thì trong nhà không còn ai, phòng ngủ của Liễu Mai chỉ có chăn đệm vẫn còn hơi ẩm, Liễu Lan biết em gái mình vừa đi không lâu, thế là cô ta lập tức đi tìm.