Người Tìm Xác

Chương 1705: Hoa bỉ ngạn




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Âm sai giữ cửa nhìn thoáng qua rồi để tôi và mặt siêu dài đi qua, chọc tức một hàng âm hồn nổi giận bất bình

Không ngờ Địa Phủ còn đen tối hơn dương gian nhiều, những tiếng phàn nàn của các âm hồn kia chỉ đổi lại một tiếng quát lớn của âm sai, bọn họ nghe thấy lập tức im lặng trong nháy mắt, không ai dám phàn nàn gì nữa.

Vừa qua khỏi Quỷ môn quan, tôi nhìn thấy phía trước xuất hiện một con sông lớn sóng đánh dập dìu liên tục không ngừng, nước sông đục ngầu nhìn không rõ bên dưới, trong dòng sông thỉnh thoảng lại xuất hiện một số sinh vật xấu xí, khiến người khác nhìn thấy mà kinh hồn khiếp vía.

Mặt siêu dài nói với3tôi: “Ngài Trương, con sông lớn này chính là sông Vong Xuyên nổi tiếng, nước sông này có mùi hôi tanh kinh khủng, gánh chịu tất cả những tội lỗi mà con người gây ra khi còn sống..

Nơi này cũng chính là ranh giới phân chia Hoàng Tuyền và Minh giới, chỉ cần đi qua cầu Nại Hà sang bên kia sống là đến địa phận của Minh giới.”

Tôi không kìm được mà nhìn về phía dòng sông Vong Xuyên đen tối đục ngầu kia một lần nữa, rồi tôi kinh ngạc phát hiện ra hai bên bờ sông hôi thối này lại nở đầy một loại hoa màu đỏ tươi như máu...

Dáng vẻ của loài hoa này không có gì đặc biệt, có điều vì nó nở cạnh bờ sông Vong Xuyên1không có lấy một cọng cỏ này khiến nó trở nên vô cùng bắt mắt, nếu như không phải tôi không mang theo điện thoại di động, thì tốt nhất định phải chụp lại một kỳ cảnh như thế này

Mặt siêu dài thấy tôi nhìn chằm chằm biển hoa bên bờ sông Vong Xuyên, liền thì thầm nói với tôi: “Đây là hoa Bỉ Ngạn, hay còn gọi là hoa Mạn Châu Sa..

Nghe nói loài hoa này khi hoa nở thì không thấy lá, có lá thì không thấy hoa, hoa và lá không bao giờ cùng xuất hiện, giống như hai đầu sinh tử.”

Nghe mặt siêu dài nói như vậy, tôi mới nhìn kĩ lại, phát hiện đúng như lời cậu ta nói, bên dưới mỗi bông hoa đều trụi lủi, nửa cái3lá cũng không có

Lúc này tôi nhìn số lượng âm hồn chuẩn bị lên cầu còn khá nhiều, nên nói với mặt siêu dài: “Cậu đợi tôi một chút! Tôi hái một bông hoa Bỉ Ngạn đã...” Mặt siêu dài hơi sững sờ, sau đó buồn cười nói: “Tôi đã đi qua hai bên bờ Vong Xuyên này nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiêu gặp một người muốn hái một bông hoa Bỉ Ngạn như ngài đấy...” Tôi vội dừng bước, quay lại hỏi: “Sao thế? Hoa này không được hái à?” Mặt siêu dài lắc đầu: “Cũng không phải là không được hái, mà là những âm hồn đến đây đều vội vã lên cầu Nại Hà qua sông Vong Xuyên, chưa từng có ai nhàn nhã thoải mái đứng thưởng3hoa.” Mặt siêu dài bình tĩnh nhìn về biển hoa Bỉ Ngạn đỏ như máu phía trước rồi nói: “Có điều tôi nhớ, Minh chủ đời trước vô cùng thích loài hoa này, thường xuyên một mình đi dạo ngắm hoa bên bờ Vong Xuyên.”

Nghe cậu ta nói, trong đầu tôi liền hiện lên một hình ảnh, một bóng người cô độc một mình đứng giữa biển hoa đỏ tươi này..

Cảm thấy người đứng đầu Minh giới này cũng thật đáng thương, trên đời này có hàng ngàn hàng vạn loài hoa tươi đẹp, nhưng người đó chỉ có thể nhìn thấy loài hoa kỳ quái này, lúc thì toàn là hoa, khi lại toàn là lá.

Tôi không nhịn được bước vào trong biển hoa, tôi vừa đưa tay định ngắt một bông hoa,9thì bất ngờ, tất cả hoa Bỉ Ngạn bốn phía xung quanh đều đồng thời hướng về chỗ tôi đang đứng, điều này tạo nên một cảnh kỳ lạ bên bờ Vong Xuyên không sống không gió

Mặt siêu dài ở một chỗ xa lập tức ngẩn người đứng ngay ra đó, đừng nói là cậu ta, ngay cả tôi cũng bị giật mình, không biết phải làm sao nên cứ đứng vững trong biển hoa..

Tôi biết mình là sinh hồn nhập vào Địa Phủ, cho nên càng biết điều thì càng tốt, thế là tôi vội vàng lấy lại tinh thần, nhân lúc chưa có người khác phát hiện ra, tôi vội vã lôi kéo mặt siêu dài rời khỏi chỗ này.

“Chuyện này là thế nào vậy? Không phải những bông hoa này không được tùy tiện hái đấy chứ?” Tôi vừa đi vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại, phát hiện những bông hoa Bỉ Ngạn kia vẫn đang hướng về phía tôi rời đi, giống như

một đám các cô gái xinh đẹp gặp được người mà mình yêu không từ bỏ được vậy

Cũng phải nửa ngày sau mặt siêu dài mới bớt ngơ ngẩn, cậu ta buồn bực nói: “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chuyện này, tôi chưa từng nghe nói hoa Bỉ Ngạn không được hái mà?” Tôi thấy cũng đi khá xa chỗ kia rồi, đồng thời cũng không gây nên sự chú ý của người khác, mới thở phào một hơi, thầm nghĩ: “Vừa rồi đúng là làm tôi sợ chết khiếp, xem ra cho dù là hoa dại ở đâu cũng không thể hái linh tinh được!” Hiện giờ, tôi và mặt siêu dài đã đến dưới chân cầu Nại Hà, có một tảng đá lớn dựng cạnh chân cầu, có không ít âm hồn vây quanh tảng đá, nhìn chằm chằm như đang soi gương vậy

Mặt siêu dài nói với tôi: “Ngài Trương, đây là đá Tam Sinh, chỉ cần soi vào trong đó sẽ có thể nhìn thấy những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước, kiếp này...

Tôi nghe cậu ta nói có thể nhìn được những chuyện xảy ra ở kiếp trước, thì cũng muốn đến gần để nhìn xem tôi có phải là hòa thượng Tuệ Không mà bạch xà lúc nào cũng tâm niệm không..

Tôi gạt đám âm hồn trước mặt ra, đi đến trước đá Tam Sinh.

Lúc này phía trước tôi có một âm hồn đang ngẩn người nhìn những hình ảnh hiện lên trên Đá Tam Sinh, tôi thấy đời trước hắn ta là một vị quan to, nhưng vì đắc tội với một quyền thần đương triều, nên bị gán cho một tội danh, liên lụy đến chu di cửu tộc.

Tôi thầm nghĩ cuộc đời như vậy đúng là quá thảm, nhìn sắc mặt âm hồn kia cực kỳ khó coi, có lẽ ông ta đang hối hận vì sao lại đi xem kiếp trước kiếp này làm gì

Sau khi âm hồn kia rời đi, tôi nhanh chóng áp sát tảng đá, muốn nhìn xem kiếp trước tôi là ai?

Kết quả không biết vì sao, khi tôi đứng trước đá Tam Sinh thì lại xuất hiện một đám sương mù, không nhìn rõ thứ gì..

Tôi thầm nghĩ không phải đúng đến lượt tôi thì đá Tam Sinh này bị hỏng chứ?

Lúc này mặt siêu dài cũng đã chen được đến chỗ tôi, sau đó “A” lên một tiếng rồi nói: “Đá Tam Sinh bị làm sao rồi? Sao lại không hiển thị được kiếp trước của ngài chứ?” Nói xong cậu ta đẩy tôi ra và bảo: “Để tôi, để tôi thử xem sao...” Kết quả khi cậu ta đứng trước đá Tam Sinh, có một vài hình ảnh hiện lên, kiếp trước mặt siêu dài làm một đao phủ, cũng coi như là giết người vô số, nhưng vì đa phần đều là giết những kẻ tội ác tày trời, cho nên cũng được coi là tích đức hành thiện, thế nên sau khi chết mới được làm âm sai, không cần chịu nỗi khổ luân hồi chuyển thể.

Mặt siêu dài thấy đá Tam Sinh không có vấn đề gì thì lại kéo tôi đến trước Đá Tam Sinh: “Ngài thử lại lần nữa xem...” Nhưng khi tôi đứng ra trước đá Tam Sinh, lập tức trên đó lại xuất hiện một màn sương mù..

Trong lúc chúng tôi đều nghi ngờ không hiểu, thì một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai tôi: “Hình ảnh kiếp trước của anh đâu? Chẳng lẽ anh thực sự không phải Tuệ Không?”

Tôi quay đầu nhìn lại thì thấy không biết Bạch Linh Nhi đã đứng cạnh tôi từ lúc nào...