*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thật ra loại chuyện này đối với bọn họ chỉ là tiện tay thôi, tiện thể kiếm thêm chút tiền ấy mà, cho nên sau khi tên âm sai mặt thối nhận tiền hối lộ của chúng tôi, hắn vui vẻ đồng ý sẽ giúp chúng tôi chuyển lời
Nhưng tuy tên âm sai mặt thổi có thể cam đoan sẽ chuyển lời giúp chúng tôi, nhưng không thể chắc chắn lão Hắc và lão Bạch sẽ đồng ý đến gặp tôi, cho nên bây giờ tôi cũng chỉ có thể ngồi đây chờ..
Lúc tiễn tay âm sai kia ra cửa, tôi tự mình đưa hắn ra ngoài sân, kết quả tối lại mơ hồ nhìn thấy trong chuỗi âm hồn mà hắn ta mới bắt đang bị3buộc xích sắt kia, có một gương mặt quen thuộc
Lúc đó nếu không phải do mặt tên âm sai này quá thôi, tôi sẽ giữ hắn lại hỏi thăm một chút
Khi quay vào trong nhà, chú họ nhìn thấy ánh mắt tôi khác thường, vội hỏi tôi làm sao vậy, có phải tên âm sai khi nãy lật lọng không? Tôi vội lắc đầu: “Không phải chuyện đó ạ, chỉ là trong những âm hồn mà tay âm sai kia dắt đi có một người quen...” Chú Lê sững người vội hỏi lại: “Ai?”
Tôi nói: “A Ngũ...”
Chú Lê nghe mà cũng hơi giật mình: “A Ngũ á?! Nhưng thân thể cậu ta cường tráng như vậy cơ mà, sao có thể vô duyên vô cớ chết được?”1Tôi lắc đầu: “Cháu cũng không rõ lắm, có điều cháu nhìn thấy trên đầu anh ta có vết máu, hẳn là chết do vết thương bên ngoài..
mỗi tội không biết là chết ngoài ý muốn hay bị người khác hại chết.”
Chú Lê thở dài: “Muốn biết chuyện gì xảy ra, cứ chờ sáng mai đi xem tin tức là biết ngay.” Cả đêm hôm đó tôi gần như thức trắng, đến tận hừng đông mà vẫn không thấy Hắc Bạch Vô Thường xuất hiện, không còn cách nào khác, tôi đành vội vàng chợp mắt một lúc, vì cũng không biết điều gì đang chờ đợi chúng tôi sau bình minh.
Sáng hôm sau, trong thôn vẫn bình yên như mọi khi, chúng tôi cũng không nghe3thấy có nhà nào trong thôn xảy ra chuyện
Nhưng, đêm hôm qua chắc chắn tôi không nhìn nhầm, trong đám linh hồn mà tay âm sai mặt thối kia cầu được có linh hồn của A Ngũ..
Thế là sáng hôm đó, chúng tôi đi đến nhà A Ngủ, để thử xem trong nhà đã xảy ra chuyện gì.
Không ngờ chúng tôi vừa đi đến cửa nhà A Ngũ thì gặp vợ của A Ngũ đi từ ngoài về
Lúc trước cô ấy đã từng gặp tôi và chú Lê, nhìn thấy chúng tôi đến tìm A Ngũ thì biết là có chuyện, nên vui vẻ mời chúng tôi vào nhà.
Sau khi vào nhà, vợ Á Ngũ nhanh chóng nhận thấy có chuyện không hợp lý, cô ấy nói: “Bình thường sáng sớm Á Ngũ sẽ cho gà vịt trong nhà ăn, sao hôm nay lại không làm nhỉ? Nhất định là đêm qua lại uống rượu rồi.”
Đúng là như thế, chúng tôi vừa vào nhà đã ngửi thấy ngay mùi rượu nồng nặc, độ nồng này là phải đổ cả bình rượu ra mới có được
Vợ A Ngũ vội đến chỗ cửa sổ mở ra, sau đó tức giận nói: “A Ngũ chết tiệt này, nhất định lại uống say đến không biết gì rồi...”
Mặc dù khi chúng tôi vào nhà đúng là ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, nhưng nếu ngửi kĩ sẽ phát hiện, ẩn bên dưới mùi rượu nồng này dường như còn thoang thoảng mùi máu tanh
Rất nhanh, vấn đề này9đã được chú họ xác thực, chú ấy nhăn mũi ngửi ngửi, sau đó cau mày thì thầm với tôi: “Trong phòng có mùi máu tanh...”
Có vẻ như trong tình hình Đinh Nhất còn chưa tỉnh lại, thì mũi của chú họ là thính nhất.
Nếu tôi đoán không nhầm, thì sở dĩ mùi rượu trong phòng này nồng như thể hoàn toàn là vì có người muốn che giấu mùi máu tanh trong nhà
Mà mùi nồng thế này..
trừ khi là dùng rượu để lau chùi, nếu không sẽ không thể tạo ra mùi cồn nặng như thế này được.
Nghĩ vậy, tôi bèn thử quan sát kĩ mọi thứ trong phòng, nhưng lại không phát hiện ra điểm nào khả nghi, mặc dù chú họ ngửi ra mùi máu tanh, nhưng nhìn bằng mắt thường thì trong nhà không có vết máu nào
“Nhất định đã có người thu dọn trong nhà...” Chú Lê thì thầm bên tai tôi
Tôi cũng đoán được điều đó, hơn nữa thi thể của A Ngũ còn không có ở đây
Có điều từ mùi máu tanh nồng này, thì nhất định anh ta bị giết ở đây.
Lúc này vợ của A Ngũ đã tìm một vòng khắp trong ngoài nhà, cô ấy nói với chúng tôi bằng giọng đầy nghi hoặc: “Tên Á Ngũ chết giẫm này, mới sáng sớm không biết đã đi đâu rồi? Không để ý gì đến gia súc trong nhà cả, điện thoại cũng không nhận..
Bình thường có uống rượu đến thế nào thì anh ấy cũng đâu có như thế này?”
Tuy lời nói của cô ấy có vẻ trách móc A Ngũ, nhưng tôi có thể nghe ra, vợ A Ngũ vẫn lo lắng cho chồng mình, chỉ có điều cô ấy không thể ngờ được rằng, vào giờ khắc này A Ngũ đã không còn sống trên cõi đời này nữa..
Chú Lê nhẹ nhàng hỏi: “Đêm qua A Ngũ uống rượu với ai?” Vợ A Ngũ lắc đầu, nói: “Tôi về nhà ngoại từ sáng hôm qua, sáng nay mới trở về nên cũng không biết là trong nhà có khách.”
Chú Lê gật đầu, sau đó tiếp tục hỏi: “Lúc nãy tôi thấy cửa nhà không khóa, hay là cô xem thử trong nhà có mất thứ gì không?”
Vợ A Ngũ sững người, sau đó chần chừ nói: “Không thể nào, người dân trong thôn chúng tôi rất thật thà chất phác, chưa từng có chuyện trộm cắp bao giờ.”
“Cô cứ thử kiểm tra két sắt xem sao...” Tôi nhắc nhở
Vợ A Ngũ ngượng ngùng nói với chúng tôi: “Vậy mọi người ngồi đây chờ tôi một chút, tôi đi xem thử...” Nói xong cô ấy đi vào buồng trong, chúng tôi nhân dịp này cẩn thận quan sát mọi thứ trong nhà.
Nếu nói đến chỗ khả nghi, thì ngoài mùi rượu nồng nặc ra, mặt đất trong nhà còn không có một tí bụi bặm nào
Nếu bất hạnh bị tôi đoán đúng, thì chính xác là A Ngũ bị giết hại ở đây, trong này nhất định còn lưu lại chút mạnh nối nào đó.
Tôi đi vào trong bếp, phát hiện thùng rác rất sạch sẽ, ngay cả túi rác cũng không có, điều này chứng minh, có người nào đó sau khi thu dọn đã mang cả rác sinh hoạt bình thường ném đi
Nếu như người vứt rác không phải A Ngũ, thì đó nhất định là hung thủ đã giết A Ngũ.
Ai ngờ, trong lúc tôi tìm kiếm xung quanh nhà bếp, thì chủ Lê đột nhiên gọi tôi đến, nói là chú ấy phát hiện ra một thứ ở mặt bên dưới bàn ăn cơm...