*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương có nội dung hình ảnh
Không ngờ Hàn Thái Long vẫn nói không hề sợ hãi: “Nhưng bọn mày làm sao biết được đâu là chân thân của tao? Nếu như trong ảo ảnh chúng mày cứ cho là đã giết chết tao, mà ở thế giới thật có thể lại là một người dân vô tội nào đó, đến lúc đó bọn mày phải làm thế nào?”
Tôi cười lạnh nói: “Bọn họ có chết hay không thì đã sao? Hơn nữa, dù là như thế thì bọn họ cũng là do mày hại chết, lúc xuống Âm Ti gặp nhau, bọn họ cũng sẽ tìm mày báo thù, không hề liên quan một xu một hào nào với tạo.”
Nghe vậy, ánh mắt Hàn Thái Long hơi hoang mang
Thật ra chuyện này không thể tránh lão, dẫu sao từ sau khi tập đoàn Thái Long3bị tiêu diệt, những tài liệu mà lão có thể lấy được về tôi cũng có hạn, dĩ nhiên là không biết bây giờ tôi đã biến thành thế nào
Chắc là trong mắt Hàn Thái Long, tôi là tên Trương Tiến Bảo nhát gan và mềm lòng
Theo lẽ thường sẽ chú ý đến những thôn dân này mà sợ trước sợ sau
Đáng tiếc lần này lão sai rồi, tôi không phải là chúa cứu thế, càng không phải là nô bộc của nhân dân, lúc không thể vừa giữ mạng vừa cứu người, tôi sẽ không hề do dự chọn bảo vệ tính mạng của mình
Có lẽ có người sẽ cảm thấy tôi ích kỷ, máu lạnh, nhưng mạng sống mỗi người đều bình đẳng, không có ai cao quý hơn người khác
Bản tính con người là ích kỷ, nếu0ngay cả mạng mình mà cũng không giữ nổi thì sao có thể cứu mạng người khác?
Dĩ nhiên, trên đời này sẽ có người nguyện hy sinh tính mạng của mình để cứu người khác, tinh thần như vậy dĩ nhiên là đáng quý, đáng được mọi người ca tụng
Nhưng người tốt như vậy cũng không nhiều, thậm chí còn có thể nói là hiếm hoi như lông phượng và sừng lân.
Tôi cũng chẳng dám tự nhận mình là người tốt
Nếu lựa chọn giữa làm người bình thường với làm người tốt, tôi sẽ không do dự chọn làm người bình thường..
Hàn Thái Long thấy việc lấy tính mạng thôn dân ra để ép buộc tôi vô dụng, thì chỉ vào Bạch Kiện phía sau tôi nói: “Mày có thể mặc kệ sống chết của bọn họ, nhưng bạn mày5có thể không? Chẳng phải cậu ta là một cảnh sát sao?” Tôi lập tức cả giận nói: “Cảnh sát thì sao? Cảnh sát không phải là người à? Cảnh sát không có người nhà chắc? Cảnh sát thì nhất định phải hy sinh thân mình để bảo toàn cho người khác chắc? Đúng! Trách nhiệm của cảnh sát đúng là bảo vệ quần chúng nhân dân được an toàn, nhưng cũng chỉ trong phạm vi khả năng của họ thôi, không thể hy sinh một cách uổng phí được.”
Bạch Kiện bên cạnh nghe tôi nói như vậy thì có vẻ rất xúc động, anh ta lên nòng đạn và nói với tôi: “Tiến Bảo, cậu không cần phải để ý đến tôi
Tôi là tôi, cậu là cậu
Hôm nay dù tôi không thoát được cũng phải đưa cậu và Đinh4Nhất ra ngoài.”
Tôi nghe vậy thì tức giận: “Nói bậy! Chúng ta cùng nhau vào thì phải cùng nhau ra ngoài! Trương Tiến Bảo tôi có thể không nói chuyện tình cảm với người xa lạ, nhưng đối với anh em thì không được! Mặc dù chuyện hôm nay, ban đầu là tôi giúp anh, nhưng nguyên nhân dẫn đến mọi chuyện lại do tôi
Hôm nay nếu tôi bỏ anh ở lại đây, ra ngoài tôi làm gì còn mặt mũi gặp chị dâu?”
Bạch Kiến nghe vậy thì gật đầu: “Được..
Vậy hôm nay bất kể là vì ai, chúng ta cũng phải sống sót rời khỏi đây
Đặc biệt là cậu, nếu như cậu chết, chẳng phải là gian kể của lão già kia đã thành công hay sao?”
Đinh Nhất thấy tôi và Bạch Kiện còn muốn gửi gắm trước trận”9tiếp thì không kiên nhẫn nổi nữa, anh ta giơ tay ném dao bạc về phía cái trán của Hàn Thái Long..
Lão già này đang đặt toàn bộ sự chú ý vào tôi và Bạch Kiện, nên không ngờ Đinh Nhất sẽ ra tay đột ngột như vậy.
Nhưng không thể tưởng tượng được, ngay lúc con dao sắp đâm vào giữa trán Hàn Thái Long, thì tà phật song thân trên tay lão đột nhiên lóe lên tầng ánh sáng đỏ, con dao bạc bỗng chốc mất đà và rơi xuống đất.
Ba chúng tôi đều choáng váng
Trước giờ dao bạc của Đinh Nhất đều trăm phát trăm trúng, không ngờ lần này lại bị cản lại một cách đơn giản không tốn sức gì như vậy..
Hàn Thái Long cười to: “Thế nào? Có muốn thử thêm không? Nói thật cho chúng mày biết, ở trong ảo ảnh, chúng mày không thể giết được tao đâu!” Mặc dù ba chúng tôi không muốn thừa nhận điều này, nhưng trước mắt thì sự thật đúng là như vậy
Nhưng tôi chắc chắn Hàn Thái Long không phải là thân kim cương không thể xâm phạm, vừa nãy tôi còn đá lão ngã xuống đất mà..
Lý do chúng tôi không giết chết được lão nhất định là vì tà phật song thân trong tay lão
Nghĩ vậy tôi bèn ra hiệu bằng mắt cho Đinh Nhất, ý bảo tôi phân tán sự chú ý của Hàn Thái Long, sau đó anh ta thừa dịp cướp tượng tà phật trong tay lão
Dẫu sao thì bây giờ Hàn Thái Long đang một tay cầm tà phật, một tay khác thì cầm bát sọ người, trong một lúc không thể cùng để ý tới cả hai.
Nhưng tôi biết động tác của chúng tôi nhất định phải nhanh, bởi vì một khi Hàn Thái Long phát hiện ra ý đồ của chúng tôi, lão sẽ điều khiển những thôn dân phía sau lên tấn công chúng tôi, đến lúc đó, chỉ sợ một mình Bạch Kiện sẽ không trụ nổi
Nghĩ vậy nên tôi từ từ đi đến phía Hàn Thái Long và nói: “Mày biết trước khi lên thuyền, Hàn Cẩn đã đưa thứ gì cho tao không?”
Sắc mặt Hàn Thái Long thay đổi ngay: “Nó đã đưa đồ cho mày?” Tôi nói: “Đương nhiên! Chẳng lẽ mày cho rằng những thứ đó cũng đã chìm xuống đáy biển theo cô ta ư? Tính cách của Hàn Cẩn luôn cẩn thận, bọn tao vốn đã hẹn sau khi cô ta tìm được chỗ an toàn để náu mình, tao sẽ trả lại những thứ đó cho cô ta..
Nhưng không ngờ hôm đó ngay sau khi cô ta lên thuyền thì lại xảy ra vụ nổ, điều này không cần tao nói thì chắc mày cũng đã rõ rồi?” Hàn Thái Long vội vàng truy hỏi tôi: “Những thứ đó là gì?”
Tôi khẽ cười: “Mày cảm thấy Hàn Cẩn sẽ nhờ tạo giữ những gì?” Tôi thấy Hàn Thái Long có vẻ căng thẳng, nên cố ý nói tiếp: “Tao có thể tiết lộ chút xíu cho mày, trong đó bao gồm thông tin tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ và...”
“Và cái gì?” Hàn Thái Long không chờ được mà hỏi lại ngay.
Tôi thấy lão đã bị lời của tôi thu hút, bèn từ từ đến gần lão, sau đó gằn từng chữ: “Và một cái USB nho nhỏ..”
Tôi vừa dứt lời, Đinh Nhất bất chợt phóng tới cướp tà phật song thân trên tay Hàn Thái Long
Phát hiện đã bị mắc lừa, Hàn Thái Long lập tức thúc giục rất nhiều thôn dân phía sau chúng tôi xông lên..
Bạch Kiện không còn lựa chọn nào khác hơn là cầm lấy súng lục và bắn loạn xạ về phía đám thôn dân đang nhào lên.
Hàn Thái Long không ngờ chúng tôi sẽ cướp tà phật trong tay lão, dưới tình huống cấp bách, lão ném cái bát sọ người bên tay phải xuống đất, sau đó trở tay đập vào sau gáy Đinh Nhất
Dĩ nhiên là tôi sẽ không để lão thực hiện được, vì vậy lập tức vặn tay phải của lão ra sau lưng, đồng thời giơ chân lên đá cái bát sọ người ra xa hơn mười mét.